THAO THỨC
Ta lặng ngắm muôn vì sao toả sáng
Triệu năm rồi vẫn đó những bình yên
Mà đêm nay thấy mình như tướng lạc
Giữa cờ đời nước chiếu khó triền miên.
Nỗi nhớ em như ngày trốn vào đêm
Như ngọn gió nép mình sau nếp lá
Để bình minh lại một ngày nắng toả
Chút xạc xào cơn gió lại oà reo.
Tự nhủ rằng tình đã hoá rong rêu
Bài thơ cũ chẳng ai buồn đọc lại
Sao chợt thấy vang lên trong khắc khoải
Lời biệt ly đêm suơng sũng trăng mờ.
Lạc em rồi tôi như tướng bơ vơ
Thế cờ khó chỉ cầu không chiếu hết
Em có biết đêm nay mình tôi thức
Nhìn sao trời nghe máu cuốn qua tim?
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
ĐƠN PHƯƠNG
Anh khắc lên nỗi nhớ
Một khoảng buồn không tên
Cần mẫn như người thợ
Khắc hình lên thủy tinh.
Muốn khắc hình cánh én
Chao trong chiều bình yên
Muốn khắc hình muôn sóng
Ru lênh đênh con thuyền.
Muốn khắc hình ngọn gió
Xô lá trôi triền miên
Muốn khắc hình vệt nắng
Rải vàng rơi trăm miền...
Nhưng anh sao mà vụng
Khắc mãi vẫn hình em.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
KIÊNG
Phẩy phui!
Cái miệng của em
Nhìn vầng trăng khuyết,
bảo đêm có ngà.
Lỡ mà nó húc tình ta
Thì em tựa cửa, anh ra đê ngồi.
Phẩy phui!
Em bảo gió trời
Thổi ra từ những chơi vơi nỗi niềm.
Em à,
đừng có mà điên!
Gió này là gió tự miền yêu thương.
Phẩy phui!
Em bảo môi hường
Là vì có những bất thường trong tim.
Ánh hồng trên nét môi em
Là vì mình mãi yêu tin em à.
Xin em đừng ví,
xin mà!
Để cho mãi mãi tình ta yên lành.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
ĐỪNG TƯỞNG EM XINH MÀ ANH SỢ
Đừng tưởng em xinh mà anh sợ
Ngợi ca em, anh có lợi cho mình
Lỡ em xiêu lòng (khả năng này khá rõ)
Trên vai anh vắt vẻo một mảnh tình.
Đừng tưởng em xinh mà anh sợ
Ngợi ca em, anh được đón bình minh
Thấy lồng ngực cứ căng tròn như bóng
Phía bên trong trái tim đập ùng ình.
Đừng tưởng em xinh mà anh sợ
Chỉ sợ khi nào em hết xinh
Anh chẳng còn có chỗ nào để bám
Dốc đời cao, lỡ mà tuột thình lình.
Đừng tưởng em xinh mà anh sợ
Lại sợ khi nào hết lung linh
Trong mắt em nhìn anh, khi ấy
Bất quá chỉ bằng một cái đinh.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
MUỘN MÀNG
Tôi muốn là ngọn gió
Mang mùi hương của em
Trải tràn trên muôn lối
Cho cỏ cây cũng thèm...
Tôi muốn làm giọt nắng
Long lanh đáy mắt em
Để ai ai cũng biết
Em hạnh phúc ngập tràn.
Tôi muốn như con sói
Tru dài lúc xa em
Để núi rừng thảng thốt
Để trăng run rớt thềm...
Giờ tôi đứng trước em
hai thái dương điểm bạc
thời gian như lằn roi
quất sâu vào khóe mắt.
Giờ em đứng trước tôi
một u hoài ngơ ngác
xuân thì đã vụt trôi
như cánh chim, bằn bặt.
Nếu đây là thực duyên
thì xin em yên lặng
hãy để những tế bào
rung lên trong sâu thẳm.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
LỆ
Nếu như buồn xin hãy khóc đi em
Gọi cơn mưa chiều mình cùng ướt áo
Đưa con tim về miền xa thẳm
Cho mình nhận ra mình, mình nhận ra nhau.
Chẳng phải giọt nước mắt nào cũng vắt tự nỗi đau
Đâu phải mọi nụ cười đều đượm màu hạnh phúc
Và em hỡi xin em đừng nén khóc
Để nỗi buồn kia không hóa chia lìa.
Xuân đang về gió ào ạt ngoài kia
Giọt nước mắt thêm xanh màu muôn lá
Bởi khóc được, em ơi đâu phải dễ
Khi thời gian đang sắt đá tim mình.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
YÊU EM
Yêu em
Yêu cả mùa đông
Dù cho tuyết đổ cũng không ngại gì.
Yêu em
Yêu cả mùa hè
Càng sôi sục nóng
Càng mê
Càng nồng.
Yêu em
Lại ngại mùa xuân
Bởi tôi rất ngại tần ngần xuân đi.
Yêu em
Chẳng muốn thu về
Lỡ mà rơi rụng ám thề đôi ta.
Yêu em
Mến tất đàn bà
Bởi ai cũng có nét là của em!
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
@Gửi bạn Phan Trọng Hanh:
Chủ đề thơ của tác giả Maya Angelou, nhà thơ nữ Mỹ gốc Phi- do bạn tạo trong diễn đàn Thơ thành viên-Thơ mới đã được NT chuyển sang diễn đàn Thơ các nước khác, bạn có thể tìm đọc ở đây:
http://www.thivien.net/fo...ic-7fiNjkICzfeK5Ji6ZlZ56gCũng mong bạn bớt chút thời giờ, đọc thêm các hướng dẫn của Thi viện dành cho các thành viên ở đây:
http://www.thivien.net/fo...ic-dyNQhH0FroZr5GKq5c8WuQ"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Cảm ơn @ Nguyệt Thu!
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook