Trang trong tổng số 49 trang (483 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [12] [13] [14] [15] [16] [17] [18] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

huongnhu

Nóng tiếp sức dzới Hà Nội cùng Huế:

Bơi từ một giờ.
Nắng nung người.
Ở nhà nóng. Ga đường nóng. Ngủ nóng. Thức nóng. Tập đàn nóng...Chời ơi, muốn xịt khói mất gùi.

Lại chơi cùng Tranh. Bình Sa Lạc Nhạn. Tiếp mấy bản Oán. Não nề.
Đổi bản Mùa hoa anh đào. Không còn đương xuân, nhưng bản nhạc lại đưa người dìu dặt vào xuân.
Thương! Thương nhạc. Thương thân. Thương người.

Hồi sáng cõng Tranh ngạo nghễ trên đường tới NV. May hông thôi đo đường. Mấy ông họ Đào này nghĩ ngộ. Thấy lấp hết mấy lô cốt, chưa kịp mừng, giờ, lại y chỗ đó, bới lên.
Lần này, bới còn tích cực hơn bội phần.
Trời nóng, đường chật, kẹt xe, khói bụi... Hà, đến phát điên mất.
Cũng may, hồi sáng, Tranh mà có mệnh hệ nào, Hnhu này, kiện tới Ngọc Hoàng mấy ông họ Đào, tên Đường này, cho coi.
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

Nhớ má lắm gùi. Thèm dzìa nhà lắm gùi.
Mai gằm tháng mười, nước lớn dữ lắm. Có lẽ là con nước lớn nhất chong năm. Tầm này nước ngập nữa sân, ngồi thõng chân dzọc nước không gì sướng bằng.
Nhớ hồi còn ở nhà, nước ngập dzô sân, má hông cho lội nước đi chơi. Ngồi ờ nhà dzọc nước mê mệt. Bẻ chổi tàu cau của má, quệt dzô cục xà bông cục, thả xuống nước. Có chút xà bông, que chổi chôi phăng phăng như một chiếc dzõ lãi. Nhìn theo hút tầm mắt, đến khi không còn thấy gì để đưa tiễn, lại tiếp tục bẻ chổi làm một chiếc tàu khác.
Mười mấy năm qua đi, những chiếc tàu bằng que chổi tàu cau hông biết chôi tới đâu gùi? Có chiếc nào ga tới biển gộng hông? Có chiếc nào chở những ước mơ cỏn con của Gái Nhỏ bị khẳm giữa dòng hông? Có ai mà biết đâu! Chỉ biết, những chiếc tàu nhỏ ấy, đã đi, là không còn chở lại. Chúng cứ như thời gian. Chúng cứ như dòng chôi. Chỉ có xuôi dzìa một phía. Phía trước!
Gái Nhỏ có đi nổi dzìa phía trước hông? Giống như những con thuyền tuổi thơ dzậy đó! Ừa, đi chứ. Sẽ theo chứ. Hổng lẽ Gái Nhỏ dở tới độ hổng bằng một cọng chổi tàu cau?!
Đi dzìa phía chước thôi.
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

Cả sáng theo dzõ lãi của thằng Lâm vô tuốt Cờ Đỏ ăn hàng. Hồi hôm nó gủ:
"Mai theo ghe chơi hông Gái Nhỏ. "
" Có gì ăn hông, có mới theo. "
" Khỏi lo đi mày. "
Sáng nó chu chéo từ hồi bốn gưỡi.
" Thằng quỷ, đi gì nữa đêm, mậy "
" Thôi bà, tới Cờ Đỏ là nắng cháy đít luôn á "
Má đang tụng kinh sáng. Nói nhỏ dzô lỗ tai má: " Con đi chơi nghe, má ở nhà nghen. "
Nhảy tót dzô ghe. Lố nhố ở trỏng ba bốn người, lạ huơ. Chào lí nhí, gón gén.
" Ai đông mậy? ".
"Công, chút bốc khoai mỡ".
" Chời, khoai mỡ, sao tao ăn được? "
" Mày...kiếm chỗ ngủ đi! "
Kéo nốp ga mũi ghe chổ gần nó cầm lái. Tiếng máy xè xè, mùi dầu hăng hắc. Nhìn lên chời. Những ông sao nhợt nhạt chuẩn bị đi ngủ. Đằng đông, ửng hồng hồng. Không gian gộng thênh. Gió mát lạnh. Ngủ...và ko cảm gì nữa.
...
Bốc đầy khoai. Thằng Lâm géo mấy dì trên bờ.
"Bớ dzú, có cái gì ăn cho con nhỏ đó ăn dzới, nó đói dzữ gòi đó."
Chời ơi, nó đi xin cho mình ăn kìa chời. Thằng quỷ sứ. Còn xin bài hãi nữa chứ.
" Nhỏ, lên đây coi. Ăn gì? "
" Dạ, con gì cũng ăn. Từ sầu giêng, tới bòn bon, sài, nhãn...thứ gì con cũng mần gáo hết á"
Thằng Lâm dừng ở mé kinh. Cả bọn lên ăn bánh xèo. Đói. Bánh nóng. Ăn ngấu. Ngon hơn nhiều so với bánh xèo Đinh Công Tráng, A Phủ đã ăn ở TP.
Lên ghe, từ đó chở dzìa, nào là, lôm chôm, sầu giêng, nước dừa...có bao nhiêu thứ tuôn tuốt dzô bụng. Ở TP, ăn kiểu này là Tào Tháo dí gùi. Hổng hiểu sao bữa dzìa nhà tới giờ ăn mê mệt mà ...hổng có làm sao. Có điều...cái mặt nặng vác hổng muốn nổi. Chít gùi, mập ú nụ gùi!
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

"Những cảm xúc không đầu không đuôi" của Hương Nhu thật tuyệt vời! Đọc cứ cười tủm ta tủm tỉm miết luôn đó! @};-=D>
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Tự dưng mình lại thấy buồn về sự việc thơ của chị KO, có lẽ con người là vậy chăng ?Mình cũng không rõ thế nào nữa, tình yêu thơ và nỗi buồn chẳng lẽ cứ song hành hay sao?Cuộc sống thật nhiều điều khó lý giải quá, mình thật buồn bạn ạ.
Mượn lời thơ của nhà thơ Xuân Diệu, mình trải lòng mình một chút cảm xúc không đầu không đuôinhé:
"Là thi sĩ, nghĩa là ru với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây
Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây
Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến"
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

MT sự việc cứ để nó tự đến tự đi. Cuộc sống là vậy mà. Có lúc chị Lan cũng hơi tiếc một chút. Thơ là cái gì đó trong trẻo thật lòng, không bon chen danh lợi, hãy để bạn yêu thơ đánh giá mình, không cần phải tô hồng hoa mỹ làm chi. Sáng tác thơ là để giải toả những nỗi buồn, để gửi gắm những ước mơ, hoan hỉ trước cái đẹp cuộc đời. Người làm thơ có khi họ sử dụng ngôn từ hoa mỹ, nhưng có lúc giận nhau cũng sử dụng ngôn từ cho hả tức mà, nên  cũng làm nhiều người không cảm thấy dễ chịu. Đừng trách NT, nhiệm vụ của cô ấy là làm đẹp và làm sạch thi vien mà, nên đôi lúc phải nguyên tắc. Chúng ta cứ đọc thơ, thưởng thức thơ và sáng tác nếu thấy cảm hứng. Mọi chuyện rồi đâu cũng vào đấy thôi cô em lãng mạn giàu lòng nhân ái ạ. Vui lên nhé.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Vâng, có lẽ là sẽ rất tiếc chị ơi!Em hiểu vì cuộc sống vốn dĩ là vậy.Chẳng hiểu vì sao mà nước mắt cứ tuôn rơi, tình yêu thơ đã ngấm vào em mất rồi, em buồn vì đôi chút tình người làm em trăn trở, sự việc dù có đúng hoặc sai thì em vẫn thấy đau chị ạ, em sẽ nghe theo lời khuyên của chị, vui vẻ và thưởng thức thơ văn.
Cảm xúc đã làm em trở nên như thế, chút buồn và chút gì hy vọng, em chỉ nghĩ đơn giản rằng thơ sẽ chỉ là thơ mà thôi,là cảm xúc mà ta muốn cùng người chia sẻ,nhưng  bên cạnh thơ là cuộc đời với nhiều gam màu của những nguyên tắc, những cách trao đổi ngôn từ, cách xã giao,sự tôn trọng," nhập gia tuỳ tục"và nhiều điều nữa .... diễn đàn thơ cũng là một xã hội thu nhỏ, có lẽ phải có tôn ti trật tự, có kỷ luật, luật pháp và nguyên tắc,có tôn chỉ hoạt động ...ta phải tôn trọng.
Cảm ơn chị về lời động viên, em sẽ trở về với hiện tại, vẫn mãi người yêu quí thơ văn.

ÔI TÌNH YÊU THƠ VĂN !
NGƯỜI ĐÃ CHO TA NHIỀU ĐIỀU HIỂU BIẾT
TRƯỚC CUỘC ĐỜI TA  HẠT CÁT NHỎ NHOI
GIỮA TÌNH NGƯỜI MÊNH MÔNG NGÀN SÓNG VỖ
TA MÃI BÊN NGƯỜI, THƠ TRONG TRÁI TIM YÊU.
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

RỪNG THU.
Khu rừng Taiga vàng thu.
Người xa, biết mấy...mịt mù
Thu còn có ngày về đến
Bóng người vẫn lặng như ru...


Nắng. Mệt. Lười.
Đói, nhưng không thích ăn.
Sáng nay tuyên bố dzới dzú.
_ Dzú, con...bỏ sữa ha? Từ nay hông uống sữa nữa.
_ Sao dzậy?
_Dzậy...đó, hông có sao. Già gùi, uống sữa hoài. Hổng chừng giờ có chục cục sạn to cỡ cục tạ tay nữa ký của Gái Nhỏ.
_Hóa ra sợ sữa bị bỏ melamine hả? Có hồi nào dzú mua sữa đó cho bây uống đâu mà bây lo.
...
Nói gì thì nói, giờ lôi sữa ga uống đây!
Ngủ một chút thôi. Giờ tới phia còn mệt nhiều.



...Cả bọn hè nhau gên gỉ. Thầy, con nhức đầu. Thầy, con ho. Thầy, con đói bụng. Thầy, con thèm...sữa.
Thầy: Thôi, cho dzìa phức. Tụi bây rên nghe ghê quá. Mai học bù, trưa, ráng chịu.
Hhahahah, tụi con đội ơn thầy.
Coi kìa, cho dzìa là rần rần. Học tiếp.
Á....thôi mừ thầy.
Hì, cuối cùng cũng được dzìa sớm gần nữa tiếng đồng hồ.
Hôm nay nắng đẹp quá. Chiều học xong, bơi một trận mấy tiếng luôn mới được. Nhớ nước quá!
Dzìa thôi. Đói gùi.
:D
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

Nguyệt Thu đã viết:
"Những cảm xúc không đầu không đuôi" của Hương Nhu thật tuyệt vời! Đọc cứ cười tủm ta tủm tỉm miết luôn đó! @};-=D>
Chị Nguyệt Thu: hnhu thích cái bông này quá nà. Hì. Dán ga thành một dzườn luôn. Cho đẹp. :D
@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-
@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-
@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đồ Nghệ

Sống chân thành chắc là khó lắm với một số người. Mình có thể cởi mở chân thành với họ, nhưng dường như để chân thành với mình họ không có ý định đó thì phải và thường là...giả bộ chân thành. Phải chăng đó cũng là một cách thu nhận thông tin khéo léo...Buồn và hoang mang.
...
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет ..
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 49 trang (483 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [12] [13] [14] [15] [16] [17] [18] ... ›Trang sau »Trang cuối