Hụt Hẩng
Hụt hẩng bên ly cà phê đắng
Những giọt buồn rơi xuống thật sâu
Hỡi ơi , có phải hòa trong ấy
Bóng hình xưa thấp thoáng của em....
Mờ tối bên hồ xanh gió mát
Ở đây tâm trí đã vùi chôn
Như ai oán một lời hối lỗi
Như hỏi tình yêu ở tận đâu...
Ôi , có phải đời là như thế
Thả nhẹ bay theo ngọn gió đùa
Để tâm hồn chìm trong sợ hãi
Để nhớ em tháng hạ trời mưa
Để nhớ em trong đêm vĩnh biệt
Mộ buồn có lẽ đã bình yên
Mộ buồn ngủ mãi trong cảnh lặng
Ướt giọt lệ sầu giữa cõi miên
Ướt giọt lệ trong bóng tối nhòa
Khắc khoải trong lòng một thoáng xa
Tình ơi , nay ở nơi đâu nhỉ
Có tiếc dùm không nỗi thiết tha
Chợt nén chút thương vào nơi ấy
Đắng lòng giây phút lịm xa xôi
Mùa thu có thể không về nữa
Chẳng lá khô gieo tiếng trả lời
Gắng bước tìm nhưng không thấy nữa
Vườn hoa xưa ấy đã hoang sơ
Lạnh lắm tình ơi đêm này đến
Ướt đẫm buồng tim áng sương mờ
Khô lắm giọng chừng như đã dại
Chờ em nhưng chẳng thấy được ai
Chỉ thấy dáng người qua hư ảnh
Một chút mà thôi giữa tối say
Gắng sức , nhưng đà vơi hết nửa...
Vạc sầu nấu mãi cũng chưa vơi
Em ơi , hẹn nữa lần sau cuối
Hẹn đến trăm năm mãn cuộc đời
Đông Hòa NGUYỄN CHÍ HIỆP
23.02.2009
Gió vẫn thổi trên những tầng mây và ngày vẫn trôi qua , có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ vẫn yêu em như ngày xưa đầy mộng tưởng trong một giấc mơ viết thành một bài thơ tình lãng mạn ....