Trang trong tổng số 440 trang (4397 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [405] [406] [407] [408] [409] [410] [411] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 24/03/2011 22:22
Có 21 người thích
Nguyệt Thu đã viết:@ Chị Nguyệt Thu , em gửi lại đây một chút xúc cảm của mình khi đọc những tin về động đất chị nhé !
Dư chấn
Trái đất phập phồng trong nỗi đau chi?
Mà nứt vỡ từ nơi này sang nơi khác
Từ Đông sang Tây, khắp địa cầu rung lắc
Nhà cửa đền đài chơi vơi...
Hôm qua có nhiều tin nhắn gửi đến tôi
Có dòng tin: em ơi Hà Nội động đất rồi
Biết đâu tin này là tin nhắn cuối!
Có người lại từ chốn xa xôi
Nhắc tôi nếu có động đất xảy ra, chạy mau lên núi
Đừng mải miết làm thơ mà chấm hết cuộc đời!
Sáng nay chuông điện thoại liên hồi
Từ tinh mơ...
Là cuộc gọi đến từ Cali-nước Mỹ
Ở bên đó mọi người đang lo một trận động đất lịch sử
Không hôm nay thì xảy đến ngày mai!
Anh chị em gọi cho nhau từ bao chặng đường dài
Có lẽ sợ... biết đâu... không còn cơ hội nữa!
Ôi trái đất, phập phồng chi nhịp thở?
Để con người rúng động cõi bình yên!
Thế giới này bao la song lại chỉ gói trong mỗi một miền:
Lo âu! Trùm lên tất cả...
Viết xong những câu thơ rồi, hối hả
Chạy ra ngoài đo dư chấn tim thôi!
NT, 25/3/2011
Ngày gửi: 25/03/2011 08:56
Có 22 người thích
Nguyệt Thu đã viết:Rùng Mình
Dư chấn
Trái đất phập phồng trong nỗi đau chi?
Mà nứt vỡ từ nơi này sang nơi khác
Từ Đông sang Tây, khắp địa cầu rung lắc
Nhà cửa đền đài chơi vơi...
NT, 25/3/2011
Ngày gửi: 29/03/2011 03:34
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoàng Tâm vào 29/03/2011 05:14
Có 16 người thích
Nhặt lá mùa xưa
Ngày gửi: 29/03/2011 19:53
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nguyệt Thu vào 29/03/2011 19:58
Có 18 người thích
Ngày gửi: 29/03/2011 22:51
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Quế Hằng vào 29/03/2011 22:53
Có 14 người thích
Nguyệt Thu đã viết:
Khóc hết mùa này, chắc cũng nguôi...
Vẫn mưa. Lá rụng đầy sân, nhìn những chiếc lá nằm ngửa mặt lên trời, lòng ứa đầy nước, tự dưng hình dung ra những đôi mắt ngập đầy nước mắt.
Những cơn mưa dằn dỗi với ngày
Rót lạnh giá vào chiều ảm đạm
Cuối xuân mang nỗi niềm đông xám
Thả vào vườn, ngàn chiếc lá rơi...
Lá cũng đa mang phận con người
Lạnh buốt cõi lòng sao lá ơi?
Đêm đêm lá rụng ngoài sân vắng
Ngước mặt nhìn lên đếm lệ trời...
Mùa xuân được mấy buổi xanh tươi?
Sang hạ khô cong, nắng mệt nhoài
Giữa thu gánh nỗi sầu héo úa
Cho đẹp thơ ai gửi lại đời...
Thôi nhé, lỡ mang rồi thân phận
Đừng hờn, đừng tủi, chút tình vơi
Gót chân nhỡ dẫm-lòng đau xé
Khóc hết mùa này chắc cũng nguôi...
NT, 29/3/2011
Ngày gửi: 30/03/2011 02:00
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Nguyễn Tuyết Tuyết vào 30/03/2011 02:49
Có 13 người thích
Nguyệt Thu đã viết:
Khóc hết mùa này, chắc cũng nguôi...
Vẫn mưa. Lá rụng đầy sân, nhìn những chiếc lá nằm ngửa mặt lên trời, lòng ứa đầy nước, tự dưng hình dung ra những đôi mắt ngập đầy nước mắt.
Những cơn mưa dằn dỗi với ngày
Rót lạnh giá vào chiều ảm đạm
Cuối xuân mang nỗi niềm đông xám
Thả vào vườn, ngàn chiếc lá rơi...
Lá cũng đa mang phận con người
Lạnh buốt cõi lòng sao lá ơi?
Đêm đêm lá rụng ngoài sân vắng
Ngước mặt nhìn lên đếm lệ trời...
Mùa xuân được mấy buổi xanh tươi?
Sang hạ khô cong, nắng mệt nhoài
Giữa thu gánh nỗi sầu héo úa
Cho đẹp thơ ai gửi lại đời...
Thôi nhé, lỡ mang rồi thân phận
Đừng hờn, đừng tủi, chút tình vơi
Gót chân nhỡ dẫm-lòng đau xé
Khóc hết mùa này chắc cũng nguôi...
NT, 29/3/2011
Ngày gửi: 30/03/2011 02:00
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi TN Như Mai vào 30/03/2011 02:08
Có 10 người thích
Nguyệt Thu đã viết:Chị NT ơi cho NC chia xẻ niềm đau của nước Nhật cùng chị nha
Sẻ chia 11 tháng 3...
*Đọc báo, xem hình ảnh, video về quang cảnh tan hoang ở các thành phố ven bờ biển miền Đông Bắc nước Nhật sau trận động đất, sóng thần ngày 11/3/2011 mà rùng mình, mà ứa nước mắt. Như vậy là có thêm một sự kiện đau thương mà mỗi lần kỷ niệm SN mình, lại nhớ...
Tôi khóc trên những đổ nát hoang tàn
Dù tôi chẳng có ai quen ở đó
Lòng đau như chính mình trong thống khổ
Như đất dân quê mình trong bão tố điêu linh!
Trái đất này đang nổi giận, khùng điên
Lật tung tóe bao cuộc đời, số phận
Sóng cuồng nộ tràn qua, chẳng còn gì ngăn chận
Bao phố phường, làng mạc ngả nghiêng
Đau thương này sẽ còn mãi triền miên
Những mất mát không thể nào quên được
Nỗi khủng khiếp gieo rắc từ sóng nước
Đến bao giờ mới có thể nguôi ngoai?
Nơi đâu trên hành tinh này không có thiên tai?
Nơi đâu bình yên cho trọn kiếp con người?
Có lẽ chỉ là điều không tưởng
Khi thượng đế cợt cười ngồi vẽ những cuộc chơi!
NT, 13/3/2011
Ngày gửi: 30/03/2011 08:39
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nguyễn Tuyết Tuyết vào 30/03/2011 08:40
Có 7 người thích
Ngày gửi: 30/03/2011 22:07
Có 22 người thích
Ngày gửi: 31/03/2011 14:10
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi hsg vào 31/03/2011 21:19
Có 26 người thích
Trang trong tổng số 440 trang (4397 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [405] [406] [407] [408] [409] [410] [411] ... ›Trang sau »Trang cuối