Trang trong tổng số 175 trang (1741 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [46] [47] [48] [49] [50] [51] [52] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Nhâm Tỵ

Nhớ tự ngày xưa,mỗi lần mẹ may cho áo mới,

Chạy sang nhà"tớ với cậu" khoe nhau

Bốn măt   long lanh bên chiêc áo tươi màu,

Từng vât vả chăt chiu mẹ thắm hồng màu hoa áo mới

*

*       *

Nhớ hôm nào chúng mình bàn chuyện may áo cưới

Bởi tâm đầu nên hai ý trùng nhau

Anh với em cùng chọn áo tím màu

Ta gửi gắm tấm lòng chung thuỷ chờ mong

*

*     *

Đến hôm nay trên biên giới,chiều đông

Anh nhận tin em đang khoac áo cho đồng

Tay em dệt thảm bèo dâu săc biêc

Đồng Vỡ quê mình mang chiêc áo tươi  xanh

*

*      *

Anh kể chuyện nhà về mảnh đât Lệnh Khanh

Mà đồng đội muốn về thăm quê mình lắm nhé

Bởi quê ta say vị đậm hương  chè

Đồi  cọ  vút trời giương  những chiếc ô  xòe

Và  đây nữa ,nơi quê mình gái đảm

Mai thanh binh ta  sẽ ghé thăm nhau

*

*    *

Anh hiểu lắm quê mình còn vât vả

Một  nắng  hai sương,đất  chả phụ công người

Mỗi mảnh   đất  thụt lầy thấm bao giọt  mồ hôi

Em nhỏ  tới trường còn  mang áo vá vai

Anh mừng lắm quê ta đang bừng bừng  thế trận

Thắng hạn úng tai ương đánh thức từng thước đất

Đôt đuôc thâu đêm trồng chè xanh đồi trọc

Cho quê mình thay săc đổi da

Cho ngô lúa thắm màu xanh ấm áp

Cho  vườn quả ngọt,nắng xòe hoa

*
*            *

Nghe    gió núi  nhớ  quê  nhà tha thiết

Em lội ruộng lầy lạnh buốt bàn chân

Xa quê rồi anh mới hiểu ra

Từng trái ngọt phải trải qua mưa nắng

Hẹn ngày về trong niềm vui chiến thắng

Hai màu áo này ta được sánh bên nhau
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nhâm Tỵ

Sóng ồn ào,

                  gió rì rào,

                                  xôn xao làn tóc muối.

Nhưng em ơi!Làm sao em hiểu nổi

Những cơn mưa rừng cọ quê anh

Cũng như anh,chưa một lần đến biển

Thoả lòng mình trong nhạc gió phi lao

Giang tay gầy đón chào làn gió biển

Được vùi mình trong cát lúc bình minh

Biển thơ rộng và dào dạt quá

Anh sợ lòng khiến nước biển nhạt vơi

Và những giọt châu chảy ra từ đôi mắt ấy

Làm hỏng câu đề"Gừng mặn,muối cay"

Và mơ về tia nắng buổi ban mai
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

nokia7856

Mới viết thư cho em
Lá thư từ đảo nhỏ
Tình như dòng sông trắng
Vỗ vô tận không thôi.
Hòn đảo nhỏ chơi vơi
Giữa trùng khơi sóng vỗ
Giữa muôn trùng bão tố
Mà vẫn đậm màu xanh
Trong màu ấy có anh
Mang theo bao nổi nhớ
Từ ngày đầu gặp gỡ
Từ ngày ấy chia xa
Anh mang theo khúc ca
Dưới đêm trăng hò hẹn
Anh mang theo hơi thở
Trong lời ấm ngọt ngào
Để đêm đến đầy sao
Anh nhìn ra khoảng trống
Muốn trải niềm sâu nặng
Về phương ấy xa xôi
Nỗi nhớ mãi không thôi
Khi màn đêm buông xuống
Mắt nhìn ra biển rộng
Như thấy cả hình em


Nhưng cuộc sống như ván bạc đỏ đen
Có ai ngờ đâu trên miền đảo nhỏ

Với bốn mùa trùng khơi bão tố

Lại đón thêm vị đắng của quê hương.
Hôm qua nhận được thư em

Là cả một đêm không ngủ
Anh đứng nhìn biển rộng mênh mông
Xa xa kia là những trận sóng cuồng
Nhưng chắc chắn Biển sẻ bình yên trở lại
Để hôm nay nhận ra điều ngang trái
Giữa cuộc sống xô bồ trở lại quanh em
Anh cố bình tâm và sẻ làm quen
Giông tố với anh đâu còn gì lạ nữa
Em nói với anh em không chờ được nữa

Vì tuổi xuân con gái một thời
Mà đường trường thì quá xa xôi
Đành chấp nhận lời cầu xin vĩnh biệt
Thật khủng khiếp em nói lời tha thiết
Em cầu xin hay giết sự cầu xin?
Thật bàng hoàng anh không thể tin
Người con gái như em lại đem ra đấu giá
Trái tim em lại đem ra mặc cả
Với màu xanh hoa gấm thị thành
Cũng không ngờ em lại tiến nhanh
Vào chốn mông lung dể tìm hơi ấm.
Mới ngày qua anh còn xem em như cô Tấm
E thẹn ngại ngùng giữa chốn đông quê
Để hôm nay anh lại nặng nề
Nhìn thấy em như một bức tranh đồ hoạ.
Biết trách ai giữa trùng khơi biển cả
Nỗi nhớ kia cứ vời vợi xa hơn
Thương nhớ buồn vui xen lẫn oán hờn
Anh muốn hét to về miền phương đó
Nhưng âm thanh chỉ hoà trong làn gió
Vang võng vổ về vờn lại đảo xanh
Cuộc sống hoà bình nay bổng hoá chiến tranh
Em có biêt chăng bằng lời của gió
Muốn nhắn về em những lời nhắn sau cùng
Tình đã xa rời vào chốn mông lung
Thì sao nói lời yêu thương được nữa
Giữa đảo khơi anh vẫn nhen ngọn lửa
Của quê hương hơi ấm ngọt ngào
Duyên phận không thành tim đỏ quặn đau
Song không chết một trái tim người lính
Dù đói nghèo anh không hề suy tính
Len lỏi cúi đầu trước người con gái như em
Anh cảm ơn tạo hoá đã cho nhìn
Một thân gái nên thơ hoà trong bụi phấn
Tình có chia ly nhưng cũng là may mắn
Để cho anh xem xet một tâm hồn
Em không còn vương vấn những nụ hôn
Say đắm nên thơ nơi miền thôn dã
Anh không còn những đêm dài vất vả
Để nhớ thương day dứt một con người.
Giữa trùng khơi đảo nhỏ vẫn xanh tươi
Dưói gốc Dương ba làn gió mát
Đồng đội anh vẫn ngân nga tiếng hát
Điệu dân ca Xứ Nghệ quê nhà
Có thể đời em đỏ một sắc hoa
Nhưng anh vẫn hôn lên màu xanh bình dị
Anh vẩn sống theo cội nguồn chân lý
Tình thuỷ chung không phân biệt sang hèn
Cuộc đời còn dài đâu ván bạc đỏ đen
Dấn thân vô để chờ may tốt số
Cũng không để cho tâm hồn sụp đổ
Trước vàng son cám dỗ bạc tình
Đêm khuya rồi mà anh vẩn đinh ninh
Dường như em đang ngồi trước cửa
Để hát lên câu ca muôn thuở
Em Vẫn Yêu Vẫn Đợi Vẫn Chờ.


Tác Giả: Trương Dũng - ĐH.Vinh - Nghệ An
(Mọi bình luận về bài thơ xin gửi về Email: Binhminh_dht@yahoo.com.vn.Xin cảm ơn)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

nokia7856

Bài thơ này tác giả là Trương DŨng-giảng viên khoa quốc phòng đh.Vinh nghệ an.
mọi bình luận xin gửi về "binhminh_dht@yahoo.com.vn", cảm ơn các bạn nhiều...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

donghoa

Sầu Biển nhớ

Biển xanh đầy sóng nước
mang về cánh chim bay
mang về đôi tay lạ
Vừa xa giữa đêm nay

Mênh mang ngàn hơi gió
thả đầy bóng mây đen
ai đi tìm hư niệm
đã một đời nhớ tên

Ai về miền xa khuất
cho tôi gửi gấm lời
cho tôi gặp lần cuối
em gái xưa ngây thơ

Chìm sâu màn sương khói
bóng xưa vương gió mờ
hình như còn quen thuộc
dấu tình trong cơn mơ

Đông Hòa
Nguyễn Chí Hiệp
18.11.2008
Gió vẫn thổi trên những tầng mây và ngày vẫn trôi qua , có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ vẫn yêu em như ngày xưa đầy mộng tưởng trong một giấc mơ viết thành một bài thơ tình lãng mạn ....
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

donghoa

Sương Khói

Có phải linh hồn như sương khói
Nhẹ nhàng bay trên đỉnh phù vân
Mây ơi , biết có về không nhỉ
Để giấc trăm năm đến với nàng ...

Đông Hòa
Nguyễn Chí Hiệp
01.11.2008
Gió vẫn thổi trên những tầng mây và ngày vẫn trôi qua , có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ vẫn yêu em như ngày xưa đầy mộng tưởng trong một giấc mơ viết thành một bài thơ tình lãng mạn ....
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

donghoa

Trên biển nhớ em

Trên biển ta nhìn theo sóng cuồng
Vỗ về bờ cát trưa nóng rát
Tiếng rạt rào thì thầm ca hát
Theo dòng đời trôi mãi từng đông

Cơn bão lớn gồng mình ập đến
Thét cuồng theo biển mông mênh
Ta và em như thuyền định mệnh
Mặc tình cho số phận lênh đênh

Em ơi ! Sóng vô tình nhưng ta vô tội
Có lỗi gì sao ngăn cách xa xôi
Em ra đi không để lại một lời
Cho thương nhớ đời ta cô lẻ

Chuyện tình đôi ta ngày son trẻ
Trên đời còn lại thoáng ngày mong
Nghe tiếng đâu xa trong huyền bí
Như xoa dịu mối tình bi thương

Đông Hòa
04.03.06

( chỉnh biên )
Gió vẫn thổi trên những tầng mây và ngày vẫn trôi qua , có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ vẫn yêu em như ngày xưa đầy mộng tưởng trong một giấc mơ viết thành một bài thơ tình lãng mạn ....
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

donghoa

Yêu đương

Em có biết đêm qua tiếc mãi
Chẳng thể đón em ngắm nụ cười
Đến khi từ giã thì hối hận
Bởi sao không gọi tiếng "yêu ơi"

Rồi nỗi nhớ kể từ khi ấy
Cõi tình vùi theo bóng đại dương
Nhiều lúc hỏi" Vì sao thế nhỉ"
Chữ thương nào có tính thiệt hơn

Rồi nhủ lòng gặp em sẽ nói
Những gì anh chứa đựng ngày qua
Ôi , tình yêu nhưng mật vừa pha
Trong tiền kiếp từ lâu bất diệt

Anh vẫn đợi khi hoa xuân nở
Sẽ đón em từ chốn xa xôi
Và kia em đến trong áo lụa
Nhẹ nhàng anh thoáng gọi "nàng ơi"

Anh sẽ nói dù đêm rất lạnh
Vẫn mong tìm đến để ngồi bên
Bởi chữ yêu đương đầy cảm mến
Vạn ngày vẫn giữ bóng hình em…

Đông Hòa
03.11.2008
Gió vẫn thổi trên những tầng mây và ngày vẫn trôi qua , có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ vẫn yêu em như ngày xưa đầy mộng tưởng trong một giấc mơ viết thành một bài thơ tình lãng mạn ....
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

donghoa

Trở trăn

Vẫn đếm tháng ngày , cũng vẫn anh
Đợi em đứng mãi trong bóng lạnh
Thoáng một nỗi sầu hoen mắt đọng
Nơi nào tha thiết nắng long lanh

Có phải vừa mất đi hơi ấm
Để hồn anh hứng lấy sầu đông
Để nỗi niềm thương môi vừa rịn
Để trái tim treo giữa cảnh không

Ôi , có phải đó là mong nhớ
Phải chăng anh cứ mãi đợi chờ
Nghe mình vừa nén lời chân thật
Ai oán nào vương cõi lòng anh

Rồi lưu luyến tiếc vạt áo xanh
Ôi , có phải đây là tiếc nhớ
Để đêm này hồn nghe giấc trở
Nơi nào , em có biết tình anh

Đông Hòa
Nguyễn Chí Hiệp
04.11.2008
Gió vẫn thổi trên những tầng mây và ngày vẫn trôi qua , có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ vẫn yêu em như ngày xưa đầy mộng tưởng trong một giấc mơ viết thành một bài thơ tình lãng mạn ....
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trần Ngọc Sơn

em ơi em đã ngủ chưa
một mình em ngủ, có thừa chăn không
thương em, nhiều tối nằm không
thương em gánh nặng vì chồng vì con

em ơi nước chẩy đá mòn
em là người mẹ, thương con từng ngày
chúc em đêm ngủ cho say
mai còn dậy sớm, vào ngay sân trường

anh thì, vừa nhớ vừa thương
nếu em không ngại, phần giường cho anh
em ơi gió mát trăng thanh
có anh em sẽ nói thành vần thơ

     chúc em khoẻ trẻ yêu đời
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 175 trang (1741 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [46] [47] [48] [49] [50] [51] [52] ... ›Trang sau »Trang cuối