Của chú Chằn nà!
Bắt gặp một bài thơ lạ. Của chú Chằn Xanh.
Khúc "Chiều" của Hồ Dzếch văng vẳng bên tai.
Chiều qua bên đàng kinh Giữa.
Tà huy ngẩn ngắm siêu trăng.
Vàng ươm nhưng tràn lo lắng.
Xa xôi vụn vỡ loang thềm.
Ở thivien, một trong những thành viên làm cho HNhu ngưỡng mộ thơ, có chú Chằn. Mảng thơ nào chú cũng thuần thục. Đặc biệt là ý tứ thơ của chú lạ. Sắc. Cái tình trong thơ thâm thuý. Lắm khi, HNhu cứ ngồi ngẫm mãi, có mấy dòng, để rồi tấm tắc cho sự tài hoa của chú.
Khúc Miên Man cũng vậy. Đầy ưu tư. Làm cho HNhu liên tưởng tới thảm hoạ sóng thần ập xuống xứ sở hoa anh đào mấy tuần trước.
Trong sự tròn đầy viên mãn của siêu trăng, ẩn chứa điều gì đó vừa như mong manh, vừa như một điềm báo không lành sẽ tới.
Nguy cơ tiềm ẩn ấy, vỡ oà trước một thềm trăng loang lỗ. Cho nỗi âu lo vụn vỡ hoà vào thơ.
Sầu trải nơi lòng lữ khách
Đưa chân nhuộm cả phong trần.
Đường về tâm tư da diết
Tình ơi! Nơi đâu? Nơi đâu?
Bài thơ khép lại với khổ thơ chơi vơi. Với những vần thơ kín. Như bưng.
Hiểu là tác giả có tâm trạng. Nhưng tâm trạng, ngoài buồn, ngoài lo lắng phập phồng, thì, HNhu hết hiểu thêm được nữa. Dù, HNhu biết, bài thơ còn ẩn chứa nhiều tâm tư của tác giả.
Chợt nhận ra, chú Chằn, ngoài vẻ bề nổi hay tếu táo, ngông ngông, nghênh nghênh; thế giới nội tâm là một chú Chằn trầm lặng. Khép kín và nhiều ưu tư. Những trăn trở của chú có lúc rất đời thường, có lúc lại siêu thực. Nói là siêu thực là HNhu nói bừa, tại vì Hnhu hông hiểu chú, nên gán cho như dzậy.
Cảm ơn chú Chằn với "Khúc miên man".
Bài thơ còn đang miên man trong HNhu, với những điềm đồn thổi của người đời về siêu trăng.
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook