1) Viên kim cương trong cuộc sống
Bạn bảo tôi: “Trên đời này quý nhất
Là mọi người biết trân trọng thời gian.”
Vẫn hiểu rằng đó là bạc là vàng
Nhưng không phải viên kim cương lấp lánh...
Bạn bảo tôi: “Trên đời này quý nhất
Phải chăng là sự sắc sảo, thông minh?”
Không nghĩ ngợi, tôi gật đầu đồng tình
Chợt nhận ra hình như là chưa đủ
“Nếu bạn sáng như một vì tinh tú
Bạn vẫn cần sự cố gắng, quyết tâm.
Dù khi vấp ngã, dù có chậm chân,
Hãy đứng lên và tiến về vạch đích!”
Bạn nói rằng: “Như vậy thì nhiều quá!
Mấy ai vừa xuất sắc, lại kiên trì?”
“Thứ quý giá phải là thứ xa hoa
Viên kim cương ai cũng có thể có...”
Bạn reo lên: “Đó hẳn là danh dự
Là thứ bạn và tôi, mọi người cần
Để chúng ta chẳng cần phải phân vân
Có nên đặt niềm tin vào ai đó.”
“Không phải đâu! Tình bạn là tất cả,
Là những gì đẹp nhất trên thế gian,
Là tia nắng giữa trời đông buốt giá,
Là bông hoa không bao giờ phai tàn...”
Tôi với bạn, mỗi người một tính cách
Tôi với bạn như đôi dép cọc cạch
Nhưng cuộc đời đưa bạn đến với tôi
Để chúng ta có thể thành một đôi...
Ở bên bạn, thời gian như ngừng trôi.
Ở bên bạn, tôi trở nên sáng suốt.
Ở bên bạn, tôi không biết bỏ cuộc.
Ở bên bạn, tôi có người để tin.
Có bạn ở bên là có tất cả...
Không có bạn, tâm hồn tôi trống trải
Nhưng suy tư cứ chôn chặt trong lòng
Tháng ngày dài ngập tràn nỗi nhớ mong
Bóng hình bạn với tiếng cười trong trẻo...
2) Bốn mùa
Gió đông lay những cành cây trụi lá
Nhưng thực ra đang ấp ủ mầm non
Chờ xuân về, cánh én liệng từng con
Sắc hoa tươi điểm trên nền chồi biếc
Rồi hạ tới, tiếng ve ngân da diết
Cả vùng trời rực đỏ một màu hoa
Khi thu sang, hương hoa sữa thoảng qua
Hòa vào gió đem niềm vui nho nhỏ.
Cô giáo em giao BTVN là làm bài thơ 8 chữ về một trong 3 chủ đề: bốn mùa, tình bạn và mái trường. Em mong mọi người trong diễn đàn sẽ nhận xét và sửa chữa giúp em các lỗi có trong 2 bài thơ trên. Em xin cảm ơn trước!
nth_9195
«Может, впервые за тысячу лет
дайте до детства плацкартный билет!..»