Trang trong tổng số 29 trang (281 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [21] [22] [23] [24] [25] [26] [27] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 28/12/2012 02:31
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Flamingo vào 28/12/2012 02:52
Có 15 người thích
Baba Yaga đã viết:Cuộc đời là thế đó cứ xuôi trôi...
Lặng lẽ âm thầm dõi bước chân ai
Nhớ nhớ quên quên trở về ngôi nhà nhỏ
Bước chân xiêu ngọn nến hoa mờ tỏ
Trĩu tâm hồn bầu rượu túi thơ
Đêm giáng sinh cô độc ai mơ
Ta dõi theo người, người lặng tìm ai đó
Nỗi đau tê buốt len hồn trong gió
Ướp tuyết băng từng ngụm nhỏ đơn côi
Ta ngắm người uống rượu mềm môi
Tự bao giờ ta cũng rơi nước mắt
Túi quà nhỏ người tặng ta Đêm trắng
Chẳng cầm lòng ta thổn thức không nguôi
Nhớ nhớ quên quên không cất nổi một lời.
Ngày gửi: 28/12/2012 02:33
Có 14 người thích
Bùi-Minh-Trí đã viết:Flamingo đã viết:
Giáng Sinh...thế nhỉ đã bao lần
Cô đơn...ly rượu...một mình nâng
Gặm nhấm...nỗi sầu...ờ cũng thú
Tình ôi...sao cứ... mãi bâng khuâng
Đời là gì nhỉ...thôi khỏi nghĩ...
Tình là gì thế...mặc...uống thôi
Ngoài trời ...tuyết đã buông màu thẫm
Cạn nào...ờ thế...tôi...cùng...tôi...Baba Yaga đã viết
Lặng lẽ âm thầm dõi bước chân ai
Nhớ nhớ quên quên trở về ngôi nhà nhỏ
Bước chân xiêu ngọn nến hoa mờ tỏ
Trĩu tâm hồn bầu rượu túi thơ
Đêm giáng sinh cô độc ai mơ
Ta dõi theo người, người lặng tìm ai đó
Nỗi đau tê buốt len hồn trong gió
Ướp tuyết băng từng ngụm nhỏ đơn côi
Ta ngắm người uống rượu mềm môi
Tự bao giờ ta cũng rơi nước mắt
Túi quà nhỏ người tặng ta Đêm trắng
Chẳng cầm lòng ta thổn thức không nguôi
Nhớ nhớ quên quên không cất nổi một lời.
Bùi Minh Trí có bài cảm nhận sau:
CHÚA TRỜI CỨU RỖI
Sao trong Đêm Lễ Giáng sinh
Mà ai ánh mắt buồn tình khôn nguôi
Người ta như đũa có đôi
Riêng mình lủi thủi đứng ngồi bóng ta
Ở hai đầu vạn dặm xa
Mênh mông tuyết phủ, sương sa hiên lầu
Tỏ mờ ngọn nến đêm thâu
Ôm lòng một khối tình sâu tủi hờn
Rượu nào vơi được cô đơn
Uống nhiều càng đậm sầu hơn ướt lòng
Canh chày càng tủi ước mong
Tiếng đàn tức tưởi tơ đồng khóc than
Nhớ quên, quên nhớ miên man
Chúa Trời có giúp xóa tan nỗi buồn?
Giang tay cứu rỗi linh hồn
Mắt con đánh thức khỏi nguồn mộng mơ.
Bùi Minh Trí
Cuộc đời trôi...thoảng giấc mơ
Tiếng đồng...lãng đãng ...rối tơ khúc lòng
Có đâu...đời thực... mà mong
Mượn đây chén rượu cho lòng đầy vơi
Thoảng đâu...một khúc ...à ơi...
Để chi...một kiếp...luân hồi...để chi...
Jesus một kiếp ...ai bi...
Có ai cứu rỗi...một khi...ta làm...
Âm dương...nhân quả...hồ hàm...
Thôi đành...kiếp trước...trả làm...kiếp sau...
Kiếp này...tích đức cho nhau...
Để mong ...kiếp tới...nhiệm màu...tốt hơn...
Ngày gửi: 28/12/2012 02:46
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Flamingo vào 28/12/2012 02:50
Có 13 người thích
Hoa Dại đã viết:
Cạn chén Noel
Noel lại đến thêm một lần
Hũ rượu vơi dần
vẫn mình nâng
Uống tận...nỗi buồn
cho sâu thẳm
Cô đơn
trộn với mảng sầu căm
Tình-đời nghiền ngẫm...
chi thêm ngán
Men cay...
cứ nốc...chớ bâng khuâng
Chuông thánh ngoài kia đang giục giã
Cạn nào...cạn sạch...
chén sầu dâng !
Ngày gửi: 28/12/2012 03:20
Có 15 người thích
Ngày gửi: 28/12/2012 03:43
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Flamingo vào 28/12/2012 03:47
Có 15 người thích
Ngày gửi: 28/12/2012 04:43
Có 14 người thích
Ngày gửi: 28/12/2012 05:15
Có 14 người thích
Ngày gửi: 28/12/2012 06:08
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Flamingo vào 28/12/2012 06:12
Có 13 người thích
Nhặt lá mùa xưa
Ngày gửi: 28/12/2012 16:00
Có 10 người thích
Flamingo đã viết:Ô hay, có kẻ thất tình
Đất trời bỗng chốc chông chênh
Khi mà em đã phụ tình... em yêu
Cuộc đời vẫn biết yêu nhiều
Biết ...ma ăn cỗ...có nhiều người đâu
Sao không giấu chặt chôn sâu...
Để anh biết được ... thấu đau đáy lòng...
Vẫn xem là chuyện như không...
Mà sao rơi tuột trong vòng chơi vơi
Biết đời là một cuộc chơi...
Thôi nào anh cạn...cho vơi nỗi sầu...
Nợ mà...ta phải lòng nhau...
Kiếp này trả hết...kiếp sau...hết buồn
Cạn nào.... cho lệ sầu tuôn
Ngày gửi: 28/12/2012 23:31
Có 4 người thích
Flamingo đã viết:Hãy buông trôi mọi sự để đời vuiBaba Yaga đã viết:Cuộc đời là thế đó cứ xuôi trôi...
Lặng lẽ âm thầm dõi bước chân ai
Nhớ nhớ quên quên trở về ngôi nhà nhỏ
Bước chân xiêu ngọn nến hoa mờ tỏ
Trĩu tâm hồn bầu rượu túi thơ
Đêm giáng sinh cô độc ai mơ
Ta dõi theo người, người lặng tìm ai đó
Nỗi đau tê buốt len hồn trong gió
Ướp tuyết băng từng ngụm nhỏ đơn côi
Ta ngắm người uống rượu mềm môi
Tự bao giờ ta cũng rơi nước mắt
Túi quà nhỏ người tặng ta Đêm trắng
Chẳng cầm lòng ta thổn thức không nguôi
Nhớ nhớ quên quên không cất nổi một lời.
Tôi dõi ai...ai ngóng tôi...nào biết
Như Đông đi Xuân về...không lưu luyến...
Mượn mấy chén...vơi đầy...đong lại xa xưa...
Đời là gì...chỉ bầu rượu...túi thơ...
Tri kỷ...tri âm...giờ xa xôi mấy núi...
Quên gì...nhớ gì...chịu...không biết nổi
Thôi mặc...nhớ ...quên...đặng để đời vui...
Trang trong tổng số 29 trang (281 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [21] [22] [23] [24] [25] [26] [27] ... ›Trang sau »Trang cuối