Trang trong tổng số 36 trang (358 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Xuân Phương18

Viết cho bạn trai đi học ở xứ Bạch dương

(mượn tâm sự của một bạn gái gửi hoạ cho bài thơ của một bạn trai trường ĐH mỏ)

Em vẫn từng đêm nghe tiếng lòng đồng vọng
Nơi xứ sở bạch dương_đêm trắng_Biển Đen
Dòng Vôn-ga sóng vỗ dịu êm
Mùa thu vàng ươm và những bông hoa tuyết…

Xa Tổ quốc anh ơi lòng em biết
Thương lắm mẹ gầy tựa cửa đứng trông con
Thương lắm những ai chờ đợi mỏi mòn
Ánh mắt nao nao khi hoàng hôn buông xuống
Thương lắm trời quê, xóm làng, đồng ruộng
Cánh én chao nghiêng mỗi độ xuân về
Thương lắm mùa đông khô sắt, tái tê
Thương cả lũ bạn quê nhớ nhà nơi xóm trọ…

Biết không anh? Quê hương cần anh đó
Mặt trận nào mà chẳng phải hi sinh
“Đêm trắng đơn côi” cho Đất Mẹ hồi sinh
“Góc tối lặng im” để Cứu nhà cứu nước

Nắm chặt bàn tay, em thầm nguyện ước
Ngày đón anh về Đất Nước cũng nở hoa.

              
(tháng 10/2011)

http://no4.upanh.com/b6.s26.d1/6cb4464af36160afbf9f5c23d0a009ea_46658964.images21.jpg
"Là thi sĩ nghĩa là du với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây"...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

PHIẾM PHÙ

dạ, thơ không thơ, viết nhảm cho thiên hạ cười chơi, thích thì cứ viết, cứ đọc, con đâu có ý kiến gì đâu, chúc cô nhiều sức khoẻ.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Phương18

Nghỉ tay đối thơ chút :(CHỮ ĐẦU DÒNG CỘT DỌC)

ME:

DÒNG sông xuân nước xanh gờn gợn
SÔNG chảy về đâu mà thong thả thế sông ơi?
ÊM  êm chở áng mây trôi
DỊU dàng nhưng có thảnh thơi bao giờ

(DŨNG-ĐHCN):

DÒNG SÔNG NHỎ  bắt nguồn từ nơi đâu?
ÊM DỊU TRÔI  những ngày không có nắng,
CÓ PHẢI CHĂNG? khi khoảng trời vắng lặng,
CÓ NỖI NIỀM, sóng gợn chẳng thảnh thơi??

ME:

MỘT nơi xa, chốn rừng xanh sâu thẳm
MÌNH cứ chảy xuôi, mặc kệ dòng đời
TA nào hay phải đi mãi không thôi
BIẾT khi nào mới tìm ra bến đỗ ???

XP-(2011)
"Là thi sĩ nghĩa là du với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây"...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mao Nguyễn (Công Tử)

CHÔNG CHÊNH

Có dải mây lam chiều buồn trong tiễn đưa
Rơi rơi chiếc lá vàng vừa xót xa màu úa
Ký ức như cuốn phim chạy qua lần nữa
Vương nỗi sầu theo gió nhẹ bay bay.

Có người gửi tình theo chút gió heo may
Theo hanh hao chút mùa còn sót lại
Theo áng mây bay về nơi xa mãi
Theo cánh buồm, theo mùa hạ trôi trôi.

Những cơn mưa từ miền lạ xa xôi
Qua hồi ức và bao nhiêu hoài niệm
Qua giấc mơ bao đêm ta tìm kiếm
Vừa vỡ cùng ảo mộng mong manh.

Mối tình thơ trên chiếc lá xanh xanh
Chẳng bao giờ đi đến đây lần nữa
Và ta cứ oằn mình giữa hai chiều thương nhớ
Chờ quên dần những kỷ niệm xa xăm.

Còn quanh đây đồng vọng những thanh âm
Nghe xa lắm như nỗi buồn hoang hoải
Mưa gọi lên những mối tình xa mãi
Riêng ta ngồi đong nỗi nhớ chông chênh.

29.06.2012

Cháu vào thăm nhà cô Xuân Phương ạ ;)
Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Phương18

Chào mừng Mao Nguyễn đã tham gia diễn đàn và tới thăm cô XP.
Yêu thơ MN, nhưng ...khó hoạ lắm. Nhờ bé Xuân Lan hay ai đó hoạ giùm nha : p :D
@ Mao Nguyễn:
Vào thăm cô Xuân Phương
Để "Chông chênh" ở lại
Cho "Hương đời" đọng mãi
Trên vần thơ xanh xanh...
"Là thi sĩ nghĩa là du với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây"...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xuân lan

XANH XANH một thoáng "Hương đời"
MÃI yêu thương những nụ cười đi qua
LẠI trông người đã đi xa
PHƯƠNG nao nỗi nhớ vỡ oà... "Chông chênh"!

Được sự tin tưởng của cô Xuân Phương, cháu Xuân Lan mạn phép hoạ lại đoạn thơ của chú Mao Nguyễn, nói giúp nỗi lòng yêu mến của cô Xuân Phương! hihi.
Xử thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

tuanphong

Xuân Phương18 đã viết:
Tuấn Phong đã viết:
@ Xuân Phương:

 Dối lòng...          
                         Vẫn còn rung động con tim
              Vẫn yêu hết mực. Đừng im lặng buồn!
                                                                       
........                                                                                                                                                                                   
                            TuấnPhong
@ tuanphong:
 Lỡ, đành dối lòng  

Cám ơn anh! Anh đã hiểu em nhiều
Tình yêu - chẳng bao giờ có biên cương, tuổi tác
Dù lí trí có trăm ngàn lời gọi nhắc
Thì  trái tim – nó đâu có chịu nghe.

Chăn ấm đệm êm mà vẫn lạnh tái tê
Mùa lao xao nhưng lòng không  xao động
Đêm về khuya nghe tiếng lòng đồng vọng
Tiếng  bạn đời  bỗng  hóa  giọng “người xưa”.

Cuộc đời thật mà cứ ngỡ đang mơ
Tình là chi? Mà đến giờ không hiểu nổi?
Anh ơi anh, tình yêu đâu  có tội
Lỗi tại đa đoan, lỗi tại kẻ đa tình.

Anh ơi anh! Em  tự dối lòng mình
Dẫu biết đời người không dài lắm
Trằn trọc bâng khâng nhiều đêm thức trăng
Sống  âm thầm với hoài niệm đớn đau

Anh ơi anh! Em không thể và không thể quên đâu
Tất cả cuộc sống quanh em  đều nhuộm màu kỷ niệm
Đây hoàng hôn xanh, đây cả không gian màu tím
Tím cả đất trời ,  tím  đẫm cuộc đời em

Anh ơi anh!  Em sẽ không bao giờ quên!!!


(xp24/6/12)
Ơi, con tim yếu mềm...!
                              
Anh nghiền ngẫm những vần thơ em tặng
Suốt năm canh trằn trọc ngủ không yên
Từng chữ, từng câu... rung động con tim
Lời thổn thức những đêm trường rơi lệ

Có ai nghĩ cuộc đời em như thế?
"Chăn ấm đệm êm mà vẫn lạnh tái tê"
"Tiếng  bạn đời  bỗng  hóa  giọng “người xưa”"
"Mùa lao xao nhưng lòng không  xao động"

"Đêm về khuya nghe tiếng lòng đồng vọng"
 
Suốt năm canh... chăn gối lạnh sầu vương
Nhựa sống trào dâng, ngồi dậy ngó trăng suông
Mãi lẻ bóng, mãi âm thầm khao khát

Em ơi em! Vườn yêu hương ngào ngạt
Dạo gót vui, quên tuổi tác đi em!
Tìm lại chút men dịu ngọt thuở còn duyên
Sống thanh thản cho đời thêm thơ mộng

Ơi! con tim yếu mềm luôn rung động!
Đừng khổ đau vì lỗi hẹn một lời yêu
Kỷ niệm xưa dù thổn thức sớm chiều
Đừng đổ "Lỗi tại đa đoan, lỗi tại kẻ đa tình!"

                  Tuấn Phong
Nhớ thương trao thầm lặng
Để suốt đời vấn vương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mao Nguyễn (Công Tử)

@ Bác tuanphong, cháu xin mạn phép mượn vai một người lạ hoạ lại bài của bác ạ, ko hay mong bác đừng chê cười.

ĐỪNG MƠ MỘNG

Có ai yêu mà chẳng phải đa tình ?
Câu thề ước theo muôn đời sâu nặng
Chờ thổn thức kéo về trong thầm lặng
Có phải vì con tim còn rung động, còn yêu ?

Nỗi nhớ trải dài theo những sớm chiều
Theo lao xao bóng mùa vừa rung động
Làm gì có ai cứ muôn đời đi tìm mộng
Chờ hết mùa, hết nhớ, sẽ quên thôi.

Mùa sim kia rải sắc tím khắp đồi
Chờ màu nắng miên man đi vào hạ
Chờ đêm về nghe tiếng lòng xa lạ
Mong chi hoài nỗi nhớ mối tình xưa ?

Ta tìm bóng mình trong những cơn mưa
Bóng nước vỡ, nhớ mong giờ trơn trượt
Hình bóng cũ xa mờ đôi mi ướt
Có ai ngờ kỷ niệm ấy trôi xuôi ?

Câu hát cũ người ơi đành quên thôi
Mơ mộng gì mối tình ta không thể
Đâu có phải cứ mỗi đêm rơi dòng lệ
Là nhớ người, nhớ bóng, nhớ tình xưa ?

Gửi ký ức vào những câu thơ
Ta mượn vai một người vừa yêu vội
Chẳng phải tại yêu, đừng trách tình nên tội
Câu thơ vương buồn, câu thơ xót đa đoan.

30.06.2012
Mao Nguyễn
Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

tuanphong


Mao Nguyễn (Công Tử) đã viết:

                 
ĐỪNG MƠ MỘNG  

Có ai yêu mà chẳng phải đa tình ?
Câu thề ước theo muôn đời sâu nặng
Chờ thổn thức kéo về trong thầm lặng
Có phải vì con tim còn rung động, còn yêu ?  
................... .......
..........................
Gửi ký ức vào những câu thơ
Ta mượn vai một người vừa yêu vội
Chẳng phải tại yêu, đừng trách tình nên tội
Câu thơ vương buồn, câu thơ xót đa đoan.

                      30.06.2012
                    Mao Nguyễn

Bâng khuâng

Vào giấc ngủ rồi, sao vẫn bâng khuâng
Có gì lạ lùng, có gì xao động ?

Như cánh chim trời
Bay trên cánh võng
Rạo rực ... Khát thèm
Như thuở đương trai
Được sống trong mơ ... một nửa cuộc đời
Bao ngày băn khoăn và bao đêm trăn trở
Để thỏa lòng nhau
Mình trao nỗi nhớ
Cứ dùng dằng
Thổn thức cuộc đời riêng

Nụ hôn dài, mơ cháy bỏng lòng em
Gõ cửa tâm hồn
Yêu thêm đời son trẻ
Những phút bâng khuâng
Có người tri kỷ
Trăng thương mình sẽ chẳng mách ai đâu
Nào bên bờ biển
Nào tận rừng sâu
Cánh võng đung đưa, hồn bay theo gió

Có phút chia tay và có giây gặp gỡ
Vào giấc ngủ rồi mà vẫn cứ bâng khuâng

                              Tuấn Phong
Nhớ thương trao thầm lặng
Để suốt đời vấn vương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Phương18

@ Bâng khuâng:

Nỗi lòng

Đêm mùa đông, thương Ai giá lạnh
Nhớ Ai Đó nhiều, có ngủ được không?
Hay cứ nhìn khoảng trời đen đặc, mênh mông
Kiếm tìm gì trên ngàn sao lấp lánh?

Đêm mùa đông, Ai Đó lòng cô quạnh
Nhớ Ai nhiều, trằn trọc suốt canh thâu.
Thương lắm Ai ơi, thương lắm mối tình sầu
Biết làm sao khi cơ trời xui khiến!
*
Đừng buồn nhé Ai, hỡi người yêu mến
Đông lạnh sắp qua, xuân mới lại sang
Ai Đó sẽ cùng Ai xây giấc mộng vàng
Chỉ mộng thôi, nhưng vĩnh hằng, bất diệt.

“Yêu đâu phải chết trong lòng một ít!
Vì Ai Đó yêu, nhưng đã được Ai yêu
Ai Đó cho nhiều mà nhận cũng thật nhiều
Yêu đâu phải chết trong lòng một ít!”


XP-2011      (tặng ai)

http://no4.upanh.com/b5.s28.d1/2ecaa9aa2ed549071431f9db39939672_46704974.images22.jpg
"Là thi sĩ nghĩa là du với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây"...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 36 trang (358 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15] ... ›Trang sau »Trang cuối