Trang trong tổng số 440 trang (4397 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [375] [376] [377] [378] [379] [380] [381] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Lý Viẽn Giao

Biết rằng Người Ấy chẳng buồn
Ta đem nỗi nhớ bán buôn cho Trời !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Cuộc sống có những phút giây thật lạ. Ví như khi ta đang buồn, tình cờ bắt gặp nỗi đau của người khác, có thể ta sẽ đau thêm nhưng cũng có khi ta chợt ngộ. Nhìn thấy người ta vậy, mình cũng cần phải biết tránh để không bị rơi vào cảnh ngộ đó-nếu có thể...

Hôm qua, tình cờ gặp một người phụ nữ xa lạ, ban đầu là ngạc nhiên vì sự "bất bình thường" nơi chị ấy, sau đó, nghe một vài thông tin, chỉ còn thấy sự cảm thông cho một nỗi niềm. Viết bài thơ này, như một sự sẻ chia lặng lẽ cho những ai rơi vào nỗi buồn đến ngớ ngẩn cả người...


Hôm nay tôi say...


Bạn biết không? Hôm nay tôi say...
Say với vị đắng của tình đời
Say với chua cay, bội bạc
Rồi tôi ngồi miên man hát
Những khúc hát không đầu đuôi...


Người ta đi ngang qua, người ta mỉm cười
Có những cái nhìn khinh bạc
Có cả sự thương hại đầu môi
Có những xót xa không cất nỗi thành lời...
Mặc
Tôi vẫn ngồi
Tôi hát

Câu hát xua đi bao nỗi niềm ngột ngạt
Để trong lòng tôi không còn điều gì khác
Ngoài cảm giác này: mình đang trôi đi, trôi đi...


Bạn biết không? Bây giờ trong lồng ngực tôi...
Không còn là trái tim mà là ngọn núi lửa
Rừng rực đốt cho tan tành tất cả
Hình hài, ký ức, nhân tâm...


Còn một ngày cùng với thế gian
Tôi sẽ còn nghêu ngao, ngoạc mồm ra mà hát
Người ta say mê viết nhạc
Chả nhẽ để cho mốc meo?
Bạn hát cùng tôi không? Hãy cứ hoà theo
Trong mắt bạn tôi thấy có nỗi buồn man mác
Cất tiếng lên đi, ban đầu còn rời rạc
Rồi sẽ vui bát ngát, nhìn tôi đi!

Ôi tôi say!
Ôi tôi chẳng còn biết gì...
Nhưng bạn thấy không: Tôi vẫn hát!!!



NT, 18/11/2010
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Lý Viẽn Giao

Đôi lúc ta đang nói lời sóng biển
Mà trong lòng chỉ sợi gió nhẹ lơi !
Rồi ta hát mong nỗi buồn tan biến
Câu hát gọi vào ...lòng cứ chơi vơi !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Đêm tháng mười ấm ức


Đêm nay không mưa
Mảnh trăng tháng mười cố len mình qua làn mây xám
Chật vật tìm một khoảng trống nhỏ nhoi
Đám mây dày được thể lại trêu ngươi
Thỉnh thoảng vờ nhích ra rồi vội vàng khép lại...

Tôi không hiểu sao cũng mệt nhoài
Loanh quanh chờ ai bên lối ngõ
Tìm một mảnh trăng vàng lấp ló
Để tin vào ánh nắng cho ngày mai...
Mảnh trăng đêm nay có lẽ lạc đâu rồi
Chỉ pha loãng cho người đời một màn sương đùng đục!

Đêm tháng mười ấm ức
Thêm một vòng lỗi hẹn của mùa trăng...


NT, 18/11/2010
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hương lúa

Nguyệt Thu đã viết:
@Hương Lúa: Chào mừng bạn vừa đến với diễn đàn Thi viện! =D>
Chúc bạn sẽ tìm thấy nhiều niềm vui và bạn hữu nơi đây. Làm thơ thì cứ thích là làm thôi bạn ạ, cứ đọc thơ riết một hồi thì hồn thơ cũng sẽ đến với bạn mà!:)

@Thayhuynh50: NT xin thay mặt BĐH và cả cá nhân NT, chân thành cảm ơn lời chúc của bạn. Chúc cho bạn sẽ mãi tìm thấy niềm vui ở Thi viện này và chung tay xây dựng một sân chơi thơ trong sáng. Chúc kỷ niệm 20/11 vui, đầm ấm!:)
Em cám ơn chị.Nghe bảo chị là người Huế,em là dân Quảng Trị nên cũng xem như láng giềng nè.Nhân đây tặng chị bài thơ con cóc em mới làm chị nhận xét xem sao nhé.hi

Bom đạn dội xuống những mảnh vườn
Xơ xác ruộng đồng thấy mà thương
Đâu đàn trâu nhỏ còn lạc mẹ
Đâu những lúa vàng chín khắp nương

Miền trung mảnh đất nhiêu mưa nắng
Bão lụt kéo về nghe lầm than
Cầu trời thôi tai ương,loạn lạc
Người người thôi những tiếng oán than
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

khongkhong

Nguyệt Thu đã viết:
Cuộc sống có những phút giây thật lạ. Ví như khi ta đang buồn, tình cờ bắt gặp nỗi đau của người khác, có thể ta sẽ đau thêm nhưng cũng có khi ta chợt ngộ. Nhìn thấy người ta vậy, mình cũng cần phải biết tránh để không bị rơi vào cảnh ngộ đó-nếu có thể...

Hôm qua, tình cờ gặp một người phụ nữ xa lạ, ban đầu là ngạc nhiên vì sự "bất bình thường" nơi chị ấy, sau đó, nghe một vài thông tin, chỉ còn thấy sự cảm thông cho một nỗi niềm. Viết bài thơ này, như một sự sẻ chia lặng lẽ cho những ai rơi vào nỗi buồn đến ngớ ngẩn cả người...


Hôm nay tôi say...


Bạn biết không? Hôm nay tôi say...
Say với vị đắng của tình đời
Say với chua cay, bội bạc
Rồi tôi ngồi miên man hát
Những khúc hát không đầu đuôi...


Người ta đi ngang qua, người ta mỉm cười
Có những cái nhìn khinh bạc
Có cả sự thương hại đầu môi
Có những xót xa không cất nỗi thành lời...
Mặc
Tôi vẫn ngồi
Tôi hát

Câu hát xua đi bao nỗi niềm ngột ngạt
Để trong lòng tôi không còn điều gì khác
Ngoài cảm giác này: mình đang trôi đi, trôi đi...


Bạn biết không? Bây giờ trong lồng ngực tôi...
Không còn là trái tim mà là ngọn núi lửa
Rừng rực đốt cho tan tành tất cả
Hình hài, ký ức, nhân tâm...


Còn một ngày cùng với thế gian
Tôi sẽ còn nghêu ngao, ngoạc mồm ra mà hát
Người ta say mê viết nhạc
Chả nhẽ để cho mốc meo?
Bạn hát cùng tôi không? Hãy cứ hoà theo
Trong mắt bạn tôi thấy có nỗi buồn man mác
Cất tiếng lên đi, ban đầu còn rời rạc
Rồi sẽ vui bát ngát, nhìn tôi đi!

Ôi tôi say!
Ôi tôi chẳng còn biết gì...
Nhưng bạn thấy không: Tôi vẫn hát!!!



NT, 18/11/2010
Em muốn hát theo
Chị ơi,em sẽ hát
Và cũng muốn say
Say cho đến cuối cuộc đời
Tỉnh táo mà chi
Để nhìn rõ những gian dối lòng người
Ta cứ say đi
Lại thấy nhiều niềm vui bất tận

Ừ thì cứ ngoạc mồm ra mà hát
Ừ,mặc kệ ai
Có cái nhìn khinh bạc
Hát lên đi đời sẽ không còn ngột ngạt
Hát lên đi dù chẳng có đầu có đuôi
Hát lên đi sẽ thấy lòng thảnh thơi
Phải rồi
Chị ơi
Em sẽ hát
Cho đời vui bát ngát
Chị ơi...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Ồ! Gặp "O" Quảng Trị đây rồi!:) Mình cũng tặng lại láng giềng nhé? :)

Huế với Quảng Trị gần kề
Cùng trong một cảnh bộn bề lụt, mưa
Ruộng vườn bom đạn hôm xưa
Còn chưa liền sẹo, sớm trưa chống chèo
Miền Trung chưa thoát đói nghèo
Huế như Quảng Trị, còn nhiều gian lao...
Cất lêm một tiếng gọi nhau
Ơi Huế! Ơi Quảng! Ngọt ngào tình thâm...


:)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

VânNhi đã viết:
Nguyệt Thu đã viết:
Cuộc sống có những phút giây thật lạ. Ví như khi ta đang buồn, tình cờ bắt gặp nỗi đau của người khác, có thể ta sẽ đau thêm nhưng cũng có khi ta chợt ngộ. Nhìn thấy người ta vậy, mình cũng cần phải biết tránh để không bị rơi vào cảnh ngộ đó-nếu có thể...

Hôm qua, tình cờ gặp một người phụ nữ xa lạ, ban đầu là ngạc nhiên vì sự "bất bình thường" nơi chị ấy, sau đó, nghe một vài thông tin, chỉ còn thấy sự cảm thông cho một nỗi niềm. Viết bài thơ này, như một sự sẻ chia lặng lẽ cho những ai rơi vào nỗi buồn đến ngớ ngẩn cả người...


Hôm nay tôi say...


Bạn biết không? Hôm nay tôi say...
Say với vị đắng của tình đời
Say với chua cay, bội bạc
Rồi tôi ngồi miên man hát
Những khúc hát không đầu đuôi...


Người ta đi ngang qua, người ta mỉm cười
Có những cái nhìn khinh bạc
Có cả sự thương hại đầu môi
Có những xót xa không cất nỗi thành lời...
Mặc
Tôi vẫn ngồi
Tôi hát

Câu hát xua đi bao nỗi niềm ngột ngạt
Để trong lòng tôi không còn điều gì khác
Ngoài cảm giác này: mình đang trôi đi, trôi đi...


Bạn biết không? Bây giờ trong lồng ngực tôi...
Không còn là trái tim mà là ngọn núi lửa
Rừng rực đốt cho tan tành tất cả
Hình hài, ký ức, nhân tâm...


Còn một ngày cùng với thế gian
Tôi sẽ còn nghêu ngao, ngoạc mồm ra mà hát
Người ta say mê viết nhạc
Chả nhẽ để cho mốc meo?
Bạn hát cùng tôi không? Hãy cứ hoà theo
Trong mắt bạn tôi thấy có nỗi buồn man mác
Cất tiếng lên đi, ban đầu còn rời rạc
Rồi sẽ vui bát ngát, nhìn tôi đi!

Ôi tôi say!
Ôi tôi chẳng còn biết gì...
Nhưng bạn thấy không: Tôi vẫn hát!!!



NT, 18/11/2010
Em muốn hát theo
Chị ơi,em sẽ hát
Và cũng muốn say
Say cho đến cuối cuộc đời
Tỉnh táo mà chi
Để nhìn rõ những gian dối lòng người
Ta cứ say đi
Lại thấy nhiều niềm vui bất tận

Ừ thì cứ ngoạc mồm ra mà hát
Ừ,mặc kệ ai
Có cái nhìn khinh bạc
Hát lên đi đời sẽ không còn ngột ngạt
Hát lên đi dù chẳng có đầu có đuôi
Hát lên đi sẽ thấy lòng thảnh thơi
Phải rồi
Chị ơi
Em sẽ hát
Cho đời vui bát ngát
Chị ơi...
Hihi... Lại có người muốn hát theo nữa! :D Nhưng mà chị chỉ là người "viết hộ" cho người phụ nữ không quen biết kia thôi, em ạ. Một người phụ nữ cùng trang lứa, nói giọng đâu như vùng Vinh của Nghệ An, chỉ ghé Huế theo chuyến công tác của chồng. Giọng chị ấy thật khoẻ, lại hát toàn những ca khúc mang âm hưởng dân ca Nghệ An. Chị cũng không tìm hiểu gì, chỉ là thầm cảm nhận vậy qua mấy lời ít ỏi...

Hát thì cứ hát nhưng đừng say, em nhé? Say mệt người lắm!:) Ngày xưa chị từng thử say hai lần: một lần với rượu, một lần với bia. Kết cục: tởn tới già!:P :D
Em lại cho chị ý để viết tiếp đề tài này... :)

Xin đừng!


Có những câu hát được hát ra
Mà chắc gì người ta nghĩ về lời của bài hát?
Chỉ là mượn ý nhạc
Thả hồn mình cho trôi...

Không biết rồi bao nỗi buồn có xuôi
Bao uẩn khúc có tan trong men rượu?
Có quên được? Hay chỉ là gượng gạo
Giả vờ quên mà lòng cứ cuộn đau?

Nếu đã dành gian dối cho nhau
Có lẽ chẳng phương thuốc nào giải được
Người đàn bà có ngồi mà đếm ngược
Thời gian cũng chẳng trôi mau...

Nếu buồn thì em cứ hát theo
Nhưng đừng say, đừng mượn rượu xoá sầu
Hơi rượu tan, nỗi sầu nguyên vẹn đó

Hãy tập thả nỗi lòng vào trong gió
Vào biển khơi, có thể sẽ hay hơn
Gió thay ta mà khóc, mà hờn
Và nỗi buồn sẽ hoà tan trong tận cùng biển mặn...

NT, 19/11/2010
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Khung trường tử đinh hương

Sài Gòn đang mưa chị ạ! Trời mây u ám làm em nhớ Hà Nội da diết. Không biết trời Huế lúc này thế nào hả chị?
Này cô bé !
Em muốn làm tung tăng mây trắng ,
Hay muốn làm một vạt nắng xa xôi ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thayhuynh50

Xin đừng!


Có những câu hát được hát ra
Mà chắc gì người ta nghĩ về lời của bài hát?
Chỉ là mượn ý nhạc
Thả hồn mình cho trôi...

Không biết rồi bao nỗi buồn có xuôi
Bao uẩn khúc có tan trong men rượu?
Có quên được? Hay chỉ là gượng gạo
Giả vờ quên mà lòng cứ cuộn đau?

Nếu đã dành gian dối cho nhau
Có lẽ chẳng phương thuốc nào giải được
Người đàn bà có ngồi mà đếm ngược
Thời gian cũng chẳng trôi mau...

Nếu buồn thì em cứ hát theo
Nhưng đừng say, đừng mượn rượu xoá sầu
Hơi rượu tan, nỗi sầu nguyên vẹn đó

Hãy tập thả nỗi lòng vào trong gió
Vào biển khơi, có thể sẽ hay hơn
Gió thay ta mà khóc, mà hờn
Và nỗi buồn sẽ hoà tan trong tận cùng biển mặn...

NT, 19/11/2010



Bài biển khát,
Lời đẹp, nhạc cũng rất hay,
Ngất ngây cùng sóng gió,
Và người ta hát nó ...nhiều lần,

Men rượu cần,
Uống những ngày Xuân,
Rất gần với đồng bào thiểu số,
Chẳng cần phải cố mà rất vui...

Nếu gian dối là tội lỗi của tình yêu,
Thì biển chiều là nơi tha thứ,
Mọi ngĩ suy tư lự,
Chỉ làm mệt lòng nhau,

Nếu trên đời còn bao nỗi đớn đau,
Phép nhiêm màu cũng là tha thứ,
Oán trách chi thế sự con người,
Để lòng mình vương nặng
Và hồn ai cũng chẳng thảnh thơi !

T.H.H. 19-11-10
Sự thật phũ phàng
Là thang thuốc bổ !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 440 trang (4397 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [375] [376] [377] [378] [379] [380] [381] ... ›Trang sau »Trang cuối