Trang trong tổng số 49 trang (483 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [30] [31] [32] [33] [34] [35] [36] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

NanLan

Thèm nhiều thế Ngốc?

Mình đang thèm mỗi cốc nước trà và đây. Úi, trà mà nhâm nhi với Sôcôla thì tuyệt đấy. Mà socola đây rồi, chỉ còn đi đặt nước trà nữa thôi mà. Nào đi làm đi. 1, 2, 3.....

Mà sao cũng thấy tâm trạng quá chẳng hiểu sao cứ thấy thế nào ấy. Không ra buồn, cũng chẳng ra gì nữa. ÚI phức tạp quá cơ.
Có ai quay lại mùa Thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đ.M.T

thiếu thốn thì thèm thuồng,
thì than thở thế thôi!

thiếu nhiều nên mới thèm nhiều thế đấy chị ạ!
:((
Chuyên tâm khiến chuyển
 Phương đắc tựu thành
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

Con Gái Nhỏ ân hận lắm mỗi khi nhớ lại...
Hồi đó năm, bảy tuổi gì đó. Hông nhớ nữa.
Má đẹp như một cô Tiên. Dịu dàng hông ai bằng. Tất nhiên cũng thương con gainho hổng ai bằng.
Có bác hay tới nhà.
Bác yêu má. Giờ thì biết dzậy. Nhưng hồi đó có biết đâu!
Mỗi lần thấy Bác tới, là, con gainho mặt nặng như chì. Mặt nghinh nghinh. Mắt lườm lườm.
Cũng tại mấy người lối xóm nữa. Họ nói: "thằng cha đó sắp bắt mất má của chị em gainho gùi. Lo mà giữ má đi! ".
Bác lại chìu gainho lắm. Lần nào tới cũng mua quà, cũng dỗ ngọt. Nhưng congai nhỏ đâu có chịu.
Lần đó bác nói: " Gainho kiu bác bằng ba nghen. Ba thương gainho nhứt nhà. "
Gainho khóc thét lên.
" Hông mừ, gainho có ba gùi. Ba gainho mai mốt dzìa. Hông kiu ai bằng ba đâu. "
Khóc xong chưa đã nư. Gainho bỏ chạy miết xuống mé chợ nổi Phụng Hiệp. Leo lên ghe một thím, bỏ đi.
Má với bác với chị đi tìm cả buổi. Má khóc rưng rức.
Chiều bữa đó, thím hai chủ ghe chở gainho dzìa sau khi bán xong hàng.
Từ sau lần đó, bác không tới nữa. Chuyện gì xảy ga giữa bác dzới má thì gainho hông biết. Cũng từ đó, gần như má hông nói chuyện dzới một bác nào nữa hết.
Nhiều năm đã qua. Giờ thì Gainho đã to đầu. Nhìn má tóc thêm sợi bạc từng ngày. Thui thủi một mình ở nhà. Tự dưng gainho nghe buồn lắm. Hối hận lắm.
Giá mà ngày đó, con gainho đã hiểu chuyện thì giờ nó đã có ba như người đời. Má cũng hông ra dzô hiu quạnh như giờ.
Nhưng muộn lắm gùi cho hai tiếng " giá như" của nó!
Thi thoảng congai nhỏ hay nói ba chợn. Má đừng lo mai mốt ở mình ên buồn. Gainho ở dzới má quoài luôn.
Má nói, thôi đi cô nhỏ. Nói dzậy chứ, bị người ta bắt đi hồi nào má hông hay giờ.
Nghe trong sâu thẳm lời má, có chút gì như nghèn nghẹn.
Nhủ dzới lòng, sẽ hông để má phải một mình khi tuổi già đâu. Má đã đánh đổi cả một đời cho gainho gùi.
Không bao giờ!










Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đồ Nghệ

@huongnhu: ĐN cũng mong là QN sẽ không bao giờ để cho má của QN phải một mình khi tuổi già. Có điều, còn ở tấm lòng "một nửa" kia của QN nữa đó...Hy vọng là QN sẽ có một nửa kia cùng có những suy nghĩ và tình cảm với má QN như QN.
...
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет ..
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đ.M.T

Hồi đó N cũng nghe chị của N nói dới má dzậy đó!
giờ bả có chồng gồi, chắc hổng còn nhớ gì nữa

mới biết cuộc đời hông có gì chọn dẹn, kể cả những lời hứa!
vì cuộc đời là một chuỗi các lựa chọn, mà có lựa chọn là có được và mất, đôi khi không phân biệt ra đâu là được và mất và vì vậy mới tồn tại hai chữ "hối tiếc"

gainho làm N nhớ đến câu trong 'mười điều ơn'
'...Công cha mẹ nuôi con như biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ con tính tháng tính ngày....'
Chuyên tâm khiến chuyển
 Phương đắc tựu thành
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đồ Nghệ

@ Ngo^'c: Nhân tiện, Ngo^'c "bật mí" cho ĐN về các chữ cái phía sau chân giun Ngo^'c được không? Đoán mãi ...không có ra. Y...Ê...U?
...
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет ..
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đ.M.T

chính xác!
Bác được 100 điểm :)
phía sau có cả một hàng chữ ( hổng nhớ chữ gì) hổng biết sao bữa đó hổng có canh me mà sao đứng khéo ghê

mà sao Bác thức khuya vậy?
Chuyên tâm khiến chuyển
 Phương đắc tựu thành
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

NanLan

huongnhu đã viết:
Con Gái Nhỏ ân hận lắm mỗi khi nhớ lại...
Hồi đó năm, bảy tuổi gì đó. Hông nhớ nữa.
Má đẹp như một cô Tiên. Dịu dàng hông ai bằng. Tất nhiên cũng thương con gainho hổng ai bằng.
Có bác hay tới nhà.
Bác yêu má. Giờ thì biết dzậy. Nhưng hồi đó có biết đâu!
Mỗi lần thấy Bác tới, là, con gainho mặt nặng như chì. Mặt nghinh nghinh. Mắt lườm lườm.
Cũng tại mấy người lối xóm nữa. Họ nói: "thằng cha đó sắp bắt mất má của chị em gainho gùi. Lo mà giữ má đi! ".
Bác lại chìu gainho lắm. Lần nào tới cũng mua quà, cũng dỗ ngọt. Nhưng congai nhỏ đâu có chịu.
Lần đó bác nói: " Gainho kiu bác bằng ba nghen. Ba thương gainho nhứt nhà. "
Gainho khóc thét lên.
" Hông mừ, gainho có ba gùi. Ba gainho mai mốt dzìa. Hông kiu ai bằng ba đâu. "
Khóc xong chưa đã nư. Gainho bỏ chạy miết xuống mé chợ nổi Phụng Hiệp. Leo lên ghe một thím, bỏ đi.
Má với bác với chị đi tìm cả buổi. Má khóc rưng rức.
Chiều bữa đó, thím hai chủ ghe chở gainho dzìa sau khi bán xong hàng.
Từ sau lần đó, bác không tới nữa. Chuyện gì xảy ga giữa bác dzới má thì gainho hông biết. Cũng từ đó, gần như má hông nói chuyện dzới một bác nào nữa hết.
Nhiều năm đã qua. Giờ thì Gainho đã to đầu. Nhìn má tóc thêm sợi bạc từng ngày. Thui thủi một mình ở nhà. Tự dưng gainho nghe buồn lắm. Hối hận lắm.
Giá mà ngày đó, con gainho đã hiểu chuyện thì giờ nó đã có ba như người đời. Má cũng hông ra dzô hiu quạnh như giờ.
Nhưng muộn lắm gùi cho hai tiếng " giá như" của nó!
Thi thoảng congai nhỏ hay nói ba chợn. Má đừng lo mai mốt ở mình ên buồn. Gainho ở dzới má quoài luôn.
Má nói, thôi đi cô nhỏ. Nói dzậy chứ, bị người ta bắt đi hồi nào má hông hay giờ.
Nghe trong sâu thẳm lời má, có chút gì như nghèn nghẹn.
Nhủ dzới lòng, sẽ hông để má phải một mình khi tuổi già đâu. Má đã đánh đổi cả một đời cho gainho gùi.
Không bao giờ!

Ừ nhỉ, giá như không có "giá như" thì tốt biết mấy. Có ai mà không một lần trong đời không có lúc phải nói, phải ngỡ ngàng rằng: "giá như"? Giá như không có lần đó, giá như phải chi ta biết trước, giá như ta làm thế này. Giá như, và giá như.
Vậy nên gainho cũng đừng có buồn nhiều và ân hận nhiều. Biết đâu như vậy lại không tốt hơn cho má gainho và cho gainho.
Có ai quay lại mùa Thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đ.M.T

Chỉ còn lại mình tôi
Nhìn ánh nắng cuối trời
Hát cùng cơn gió thổi
Thả hồn áng mây trôi

Em đã đi xa rồi
Cách nhau nữa vòng trời
Tôi vẫn còn chờ đợi
Tình ơi xa vời vợi

Nắng ơi đừng tắt vội
Hãy cùng tôi chờ đợi
Hãy ngừng lại mây ơi
Che ánh nắng đi rồi

Gió ơi thôi đừng thổi
Ghé lại nói đôi lời
Đừng để mình đơn côi
Yếu lòng trong chờ đợi

Nắng sắp tắt đi rồi
Và mùa Đông sắp tới
Về với anh em ơi
Về với anh em ơi!
Chuyên tâm khiến chuyển
 Phương đắc tựu thành
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Về mau em kia ơi
Có người khản cổ rồi
Chắp tay hoài ngóng đợi
Mà họ cứ xa vời!

:P
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 49 trang (483 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [30] [31] [32] [33] [34] [35] [36] ... ›Trang sau »Trang cuối