THƯƠNG SẦU
Ta đứng lại thương nắng vàng tan vỡ
Nỗi thống trầm trăn trở tuổi ra đi
Bờ lau sậy cùng gió đùa muôn thuở
Thời gian ơi ! Sao gom hết xuân thì
Thương con nước âm thầm trôi lặng lẽ
Em nghĩ gì khi ta đã phân ly
Ta vẫn mộng trong một đời cõi lạ
Nơi ta đi _ Vẫn chưa đến bởi vì
Ta ngơ ngẫn thương tuổi đời quán trọ
Tiếc làm gì vọng tưởng cuộc tình si
Ngồi cố nhặt những ưu phiền xưa cũ
Lòng bâng quơ chắc ta chẳng còn gì
Ta cố khép tơ lòng hoang năm cũ
Khúc nguyệt cầm ta dạo lại cô đơn
So phím muộn nghe tiếng lòng chợt tím
Nhạc đã buồn ta đàn cả trái tim
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
TRĂNG TA NHƯ THẾ
Trăng chao nhẹ bóng vàng qua cửa sổ
Tiếng đàn ai đang tấu khúc vong tình
Rồi cũng sẽ xuôi theo bờ suối ngọt
Sương hững hờ rơi mấy giọt sen thanh
Trên cánh lá trăng nghiêng tình ảo mộng
Đá ngẩn ngơ rêu xanh thẹn phai màu
Thương rất lạ tay thơ tình in dấu
Trên giấy ngà có trăng bóng em qua
Em _ Kìa em _ Xin em đừng dừng lại
Thơ đang hồn trước giây phút trầm tư
Trên lối mộng _ Đi về ân ái cũ
Tay thơ còn dang díu với hương hoa
Ta cúi xuống đọc lời kinh ngưỡng mộ
Dâng hồn thơ lên thần tượng vô cùng
Sầu mấy kiếp hồn theo trăng cổ độ
Em biệt rồi xin lưu lại hoa dung
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
ĐƯA TIỂN NGHÌN NĂM
Ta lầm lẫn từ kiếp nào không rõ
Nhận thân nầy vô thường để tái sinh
Giọt sửa kia chờ giây phút tượng hình
Trong thinh lặng chào vô minh bùng vỡ
Từ âm vọng tiền thân còn trăn trở
Nẻo luân hồi bỡ ngỡ mộng trầm luân
Biển ái tay êm buông bỏ không đành
Chín tầng báu rơi nhanh không lậu hoặc
Cúi vỡ đất ngọn gió chiều đi vắng
Sông nghìn năm trôi buồn lạ vô hồn
Hoàng hôn chuyển con nắng tàn trăng hiện
Sợi võ vàng treo ảnh diện mông lung
Rồi hiện hữu theo thời gian biến đổi
Tuổi sẽ buồn theo đá sỏi trầm ngâm
Một sớm mai trong im lìm đất thở
Gọi ai về tiễn lầm lỡ nghìn năm
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
HỒN ĐÁ
Lạ chưa đá cũng luân hồi
Nghe từ trăn trở một lời hỏi thăm
Sao ngồi đây mãi trăm năm
Gió mưa qua lại âm thầm trơ vơ
Bao giờ đá hết đợi chờ
Xanh rêu hồn đá cõi mơ đá về
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
PHÙ DUNG NGUYỆT
Trăng lung linh _sợi tơ trời
Ta nằm say tỉnh _mơ lời thông reo
Tay bầu rượu _ Túi thơ treo
Gối cô phong đảnh _ ý gieo theo vần
Đôi câu thơ nhuộm phong trần
Đảo điên hồn rượu thế nhân sinh tình
Đêm dài chờ lại bình minh
Mai kia mốt nọ gởi tình trăm năm
Chờ yêu nguyệt tuổi trăng rằm
Để cầu hôn thuở tơ tằm vừa vương
Ngàn năm thông ngậm mù sương
Trăm năm ta mộng vô thường phù dung
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
KIẾP NÀO TÌM THẤY HÓA THÂN
Ta cúi xuống nhận luân hồi cát bụi
Theo gió ngàn bám víu lấy trần gian
Nhận hơi thở âm thầm trôi trôi mãi
Giữa thế gian thân cát bụi mơ màng
Mang khát vọng chào trầm luân gối mỏi
Hỏi đường nào in dấu bụi chân qua
Đã nghìn kiếp đi tìm thân bất hoại
Sao trôi lăn để lạc mất quê nhà
Và đi mãi lạc loài cùng nắng sớm
Chở trưa về hoa tàn mộng dưới chân
Nắng chiều gọi hoàng hôn còn đi vắng
Đêm quay về đưa tiển mộng ngàn năm
Thân run rẫy đất mềm chồi hoa nở
Mưa nghìn năm về thấm lại hoang sơ
Chiều rơi rụng giọt nắng tàn trăng hiện
Vàng lung linh ôm ảo ảnh đôi bờ
Trong tịch lặng im lìm nghe đất thở
Lá chao mình cựa nhẹ giọt sương rơi
Trăng hoa đốm soi đáy hồ duyên khởi
Ta theo duyên vào thân lạ trùng khơi
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
NHỮNG NỖI BUỒN RIÊNG
Mỗi nỗi buồn xin đặt một tên riêng
Xếp ngay ngắn dể tìm khi chợt nhớ
Có nỗi buồn theo song song hơi thở
Quay ngoắt đi rồi ngờ ngợ lại về
Có nỗi buồn vương một chút đam mê
Đặt chểm chệ ngay đầu dòng dể thấy
Có nỗi buồn hóa vết thương sưng tấy
Cất thật sâu vào góc khuất tim mình
Có nỗi buồn mang hồn Chúa phục sinh
Ơn thánh thể giăng hai đầu thập giá
Có nỗi buồn mười ngón tay rất lạ
Mười điều răn kinh thánh hóa tình người
Có nỗi buồn như câu niệm đầu môi
Cõi thường tịch Như lai miền Tịnh độ
Vô y áo/vô ngôn/vô đốn ngộ
Một thời kinh xô đổ khói nhang thiền
Những nỗi buồn hoang ngự cõi du miên
Anh viết lại từng tên riêng dể nhớ
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
RUNG PHIẾM NHẠC BUỒN
Đàn ai rung phiếm nhạc thừa
Si sầu rơi xuống cho vừa nỗi đau
Lời ca sol thứ lụa nhầu
Tàn phai fa sắc đêm sâu lắng thầm
La trầm rớt nhịp mông lung
Từng con chữ hiện tận cùng nhớ nhau
Thanh âm ngân tiếng nghẹn ngào
Tơ chùng mấy đoạn là dao cứa lòng
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
TỰ HỎI
Gom bụi đỏ ta tìm câu hỏi đất
Đất có còn quá khứ gửi nghìn sau
Rừng khô héo từng vết thương tươm mật
Dĩ vãng xưa giờ xô dạt nơi nào
Gom tuổi lại hỏi đôi chân lạc bước
Có còn chăng mùa xuân những năm qua
Tuổi chưa đủ sao giờ sương bạc tóc
Trăm năm rồi thoáng chốc đã phôi pha
Gom nụ hôn hỏi bờ môi có lạnh
Có còn chăng một cõi mộng vô bờ
Trong vòng tay sao thấy lòng cô quạnh
Trái tim người mãi nuối tiếc xa xăm
Gom trống vắng ta chờ đêm thức dậy
Soi môi cười đi bên cạnh niềm đau
Ôm son sắt lời riêng ta giữ lại
Nhân dáng xưa dẫu tình chết ngọt ngào
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
CHỮ RẰNG:
XUÂN BẤT TÁI LAI
Ai đem cái Tết đến gần
Để anh tính lại nợ nần yêu em
Tiện tay mài chút mực quèn
Thảo hoa một nét lem nhem bút tình
Xuân nầy xin chúc em mình
Môi hồng má đượm hương trinh trắng ngần
Em nầy phiên chợ đương xuân
Chờ anh bán cái tận cùng xa xôi
Ba đồng một miếng trầu vôi
Răng em cắn hạt thắm môi hạnh đào
Tơ lòng thơ nhạc hòa nhau
Sơn cùng nguyệt tận ta vào hồn nhiên
Trai tình gái tuyệt tay nghiêng
Dìu nhau vào cõi du miên dịu dàng
Ơ nầy ! Xuân vẫn chưa sang
Cớ sao lại gửi dịu dàng ai đây ?
Chữ rằng :Xuân bất tái lai
Thơ đàn phổ khúc nâng tay nguyệt cầm
Sang năm vào độ Giêng rằm
Anh sang bên ấy tơ tằm sánh đôi
GOT2
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook