Có điều gì khắc khoải gọi Trong lòng Khi cơn mưa về Chiều sập tối Những lời âm vang đang nói Nhắc làm chi về kỷ niệm mưa ơi
Những cơn mưa và kỷ niệm buồn vui Đã gắn vào hồn tôi, làm sao quên được Những giọt mưa gọi lòng mình tha thiết
Thuở ấu thơ bên đồng cỏ xanh non Con đường mòn vào những buổi hoàng hôn Mưa bất chợt, tìm không ra chỗ trú Và một mùa mưa Mẹ cõng tôi đi học Qua những con đường trơn ướt quanh co Dáng mẹ gầy nghiêng ngã giữa mưa to Ướt... Lạnh... Và bùn đầy quần áo
Rồi một đêm mưa Cha tôi mất Tôi đang học xa Vội vã trở về mà cũng không thấy mặt Chỉ khói hương trầm và mẹ đang ngồi khóc…
Thời gian qua Rồi tình yêu đến Tôi và em, những kỷ niệm dưới mưa Ngày quen nhau Lời yêu đầu Và Chia tay Đều có những cơn mưa chứng giám
Cuộc đời tôi gắn với những cơn mưa buồn ảm đạm Bao giọt sầu là bấy giọt tâm tư Giọt long lanh rơi rụng giữa thâm u
Đừng tìm kiếm ở nơi nào vô tận Hạnh phúc ở đây và luôn ở thật gần Hạnh phúc về trong mỗi bước chân Hạnh phúc tràn trong từng hơi thở
Những nụ cười trên đôi môi hé nở Những quan tâm nho nhỏ cho nhau Những động viên chia sớt sầu đau Những ánh mắt niềm tin yêu cuộc sống
Mở tâm hồn thêm bao la lớn rộng Để yêu thương và nhân ái nhiều hơn Cảm ơn đời, xin quỳ gối cảm ơn Hạnh phúc vô biên đời ban không nuối tiếc
Đời ban tình yêu, đời ban cái chết Ban niềm vui và cả sầu lo Ban ngục tù và cả tự do Đời ban phát cho muôn ngàn lẽ lạ
Hạnh phúc đấy thôi, đừng tìm đâu nữa cả Trong tim ta khi nắng sớm vừa lên Ấm áp tột cùng khi ta có niềm tin Có tình yêu và tâm hồn lấp lánh
Còn điều gì gọi là bất hạnh Khi ta cười lòng quên hết sầu đau Khi ta còn tay nắm lấy tay nhau Khi ta bước trên đường thơm hoa cỏ Khi trăng vẫn hiền hoà, lung linh, sáng tỏ Trên sân nhà, trước ngõ, hàng cây Khi ta còn vui sống ở nơi đây
Anh chỉ là chiếc cầu vồng thôi Ẩn chứa trong lòng bao nhiêu màu sắc Những cảm xúc yêu đương rất thật Đan xen nhau đôi lúc đến bất ngờ
Đang đứng gần lại cảm thấy bơ vơ Đang vui vẻ bỗng thành ra giận dỗi Đang trách em, lại ngập ngừng xin lỗi Những tâm tư khó hiểu lạ kì
Anh chỉ là chiếc cầu vồng thôi Ẩn chứa trong lòng bao nhiêu màu sắc Nhưng, em có thấy bắt đầu và kết thúc Là đỏ nồng nàn, và tím thật thuỷ chung?
Anh chỉ là chiếc cầu vồng thôi Ánh sáng tinh khôi hoá lung linh màu sắc Khi trời mưa là khi em khóc Anh lại dịu dàng âu yếm hiện ra
Anh vẫn bên em - Nắng ấm hiền hoà Mỗi bình minh lại đánh thức em bằng nụ hôn trên mắt Và hoàng hôn, những ráng buồn hiu hắt Em hay chăng, anh cố níu tóc mềm?
Thấy không em Và biết không em Anh vẫn bước bên đời em thầm lặng?
Em chẳng thấy khi cười vui trong nắng Chỉ khi mưa và lòng em sầu nặng Mới nhận ra anh đến tự bao giờ