"Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm Rượu Hồng Đào chưa nhấm đã say Hởi ai ơn trọng nghĩa dày Tình đây với đó vẫn tháng ngày chờ mong"
Câu ca dao hát về đất mẹ Đất anh hùng nuôi lớn những người con Lời thề diệt Mỹ sắc son Lòng dân vẫn giữ vẹn tròn thủy chung Đại Lộc, Núi Thành vẫy vùng "Kiên trung, bất khuất đứng cùng Quảng Nam" Nhớ về trận đánh Hà Lam Bình Triều Chợ Được viết lên công đầu Giặc lập tiền đồn Cao Lâu Trung tâm ta đánh thông cầu bắc nam Mù U, Chợ Mới, Vùng Lam Địch vây, địch hãm dân làng khổ đau Quyết tử ta đánh trận đầu Ghi lên lịch sử công đầu là đây "Bao nhiêu ngọn cỏ lá cây Sông núi là bấy nhiêu đây anh hùng" Gò Nổi mảnh đất kiên trung Sống trong lũy thép, vẫy vùng đứng lên Sông Thu đạn dội bom rền Tàu bay địch lượn lên trên sông này Điện Bàn kháng chiến đêm ngày.
Gương anh Bùi Chác năm nào đánh tây Giặc thù khiếp đảm phơi thây Ngày đêm càng quét như bầy sói lang Lòng dân không chút hoang mang Cố gắn bám trụ giữ làng xóm thôn Du kích đánh bật bốt đồn Giặc thù khiếp vía như chồn lạc hoang Bảy dũng sĩ Điện Ngọc kiên cường Tấm gương chị Lý nghìn thu vẫn còn Dù cho sông cạn, đá mòn Tên anh vẫn vững như hòn núi cao Nguyễn Văn Trỗi biết mấy tự hào Tấm gương dân tộc đi vào sử xanh Anh hy sinh trên mảnh đất Sài thành Trước lúc địch bắn, Anh vẫn dành cho quê hương Dõng dạc câu nói kiên cường Đứng trước họng súng không nhường bọn bay.
Duy Xuyên nỗi nhớ là đây Đập Vĩnh Trinh, bọn địch chôn vùi xác dân Bao lớp lớp theo cha anh ra trận Tuổi mười lăm cầm súng diệt thù Bao tấm gương ghi mãi đến ngàn thu Lời thề giữ nươc trước kẻ thù xâm lăng.
Tết Mậu thân Bác gởi thư khen Lá cờ quyết thắng, gởi hằn Bác mong Quê hương xin gởi chiến công Dâng lên tặng Bác, chiến công quê mình Quãng Nam ơi! Đất mẹ ân tình Cho con gợi mãi bóng hình quê hương Lớp cha anh không tiếc máu xương Dành từng tất đất, con đường hôm nay Chiến công cha viết thêm dày Để cho đất mẹ càng ngày vẻ vang Cho phố Hội đón khách rộn ràng Di tích thánh địa, Mỹ Sơn, Chiên Đàn Cho Tam kỳ thành phố trẻ khang trang Cữa Đại tấp nập tàu hàng ra vô Quãng Nam đất mẹ điểm tô Kiên trung, bất khuất sông hồ còn ghi...
Bài thơ này mình viết dựa trên những địa danh, và con người Đất Quãng, tra tư liệu từ lịch sử QN. Để chào mừng ngày giải phóng quê hương 29/3_ 1975- 29/3_2013.
Không lúc nào anh không nghĩ về em Ôi! Người con gái hằng đêm thương nhớ Ta bỏ qua những mùa duyên nợ Bước chân phong trần, anh bở ngỡ chốn trời xa. Trái tim chờ đợi, rỉ máu chốn quê nhà Anh biết chứ, nỗi cô đơn hai đứa Nhưng không còn cách nào để đôi ta chọn lựa Nên bây giờ hai đứa vẫn cô đơn...
Không lúc nào anh không nghĩ về em Ôi! Người con gái hằng đêm thương nhớ Ta bỏ qua những mùa duyên nợ Bước chân phong trần, anh bở ngỡ chốn trời xa. Trái tim chờ đợi, rỉ máu chốn quê nhà Anh biết chứ, nỗi cô đơn hai đứa Nhưng không còn cách nào để đôi ta chọn lựa Nên bây giờ hai đứa vẫn cô đơn...
Mưa vẫn còn rơi, trời vẫn còn buồn Đêm nhung nhớ gọi về cơn gió bấc Đi qua mùa đông, mùa xuân tĩnh giấc Gió trái mùa sao cứ thổi đầu xuân.
Em thấy gì không? Lòng rạo rực bâng khuâng Lay động tâm tư và nàng xuân vừa tới Mùa đông qua đi, đêm cô đơn ai đợi? Đợi hơi thở nào ấm áp đến bên nhau Khúc nhạc buồn, mùa đông xin hãy qua mau ... Khơi lại nét vui tươi trong nắng sớm Em thấy gì không? cánh bướm hoa đang chớm Hé nụ cười như chào đón cõi lòng em Như tình yêu anh dành lại từng đêm Đêm cô đơn để đón chào em tới Xin em đừng quên, mùa đông qua anh chờ đợi Đợi xuân về nắng ấm và có em Nhớ đôi chân nhỏ bước sang thềm Nghe mùi tóc... Thơm lừng mùi hoa sữa Và còn nghe thêm bao nhiêu điều nữa Vẫn nhớ hoài mỗi lúc anh đi xa Mùa xuân ơi xin hay đến bên ta Để nhưng đêm đông kia đi qua lặng lẽ.
Em thấy gì không? Mùa xuân này đẹp đẽ Có nắng hồng và có cả em luôn.
@Đức Mẫn: Chủ đề thơ của bạn đã được gộp vào làm một mang tên của chính bạn. Bạn hãy post tiếp thơ vào chủ đề này và xin không tạo thêm chủ đề thơ khác để tránh mắc lỗi spam. Chúc bạn vui cùng Thi viện. NT
Quê Tôi Em về chưa? BÌNH MINH quê anh đó Sóng dạt dao, gió biển thổi dịu êm Về quê anh ngắm biển đêm trăng Anh sẽ đưa em đi trên con đường bằng đất cát Để em nghe những chiều biển hát ... Khúc ân tình lắng đọng tuổi thơ anh.
Biển hát rằng ngày mưa bão mong manh Con thuyền nhỏ còn chồng chềnh trong giông tố Biết bao đời người dân quê anh cực khổ Bám biển, bám làng giữ vững đất quê hương Những người con dù xa ở muôn phương Nhung nhớ quê hương luôn hướng về đất mẹ. Về quê anh đi! Vùng bình yên lặng lẽ Anh cùng em đi qua thăm lại những ngày thơ Là cánh diều bay với bao nổi ước mơ Là tuổi thỏ đầu trần, chân đất Là tháng năm nơi anh sống thật Không bon chen hay hối hả nơi thị thành BÌNH MINH quê anh mảnh đất yên lành Tấm lòng dân quê thật thà đầy hiếu khách.
Rồi sẽ đưa em đi thăm từng ngõ ngách Chợ HÀ BÌNH, biển cát trắng TÂN AN BÌNH TÂN bây giờ nhà cữa khang trang Rồi sẽ cùng em đi ngang qua BÌNH TỊNH.
Để đêm về nghe câu hát mẹ ru Ầu ơ... cây bí trỗ bông Chiều mưa nước chảy mùa đông đến rồi Con ơi! Con ở xa xôi Về đây với mẹ... ầu ơ.... về quê với mẹ Để rồi đừng xa Lời ru của mẹ ngân nga Dù đi bốn biển quê nhà vẫn hơn
Anh đêm nỗi nhớ gởi vào lòng biển Sóng thì thầm hay trách móc những ngày thơ Đã qua rồi cái thuở mộng mơ ... Bước chân son, tìm em qua.. từng đêm nhớ... Ánh đèn khuya, biển dồn vào nhịp thở Lay nhẹ mạng thuyền gió quyện thành thơ.
Trở lại nơi đây sau năm tháng mong chờ Đêm trăn trở nghe biển về giận dữ Chuyện kể rằng: biển ngày xưa như gái xuân trinh nữ Êm dịu hiền hòa, không do dự chuyện thế gian Rồi một đêm mưa gió hoang tàn Đem bão tố về hại đời trinh nữ Kể từ đó biển bắt đầu giận dữ Sóng ồn ào không đệm khúc tình ca Biển ngậm ngùi, thuyền đã rời xa Như anh xa em, những ngày qua bão tố Biển bạc đầu sóng gọi mãi tên anh.
Như ta yêu nhau từ hai mái đầu xanh Qua năm tháng phai nhanh cơn sóng bạc Con thuyền kia còn đang lưu lạc Xin hãy quay về bên biển, cùng nhau Dẫu giông tố làm hai đứa thương đau Xin anh hãy về đây để ngày sau còn mơ tiếp Anh xa em xa khoảng trời hoài niệm Em vẫn chờ và biển vẫn nhớ mong...
Giã Biệt ( Đức Mẫn) Thôi, ta đã quên rồi những cánh bằng lăng Đêm màu tím gợi lên hằng nỗi nhớ Phút biệt ly, lòng ai không sợ Đôi mắt em buồn đã lỡ nhịp bước anh đi. ... Ta yêu nhau chưa một phút phân kỳ Sóng gió nào đây, đôi ta chưa từng trải Đêm không mưa sao mi dài ướt thế Hay em khóc thầm, dấu lệ tiễn đưa Phút phân ly biết nói sao vừa Đôi tim run run ngăn ngừa cảm xúc Bốn mắt dò tìm khi xa rời hạnh phúc Kỷ niệm nào đây, khi đến lúc củng tàn thôi Khoảng lặng thầm, nghe mằn mặn trên môi Bởi khoảng cách không níu ta gần lại.
Trái tim đớn đau, tâm hồn trống trải Thôi củng đành trả lại những ngày yêu Cánh bằng lăng tím nở ban chiều Đêm hò hẹn phút giây yêu nông nỗi Trả lại em những lần hờn dỗi Và con đường tình sử những ngày qua Tà áo tím dáng mộng mị, thiết tha Đem cất hết đừng để xót xa kia níu lại.
Xin giã biệt bàn tay ai mềm mại Bờ môi nào đem lại phút giây mơ Xin giã từ ngày tháng đó mong chờ Hoài niệm cũ, sẽ xóa mờ đi tất cả Nếu mai đây trên đường đời nghiệt ngã Hãy xem như mình là người xa lạ nghe em!
Em biết không anh đâu phải là nhà thơ Anh chỉ là chàng sinh viên khoa Sử Yêu em bằng tình yêu quá khứ Để tỏ tình anh lấy sử làm thơ.
Có phải em là ngọn hải đăng Alêxanđria Đêm đêm thắp sáng bờ Địa Trung Hải Đôi mắt em là phù sa một dải ... Hay em là tặng phẩm của sông Nin?
Hàng vạn con đường dẫn đến trái tim Đường đến tim em là ngọn đèo Tec-mô-phin đầy trở ngại Anh mãi là viên tướng Ba Tư ba lần chiến bại Em mãi là người hùng trên vịnh Salamin.
Nếu anh là thi sĩ Puskin Anh sẽ tặng em những vần thơ hay nhất. Nếu anh là nhà soạn luật Anh sẽ đưa em vào bộ luật tình yêu.
Sẽ hạnh phúc và thủy chung rất nhiều Tình yêu chính trị giữa Xê-da và Nữ hoàng Clê-ô-pát Babilon một vườn treo xanh ngát Thảm thực vật nào giữa hoang mạc đời anh?
Có phải em là Vạn Lý Trường Thành? Ngoài biên ải anh không thể nào qua được Có phải đôi ta yêu nhau từ kiếp trước Để bây giờ ngăn cách bởi thời gian!
Mười năm em lấy chồng xa Chiều về quê mẹ qua phà chờ mong Em giờ gái đã có chồng Mười năm xa cách, ai trông em về? Đường mòn mỏi gối lê thê Con sông buồn chẳng, nảo nề buông trôi Tuổi thơ em đã xa rồi Gọi về ký ức tinh khôi tuổi hồng Con đò chậm nhịp sang sông Bên kia mẹ đợi, cha trông con đò Lặng mình, ai cất tiếng hò Lấy chồng xa xứ biết dò về đâu Hò ơ... Dòng sông chổ cạn chổ sâu Dòng đời trôi nỗi... Hò ơ... dòng đời xuôi ngược, biết đâu mà tìm
Chồng xa, trăn trở nỗi niềm Chữ tình lận đận nữa chìm nữa trôi Hồn quê, câu hát đưa nôi Câu hò ai oán lòng tôi thêm buồn Biết người còn nhớ nhau luôn Ngày đi em để lệ tuôn dấu mình Em giờ như đám lục bình Theo dòng nước chảy, giữ mình được chăng? Còn đâu ta hẹn đêm trăng Cầu thề ai cắt để rằng xa xôi Mười năm chốn dấu tình tôi Để thành kỉ niệm xa rồi... Mười năm.
Gởi người em gái tôi thương. Với bài" MƯỜI NĂM EM LẤY CHỒNG XA“ Đ. MẪN