Trang trong tổng số 35 trang (345 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [25] [26] [27] [28] [29] [30] [31] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 28/09/2016 08:05
Có 4 người thích
Tú_Yên đã viết:Nguyệt Thu đã viết:
THẾ THÔI
Là gió, là mây hay hương hoa, cỏ mật
Là bốn mùa... dẫu nắng sớm, chiều mưa
Người mượn hết để thổi hồn thêm nữa
Vay bao nhiêu hình như mãi chẳng vừa...
Đất trời bát ngát ngàn hương sắc
Chẳng đủ cho người một túi tham
Mải miết, khách bần cùng gom nhặt
Đam mê, tha thiết đến ngỡ ngàng!
Một đời, biết có bao yêu dấu
Bấy vui đủ khuất lấp buồn đau?
Đôi khi nghĩ mà thương, mà xa xót
Đâu còn bé thơ sao cứ ước phép mầu!
Mai bụi cát, ta lại về tay trắng
Cay đắng, ngọt ngào bỗng xa xôi
Thờ ơ? Hay luyến thương, tiếc nuối
Ta-người đều cũng chỉ thế thôi!
Từ Nguyễn
Đôi dòng đồng cảm cùng Nguyệt Thu.
Thế là...
Khi là gió
Khi là mây
...mãi miết
Bay giữa trời lồng lộng bóng hoang sơ
Như thiên sứ về trần gian hoá kiếp
Cho sông tương...muôn thuở (cố nhân chờ ?)
Mùa: chỉ 4 - mà đổi thay cõi thế
- Hoa muôn màu thắm sắc dệt thành Xuân
- Nắng lửa lựu làm Hè thêm rực rỡ
- Lá vàng Thu cho ai đó ngại ngần
- Sắc tuyết trắng khiến Đông càng giá lạnh
Thời gian qua mộng cũ cứ quay về
Trăng dường thể giữa trời thôi sóng sánh
Gió ru buồn khêu dậy nỗi đam mê ?
Mai cát bụi
Ta lại về bụi cát
Quên đắng cay
Quên hết những phong trần
Ôm tay trắng xoay vòng quay nhân ảnh
Chẳng còn gì ngoài mấy nỗi bâng khuâng.
Thì thôi nhé !
Thì thôi - đừng mơ ước
Gom thơ_đời ươm mất_được - phù du
Khi hoá kiếp - ta xin làm mây, gió
Thế là xong.
Không Hạ đỏ...vàng Thu
Thế là xong.
Mùa - lên tiếng tạ từ...
Tú_Yên
(25-09-2016)
Từ buổi Đông sơ
Chân cùng gió cánh cùng mây
Đông sơ thuở độ trùng phùng cố hương
Tiền nhân lớp lớp miền thương
Nhạc lòng cảm tạ ân vương nỗi niềm
Sông Tương nghiêng mắt ngưỡng chiêm
Sóng tình Thượng đế trao điềm Thánh linh.
Cõi người chạm ngõ trường sinh
Phù dung cánh mỏng tỏ mình thiện chân
Bình minh nhân loại đến gần
Sáng hiền tâm thức trong ngần thiên nhiên
Cổ kim kim cổ toạ thiền
Đúc thành phẩm hạnh Ý Thiên diệu kỳ.
Dâng lên trọn nỗi vân vi
An lòng tín thác tuổi thì thơ ngây
Thiện nhân
Thiên Hạo
xum vầy.
Hồn biển-Dã Tràng Cát
28/9/2016
Ngày gửi: 09/10/2016 09:38
Có 5 người thích
Tú_Yên đã viết:Nguyệt Thu đã viết:
THẾ THÔI
Là gió, là mây hay hương hoa, cỏ mật
Là bốn mùa... dẫu nắng sớm, chiều mưa
Người mượn hết để thổi hồn thêm nữa
Vay bao nhiêu hình như mãi chẳng vừa...
Đất trời bát ngát ngàn hương sắc
Chẳng đủ cho người một túi tham
Mải miết, khách bần cùng gom nhặt
Đam mê, tha thiết đến ngỡ ngàng!
Một đời, biết có bao yêu dấu
Bấy vui đủ khuất lấp buồn đau?
Đôi khi nghĩ mà thương, mà xa xót
Đâu còn bé thơ sao cứ ước phép mầu!
Mai bụi cát, ta lại về tay trắng
Cay đắng, ngọt ngào bỗng xa xôi
Thờ ơ? Hay luyến thương, tiếc nuối
Ta-người đều cũng chỉ thế thôi!
Từ Nguyễn
Đôi dòng đồng cảm cùng Nguyệt Thu.
Thế là...
Khi là gió
Khi là mây
...mãi miết
Bay giữa trời lồng lộng bóng hoang sơ
Như thiên sứ về trần gian hoá kiếp
Cho sông tương...muôn thuở (cố nhân chờ ?)
Mùa: chỉ 4 - mà đổi thay cõi thế
- Hoa muôn màu thắm sắc dệt thành Xuân
- Nắng lửa lựu làm Hè thêm rực rỡ
- Lá vàng Thu cho ai đó ngại ngần
- Sắc tuyết trắng khiến Đông càng giá lạnh
Thời gian qua mộng cũ cứ quay về
Trăng dường thể giữa trời thôi sóng sánh
Gió ru buồn khêu dậy nỗi đam mê ?
Mai cát bụi
Ta lại về bụi cát
Quên đắng cay
Quên hết những phong trần
Ôm tay trắng xoay vòng quay nhân ảnh
Chẳng còn gì ngoài mấy nỗi bâng khuâng.
Thì thôi nhé !
Thì thôi - đừng mơ ước
Gom thơ_đời ươm mất_được - phù du
Khi hoá kiếp - ta xin làm mây, gió
Thế là xong.
Không Hạ đỏ...vàng Thu
Thế là xong.
Mùa - lên tiếng tạ từ...
Tú_Yên
(25-09-2016)
Ngày gửi: 09/10/2016 09:41
Có 6 người thích
Ngày gửi: 02/12/2016 15:20
Có 7 người thích
Ngày gửi: 02/12/2016 21:58
Có 7 người thích
Ngày gửi: 23/01/2017 15:23
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nguyệt Thu vào 23/01/2017 15:23
Có 7 người thích
Ngày gửi: 25/01/2017 14:13
Có 7 người thích
Ngày gửi: 31/01/2017 01:43
Có 3 người thích
Nguyệt Thu đã viết:Cát bụi lên ngôi
Chủ nhật, ngồi nhà, có thời giờ để đọc thơ. Rất cảm ơn những đồng cảm mà chị Tú_Yên đã chia sẻ cùng NT qua những vần thơ sâu lắng của chị. Bài thơ hay quá, chị! NT đặc biệt tâm đắc với khổ thơ này:
"Mai cát bụi
Ta lại về bụi cát
Quên đắng cay
Quên hết những phong trần
Ôm tay trắng xoay vòng quay nhân ảnh
Chẳng còn gì ngoài mấy nỗi bâng khuâng."
Một lần nữa, cảm ơn chị thật nhiều!Tú_Yên đã viết:Nguyệt Thu đã viết:
THẾ THÔI
Là gió, là mây hay hương hoa, cỏ mật
Là bốn mùa... dẫu nắng sớm, chiều mưa
Người mượn hết để thổi hồn thêm nữa
Vay bao nhiêu hình như mãi chẳng vừa...
Đất trời bát ngát ngàn hương sắc
Chẳng đủ cho người một túi tham
Mải miết, khách bần cùng gom nhặt
Đam mê, tha thiết đến ngỡ ngàng!
Một đời, biết có bao yêu dấu
Bấy vui đủ khuất lấp buồn đau?
Đôi khi nghĩ mà thương, mà xa xót
Đâu còn bé thơ sao cứ ước phép mầu!
Mai bụi cát, ta lại về tay trắng
Cay đắng, ngọt ngào bỗng xa xôi
Thờ ơ? Hay luyến thương, tiếc nuối
Ta-người đều cũng chỉ thế thôi!
Từ Nguyễn
Đôi dòng đồng cảm cùng Nguyệt Thu.
Thế là...
Khi là gió
Khi là mây
...mãi miết
Bay giữa trời lồng lộng bóng hoang sơ
Như thiên sứ về trần gian hoá kiếp
Cho sông tương...muôn thuở (cố nhân chờ ?)
Mùa: chỉ 4 - mà đổi thay cõi thế
- Hoa muôn màu thắm sắc dệt thành Xuân
- Nắng lửa lựu làm Hè thêm rực rỡ
- Lá vàng Thu cho ai đó ngại ngần
- Sắc tuyết trắng khiến Đông càng giá lạnh
Thời gian qua mộng cũ cứ quay về
Trăng dường thể giữa trời thôi sóng sánh
Gió ru buồn khêu dậy nỗi đam mê ?
Mai cát bụi
Ta lại về bụi cát
Quên đắng cay
Quên hết những phong trần
Ôm tay trắng xoay vòng quay nhân ảnh
Chẳng còn gì ngoài mấy nỗi bâng khuâng.
Thì thôi nhé !
Thì thôi - đừng mơ ước
Gom thơ_đời ươm mất_được - phù du
Khi hoá kiếp - ta xin làm mây, gió
Thế là xong.
Không Hạ đỏ...vàng Thu
Thế là xong.
Mùa - lên tiếng tạ từ...
Tú_Yên
(25-09-2016)
Ngày gửi: 01/02/2017 06:46
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Dã Tràng Cát vào 01/02/2017 06:49
Có 4 người thích
Nguyệt Thu đã viết:
VIẾT BÊN LY CAFÉ FOREVER
Cà phê một mình giữa phố không quen...
Đà Nẵng của em, tôi vẫn còn xa lạ
Những con đường dài người, xe hối hả
Nắng sớm ươm vàng hong khô dấu mưa qua...
Đà Nẵng ngày xưa chút ký ức nhạt nhoà
Của một vầng trăng đêm bên An Hải
Biết tìm nơi đâu ánh trăng thuở ấy?
Đà Nẵng bây giờ lấp lánh vạn đèn hoa!
Cà phê một mình, café Forever
Nhớ hay sẽ quên? Có chi là mãi mãi?
Đi qua thời gian biết còn gì đọng lại?
Kỷ niệm rồi khắc ghi, hay mai sẽ lạc loài?
Mai tôi về, tạm biệt nhé Hàn Giang
Dòng sông rộng mang tình ai lai láng
Tạm biệt nhé những đêm thu rực sáng
Những con đường khơi mạch sống mênh mang...
Từ Nguyễn,
Đà Nẵng, 26/9/2016
Men Yêu Thương
Ta ký ức một mình đói muối men
Muốn muốn lắm Đấng yêu thương lẫm lạ
Đã vọc tim tìm nụ cười hê hả
Trái đắng trải lòng mấy phút bon chen
Thiên đàng ở đâu mắt muốn lệ nhoà
Mang kiếp phận chơi vơi miền hoang hoải
Đấng từ bi, sao ta còn ngần ngại
Nụ tình trong Ngài chắp cánh hương hoa!
Thích một mình, một mình với vu vơ
Đường trần gian có đâu là mãi mãi
Không nhắm đích, đời khi nào kết lại
Cứ uổng hoài vung vẩy những vần thơ.
Khúc sa bồi tưởng bình lặng sơn giang
Đổ cửa biển sớm sổ lòng lênh láng
Thắp không trung với muôn nghìn tia sáng
Biển mênh mang tình mẹ một dạ mang.
Men yêu mến
Toả hương nồng ngọn nến
Lửa hồng thương
Đốt đến gốc diệu thường.
Dã Tràng Cát
Cảm hoạ cùng Từ Nguyễn
Ngày gửi: 01/03/2017 09:02
Có 4 người thích
Trang trong tổng số 35 trang (345 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [25] [26] [27] [28] [29] [30] [31] ... ›Trang sau »Trang cuối