BÀI THƠ SỐ 21
Từ những nỗi muộn phiền trong cảm nghĩ
Ta long đong như dòng nước xa nguồn
Người đã chết từ muôn trùng vạn lý
Phút giây này mới thấu nghĩa cô đơn
Người còn đó mà tình yêu biền biệt
Nhớ nhung nhiều âm hưởng vọng ngàn mây
Không lưu luyến mà sao còn tha thiết
Cuộc đời buồn hơn khóc mướn thương vay
Người còn đó mà tình yêu miên viễn
Dối dang nhiều như lá héo cành khô
Khi đôi mắt ngỡ ánh nhìn thánh thiện
Ôi vô duyên một thời cũ mong chờ
Ta trót lỡ ôm niềm thương rễ cỏ
Nên xây hoài bao ảo mộng cuồng điên
Khi đã biết lỡ làng câu duyên nợ
Câm bằng như lá vỡ rụng bên thềm
Đời tan hợp hợp tan xoay vần mãi
Người đã quên như quán nhỏ bên đường
Người đã đi biết bao giờ trở lại
Có nghĩ gì về một thoáng mây vương...........
Riêng tặng tình này cho anh yêu dấu đó......
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook