Trang trong tổng số 69 trang (687 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Trương sỏi

]Người Hà nội[/b]

Tôi xa Hà nội hơn hai mươi năm rồi
Giờ cũng là người Hà Nội "Hai "
Quê tôi cánh đồng hai mùa lúa
Vào rừng đường gần hơn gấp đôi

Oai không người Hà nội như tôi
Ra Bờ Hồ hết cả ngày trời
Nhớ thời sinh viên còn khốn khó
Xe đạp cà tàng dạo phố chơi

Xem Ti vi thấy mấy hôm rồi
Hà Nội đặc biệt quá đi thôi
Ông trời thả cá trên đường phố
Người thi nhau thả lưới quăng chài

Một trận mưa nước lụt khắp nơi
Thủ đô chết đuối hai mươi người
Có phải trời phạt người tắc trách
Ăn lương dân việc làm à ơi

Quê tôi giờ là Hà Nội ''Hai"
Phố xá quanh làng mọc lôi thôi
Có lẽ độ vài chục năm nữa
"Kiến trúc cổ" hấp dẫn khối người

Tôi về ngao ngán ngắm dòng sông
Còn đâu cái thuở dòng nước trong
Còn đâu cái thời tôi câu cá
Dĩ vãng tươi vui lứa tuổi hồng.

Có ai người Hà Nội như tôi?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trương sỏi

KHỔ THÂN

Trước đây tôi cũng đẹp trai
Tài năng cũng chả kém ai trong làng
Chỉ vì tơ nhện vơ quàng
Cho nên giờ chịu bẽ bàng lắm thay

Sư tử kìm kẹp tối ngày
Ra thưa vào dạ mặt mày đăm đăm
Bạn cũ cùng lớp tới thăm
Khi về mắt cứ hằm hằm dõi theo
Suốt ngày mắng chó chửi mèo
Đi đâu về muộn ngờ theo cô nào
Tiền lương hạch sách từng hào
Thiếu vài đồng tưởng đem bao bên ngoài
Lại còn so sánh với ai
Lại còn nhiếc móc bất tài đuổi đi

Đời tôi giờ chẳng thiết gì
Ai cần đầy tớ tôi thì theo luôn
Nhưng mà để tránh khỏi buồn
Bà chủ phải đẹp mê hồn mới ưng ./.


Thỏ thẻ Oanh Vàng

Anh ơi sao nỡ bận lòng
Em không tài giỏi cho chồng được sang
So với chị em trong làng
Em đâu dám để bẽ bàng cho anh
Cơm ngon canh ngọt ngon lành
Kính yêu cha mẹ em giành tình thương
Dậy con ngoan ngoãn như thường
Yêu chồng chả dám vấn vương bên ngoài
Em biết anh chẳng có tài
Nên không mơ mộng như ai sang giàu

“Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon”
Cái thời em vẫn còn son
Bao chàng theo đuổi ngõ mòn lối đi
“Kén cá chọn canh” làm gì
Bén duyên anh để đền nghì trúc mai
Bây giờ thế đã thế rồi
Anh ưng em kiếm dì hai đền bù
Đền nàng kiệt nữ hay thơ
Để anh thoả nguyện ước mơ lên trời

Thôi đừng nói nữa em ơi
Anh xin làm lại cuộc đời kiếp sau./.


Thương về quê lũ

Em ơi mưa lũ ngập đồng
Nơi xa thương nhớ nỗi lòng quặn đau
Còn đâu xanh cánh đồng rau
Mà em chănm bón dãi dầu sớm trưa
Thế mà chỉ mấy ngày mưa
Bỗng chốc mất hết một mùa bội thu
Em ơi gian khó mặc dù
Mong em can đảm làm bù vụ sau
Biết là em cũng u sầu
Mất mùa hết vốn còn đâu nụ cười
Bao giờ em mới nguôi ngoai
Một đời vất vả chưa ngày thảnh thơi

Anh xa cách biệt phương trời
Em thêm trĩu nặng gánh đôi vai gầy
Thay anh chăm sóc U Thầy
Nuôi dậy con cái bốn bề xuôi êm

Nhờ em anh được yên tâm
Lo tròn nhiệm vụ, xa gần có em
Bạn bè cứ nức nở khen
Số đào hoa có vợ hiền như em./.

Lá …lừa Diêu Bông

Ngưòi ta bảo tìm lá Diêu Bông
Thì chị đây sẽ gọi là chồng
Vì ngây thơ tin lời buông lửng
Duyên lỡ cả đời uổng phí công

Hí hửng mang được lắm lá về
Người ta cười gượng lắc đầu chê
Vì yêu nên quyết không bỏ cuộc
Lại đi tìm lá hoá u mê

Nào đâu phải vì lá Diêu Bông
Người ta đang tuổi thắm má hồng
Đùa chơi cậu bé còn thơ dại
Vì yêu tưởng thật có tội không

Rồi một chiều nắng vãn bên sông
Người ta khăn gói vội theo chồng
Mặc ai còn mải đi tìm lá
Theo tiếng gió ru bước phiêu bồng

Diêu bông ơi hỡi Lá Diêu bông
Bị bỡn chơi thật quá đau lòng
Nếu chẳng yêu đâu cần phải thế
Lắc đầu một cái thế là xong./.

Chào mừng

Chào mừng thi hữu ghé GÓC VUI
Hạnh phúc biết bao được như lời
Đúng là từ khi Trinh Nữ ngủ
Nhớ bạn tìm nhau bốn phương trời

Bạn tha hương đất khách quê người
Trăn trở ưu tư những ngậm ngùi
Nay gặp nhau đây cùng phấn khởi
Thả cóc trong vườn thỏa cuộc chơi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trương sỏi

Bán chồng

Nhà tôi có một anh chồng gàn
Ai mua tôi bán khuyến mại thêm
Thơ phú suốt ngày như của nợ
Bán đi tôi sẽ được an nhàn

Đến bữa dọn sẵn chỉ việc ăn
Không hợp khẩu vị mặt khỉ nhăn
Nay kêu chán cơm mai thèm phở
Gánh nặng thân tôi quá nhọc nhằn

Áo quần nhà cửa chẳng ngó màng
Chỉ thích ra đường diện xênh xang
Gọi một tiếng em mà khó nhọc
Cứ như bị ai vác gậy phang

Tôi truyền kinh nghiệm cho chị em
Những gã mê thơ chớ có thèm
Lúc đầu tưởng vớ mì chính cánh
Rồi mới lộ ra chỉ ...dán tem ./.


Vỡ mộng

Ngày trước tôi cũng khá đẹp trai
So với Bờm có vẻ hơn tài
Tôi mơ sau này duyên xe được
Kiệt nữ thơ hay để xứng đôi

Thế rồi mụ ấy nhặt về nuôi
Bảo rằng thương hại cái thân tôi
Từ đấy tôi vướng nanh sư tử
Biết là từ nay vỡ mộng rôi

Tháng ngày thong thả cứ dần trôi
Thoáng qua mà mấy chục năm trời
Nỗi niềm mơ ước còn cháy bỏng
Khổ nỗi giờ tóc bạc da mồi

Kiếp này thôi thế thế là thôi
Còn ước mơ chi nữa ngậm ngùi
Giờ có cho không còn chả đắt
Mơ gì kiệt nữ nữa trời ơi !


Đập vỡ cây đàn

Hôm qua mua được cây đàn
Từng tưng tôi cứ gẩy tràn cung mây
Chắc là hay nhất làng đây
Chị goá hàng xóm ngày ngày thở than
Sụt sùi ứa lệ chứa chan
Mỗi khi nghe thấy tôi đàn canh khuya

Lòng tôi sung sướng vô bờ
Chắc là nàng ấy đã mơ tài mình
Thế là tôi cứ đinh ninh
Đàn hay sẽ bén duyên tình dễ ghê
Đợi hôm mưa gió não nề
Tôi sang hỏi nhỏ chị mê đàn à
Chị bỗng nức nở khóc oà
Rằng nghe anh gẩy nhớ chồng đã xa
Chồng chị chắc rất tài ba
Tay đàn cự phách chắc là nhạc công
Xua tay chị bảo không không
Chồng em là thợ bật bông thôi à
Phừng phừng tiếng ấy trong nhà
Nghe đàn em lại xót xa nhớ chồng

Trời ơi thẹn tím cả lòng
Vác đàn ra giữa cánh đồng đập tan
Tôi thề đời có điêu tàn
Không bao giờ ngó đến đàn của ai./.



Chú thích: Thợ bật bông dùng cái chầy đập vào cái dây của cần bật bông để làm cho bông tơi ra.Khi bật phát ra tiếng phừng phừng , binh boong. Cái cần bật bông hình thù gần giống cây đàn bầu./.



Tình Xưa

Lan ơi chính Điệp của Lan đây
Chuông gọi sao nàng nỡ cắt dây
Cửa đóng là đôi đường cách biệt
Sân chùa xa bến cũ vơi đầy
Đến khi sư phụ cho mời đến
Là lúc đôi ta mộng ước xây
Em hiểu tình anh không bội ước
Mà do oan nghiệt cuộc đời này
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trương sỏi

Bán

Bán nghèo chả có ai mua
Người ta cứ tưởng bông đùa cho vui
Bán thân cũng chẳng mong lời
Người ta lại bảo trời ơi...kẻ khùng

Tương lai đen tối mịt mùng
Ngày xưa chị Dậu chắc cùng số tôi
Giờ ai thương với người ơi
Tôi làm đầy tớ cả đời cũng cam

Nhưng mà số kiếp đa đoan
Sư tử nào có sẵn sàng tha cho


Hàng ế

Hận mình rao bán tấm thân
Tôi đi quảng cáo nơi gần chốn xa
Nhưng khi về đến cổng nhà
Lại im như thóc người ta đang rình
Lỡ miệng mà nói linh tinh
Là ăn cái tát răng mình chắc rơi

Thân tôi khổ thế trời ơi
Sư tử giữ vốn có lời chẳng ham


Em chờ trên Bến Sông Mây


Ai về dạo bến với cùng em
Bến nứơc chèo khua sóng dịu êm
Mát mái xuôi dòng về cõi mộng
Mềm tay rẽ lối tới bờ bên
Em về với bến lòng mong mỏi
Tình gửi tới ai lửa cháy bền
Ai hiểu tình em xin lại nhé
Kẻo em chờ đợi mãi...tàn đêm./.


NÓI TRỘM

Hôm qua mơ cưới được nàng tiên
Đẹp tựa hoa khôi tính dịu hiền
Cả làng ai cũng ngầm ghen tỵ
Tỉnh dậy trời ơi... suýt phát điên

Hoá ra vẫn cái người bên mình
Mấy chục năm đày đoạ thất kinh
Tính nết đâu thua gì Thị Nở
Khuôn trăng chả nói... biết là xinh

Tự vạch áo cho người xem lưng
Chị em lại bảo nói lung tung
Nhưng mà thực tế là như thế
Chả dám điêu ngoa sợ trời trừng

Ngẫm ra cũng tại bởi mình thôi
Sỏ ngựa có rồi muốn sỏ voi
Ngày xưa nàng cũng tươi hoa nở
Nhan sắc tàn phai năm tháng ôi

Đã quyết một lòng sống thuỷ chung
Kiêng nem kỵ chả phở thời không
Cơm nhà rau muối mình san sẻ
ước vọng cao sang...khéo... nổ bùng./.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trương sỏi

Sông ơi

"Hôm qua em đi tỉnh về
Gặp em ở cuối con đê đầu làng"

Xe ga em phóng phũ phàng
Ông Lão vội tránh đâm quàng xuống sông
Hôm sau ghẻ hết cả mông
Vì nước ô nhiễm tanh nồng mùi hôi

Thấy Cụ Nguyễn Bính ngậm ngùi
Đâu còn thơ mộng mà đòi "Chân quê"
Còn Cụ Giang Nam ủ ê
Cho tiền chả dám mơ về tắm sông
Cụ Hàn Mặc Tử đau lòng
Vì vầng trăng bạc biết lồng soi đâu?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trương sỏi

Hôm nay

Hôm nay gặp được chị Hai
Tôi định nhờ chị làm mai một người
Một người vui vẻ xinh tươi
Để cùng xây mộng suốt đời bên nhau

Nhưng vì mới gặp lần đầu
Nên chưa dám ngỏ đợi sau thế nào
Biết làng Tao Ngộ rất nhiều
Kiệt nữ tài giỏi yêu kiều đáng yêu

Thôi thì tôi cứ ngỏ liều
Ai thấy tôi hợp xin chiều ý tôi
Nếu như tôi có sai lời
Bắt làm đầy tớ suốt đời cũng cam./.  



Hoa Sơn
1959
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trương sỏi

Thơ tôi

Thơ người dào dạt tình yêu
Thơ tôi chao đảo như diều chùng dây
Bạn thương bạn quý đến đây
Tủm tỉm cười nụ xinh mười cái răng

Bạn không hỏi cũng thưa rằng
Viết quàng viết quấy gọi xằng...là thơ

Bởi thế dù có lơ ngơ
Đọc hay ra phết tưởng tơ...láng giềng

Tôi đem bán chẳng được tiền
Biếu không cũng lắc nghĩ phiền muộn thay

Xin đưa ra một kế hay
Ai đem...đổi vợ trao tay lấy hòa./.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trương sỏi

Em về

Em đi đâu mất hút bấy nay
Để anh nhung nhớ suốt đêm ngày
Nếu không về nhanh anh sẽ chết
Anh đã nói là sẽ làm ngay

Ngày ngày anh ra dưới chân cầu
Ướm thử chỗ nào nước nông sâu
Lội đến ngang lưng anh chờ chết
Tối trời chẳng thấy quỷ sứ đâu

Sợ ma anh chay vội về mau
Làm một giấc đến sáng hôm sau
Ăn uống no nê ra chỗ cũ
Chắc hôm nay toại nguyện sở cầu

Bỗng nghe xa tiếng gọi anh đâu
Anh vọt nhanh đứng đợi giữa cầu
May quá vừa hay em về kịp
Hai thỏi nam châm ập vào nhau

Nếu mà em cứ mất tích lâu
Thì ta phải gặp lại kiếp sau
Như chàng Từ thức lên tiên giới
Một ngày vui mất đứt trăm năm./.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trương sỏi

Mơ mộng

Kiếp sau trời có bắt làm bò
Cỏ úa rơm khô chẳng phải lo
Người cứ dắt em vào cõi mộng
Thừng tuỳ xỏ mũi cứ việc đo
Khách chiều em chuộng hai bên lợi
Lưng cưỡi bụng no tất cả cho
Ai bảo lơ ngơ bò đội nón
Thân em giỏi nhất chuyện đưa đò./.



Hỏi thăm

Chả biết đại ca Ngố ở đâu
Để nhờ kiếm hộ một cô dâu
Khuôn trăng đầy đặn như nàng Thuý
Đức hạnh lanh chanh tựa Thị Mầu
Lễ tạ mời ra đình chén cỗ
Quà mừng xin lại chỗ bưng âu
Bác thương gắng giúp phen này với
Ân nghĩa mang theo tới bạc đầu ../.

Tâm sự

Mới đến phố rùm chửa biết ai
Để mà lên tiếng gọi anh hai
Chỗ nào ế ẩm hàng tồn đống
Người bảo để khuân túi nặng vai
Ví thử số may vàng đổi khế
Hẳn là người ước vận hơn đời
Than ôi tham lắm nên thân mạt
Bị chửi cái phường chỉ thích oai./.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trương sỏi

Quê Hương ơi

Quê tôi huyện Chương Mỹ
Giờ là Hà Nội Hai
Một vùng bán sơn địa
Sâu nặng thuở thiếu thời

Trận mưa lũ vừa rồi
Mấy xã chìm biển nước
đã qua hai tháng trời
Nay đồng còn ngập úng

Tết này nhiều người đói
Tai hoạ tại ông trời
Nhưng trách nhiệm con người
Ai là người tự vấn?

Vùng đất chật người đông
Đa số làm nghề nông
Mất mùa là dân đói
Lối thoát nào daì lâu ?

Mùa đông thì khô hạn
Đồng đất mãi bạc màu
Mùa mưa tràn lũ trắng
Người dân biết trông đâu?

Đất trồng vốn ít ỏi
Người thì mãi sinh sôi
Chỗ nào ngon là bán
Chả biết ai được xài?

Chả ai lo thuỷ lợi
Chỗ thoát nước cho đồng
Khi mưa đổ mịt mùng
Xóm thôn thành ốc đẩo

Quê hương ơi có ai còn bảo
Là chùm khế ngọt của dân đen
Chỉ thấy năm nào cũng báo lên
Lãnh đạo toàn là người xuất sắc./.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 69 trang (687 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15] ... ›Trang sau »Trang cuối