Tích kim kê
Rừng xưa, trong cảnh âm u
Ngày đêm vô tận tịt mù khói sương
Muôn loài sống kiếp đêm trường
Lần qua ngày tháng đáng thương vô cùng
Ngọc Hoàng ở chín tầng cung
Động lòng trước cảnh mông lung cỏi trần
Bèn truyền tất cả tiên thần
Xét suy nghĩ chuyện cân bằng thế gian
Thiên lôi tính nóng cắt ngang :
" Bàn chi cho mệt, sét quang một đường
Phá tan cái cõi tầm thường
Mông lung, hỗn độn, hoang đường sẽ hay
Lập ra một cỏi thiên thai
Chư tiên vui vẻ khoan thai trường trường "
Kim tinh nghe thế xót thương :
" Ông Lôi chớ rắc tai ương chốn trần !
Nên dùng bát ái thánh nhân
Muôn loài cảm kích nhớ ân đời đời
Lại còn thể hiện đạo trời
Từ bi Ngọc Đế sáng ngời chân tâm "
Ngọc Hoàng đang lúc phân vân
Bỗng đâu Bồ Tát hiện thân rạng ngời
Quang Âm ánh chiếu khắp trời
Hiền từ khẽ nói những lời từ bi :
" Hồng trần đang thủơ hàn vi
Xác xơ, hỗn độn khó bì cảnh tiên
Cũng vì tối, sáng đảo điên
Ta nên phân rõ hai miền sẽ hay !
Vậy thì trách nhiệm nặng đầy
Phải xem trọng trách cao này cho ai ?
Chư thần mừng, tủi chau mày
Ngọc Hoàng suy nghĩ cả ngày liền reo :
" Ở nơi vách đá cheo leo
Có con gà trống thường trèo đùa mây
Ta thường đến đấy vui say
Ngắm sông ngân, nguyệt ngất ngây quên giờ
Lúc còn chưa tỉnh cơn say
Thì gà cất tiếng xé mây tỉnh lòng
Ta còn giận định " làm lông "
Vì gan làm vỡ mộng hồng của ta
Nhưng giờ ta đã hiểu ra
Bấy lâu là bởi vì ta vô tình
Bỏ bê trần thế nhân sinh
Đắm chìm trong mộng, rượu bình trà ly
Cũng may nhờ nó mỗi khi
Giúp ta tỉnh giấc xuân kỳ trăm năm
Thoáng nhìn xuống cảnh tối tăm
Nay ta ban chiếu gà rằm chuyển luân "
Chư tiên, thần Phật lâng lâng
Trải lòng hoan hỷ hồng trần nay mai
Gà liền nhận chiếu đầu thai
Nhưng lo trọng trách, thở dài lo âu
" Tôi đây tài đức đâu đâu
Thân hình bé nhỏ phiền sầu thế gian ?
Chỉ nhờ cái miệng hiên ngang
Tấm lòng lỗi lạc, đường hoàng mà thôi
Ngọc Hoàng dẫu có nhờ tôi
Tỉnh cơn say đấy, bồi hồi thế gian
Cũng vì cái miệng bướng ngang
Chút là đi tỏng thân tàn gà tôi !
Nay sa phải kiếp luân hồi
Tay không tấc sắt, làm mồi hùm beo "
Quang Âm cười mỉm, ân cần :
" Ban cho cam lộ văn thần oai nghiêm
Màu gà chân tánh ngày, đêm
Liễu thần võ tướng cựa nêm trãm tà "
Võ, văn hùng dũng oai gà
Bạch lòng cảm kích lạy bà tạ ơn
Ngày rằm luân chuyển thế nhơn
Oai linh sừng sững Thái sơn chuyển mình
Gà ta vỗ cánh phạch phình
Cất vang ba tiếng đất trời chuyển lay
Thế gian đâu biết đêm ngày
Bổng dưng bừng sáng phút giây soi mình
Ngỡ ngàng vạn vật hồi sinh
Muôn loài tỉnh giấc bình minh bao ngày...
" Câu ca mỗi sáng vẫn còn đây
Vỗ cánh tan sương, rạng ánh mây
Thức tỉnh thế nhân soi chính đạo
Khoan thai cực lạc sáng trời Tây "
Nếu người muốn ra đi, anh sẽ không ngăn cản...
Vì có lẽ... con đường mà em chọn ! sẽ mang đến cho em... hạnh phúc !!...