Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [68] [69] [70] [71] [72] [73] [74] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

Trường Phi Bảo đã viết:
Yêu trong vĩnh hằng
Trường Phi Bảo

Ngày tình nhân!
Anh tìm tôi, tôi tìm anh
Nửa hồn không hẹn hoà vào bóng nhau
Hai đứa đi giữa ngọt ngào
Môi lần môi những rạt rào nhớ nhung

Một năm giông tố bão bùng
Một năm dâu bể hợp cùng sóng to
Anh từ phiêu bạc về cho
Trái tim nhiều nỗi đắn đo lạ lùng

Trời hôm ấy đổ mưa phùng
Nắm tay lồng nhẫn hiểu giùm chí trai
Anh bảo muốn xây lâu đài
Cho tôi công chúa ngủ dài giấc đông
Giấc mơ chỉ có bông hồng
Không chàng trai lạ - thật lòng chờ anh!

Anh đi em cứ việc nằm
Cứ việc thiêm thiếp trăng rằm chiêm bao
Ừ thì ta cứ hẹn nhau
"Valentine" sẽ đợi trao áo tình
Bên anh tôi khẽ rùng mình
Lắc đầu : em sợ chuyện mình biệt ly
Đồng ý ! vì danh phải đi
Nhưng sao lòng thấy hoài nghi thất thường
Mắt giật e sợ dặm đường...
Như điềm báo trứơc ai lường khi xa...

Chiều tình nhân !
Tôi tiễn anh, anh hiền hoà
Ôm tôi trong cánh tay mà rung rung
Tiếng còi tàu xé không trung
Đưa anh vạn lý nông lung xa rồi
Nửa hồn bỗng hoá cút côi
Nửa hồn bỗng khép chặt thôi thiệt buồn

Đêm tình nhân!
Tôi trở về lạnh gió sương
Đựơc tin có khách yêu thương ứơm lời
Trầu cau - giăng sợi tơ giời
Mẹ cha đón nhận mặt ngời nét vui
Bàng hoàng nước mắt chảy xuôi
Tôi như chết đứng khôn nguôi tủi hờn
Nhớ lời anh dặn xanh rờn
Quanh tôi bóng tối vập vờn bủa vây
Nhìn nhẫn đính ước - tôi xây
Lâu đài trên những áng mây tím trời
Vâng lời anh - ngủ một đời
Tôi phiêu diêu bước xa rời thế nhân
Hình như lạc mất cõi trần
Hình như công chúa sa dần thiên thu

Đêm tình nhân!
Bụi mịt mù
Hàng năm hoàng tử về ru nỗi lòng
Aó tình anh phủ ước mong
Tôi giờ còn đợi ở trong vĩnh hằng
Nhiều lần chàng mộng, tôi rằng :
Chờ anh thoát kiếp... vĩnh hằng có nhau

(5-4-2004)
Yêu trong Vĩnh Hằng
Trường Phi Bảo

Trời hôm ấy đổ mưa phùn
Nắm tay lồng nhẫn hiểu giùm chí trai
....
Bên anh tôi khẻ rùng mình
Lắc đầu : em sợ chuyện mình biệt ly

(5-4-2004)

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

http://i440.photobucket.com/albums/qq121/truongphibao/Baithocuoicung.jpg

Bài thơ cuối cùng
Trường Phi Bảo
Tặng:VQT

Cuối cùng anh cũng xa tôi
Cuối cùng anh cũng về vui gia đình
Bỏ mặc tôi dõi mắt nhìn
Đường xa tôi lại một mình cô đơn

Tình nghĩa nửa khoảng trống trơn
Nửa còn chỉ nặng nỗi buồn đeo mang
Cuối cùng mộng vỡ tan hoang
Anh gieo chi những lỡ làng mai sau.

Anh cho tôi vết thương đau
Anh dập tắt hết ngọt ngào tháng năm
Thực tế giọt lệ vòng quanh
Thực tế tôi chỉ âm thầm đơn phương

Yêu anh thực tế tủi hờn
Cuối cùng chỉ có tôi vương vấn người
Cuối cùng anh bạc như vôi
Anh về với vợ... Tôi rồi ra sao?

Mùa xuân tôi lắm nghẹn ngào
Hoa đời rụng rữa theo màu xuân phai
Phũ phàng đâu thiết ngày mai
Trời ơi, sao vẫn giữ hoài lòng thương

Cuối cùng tình nát như gương
Gương tan, tình vỡ đoạn trường ai hay?
Anh cười trong hạnh phúc đầy
Sao còn dại dột khắc đầy con tim

Bóng hình ấp ủ ngày đêm
Chỉ anh, chỉ những êm đềm vu vơ
Tàn thật sao? một giấc mơ!
Nhớ anh tôi viết bài thơ cuối cùng.

11/04/2004

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

http://i440.photobucket.com/albums/qq121/truongphibao/Khongde2.jpg

Không đề (2)
Trường Phi Bảo

Từ dạo xa xôi một bóng hình
Em về xứ lạ khóc tình anh
Năm năm chia cắt anh còn nhớ
Lời hẹn ba sinh của chúng mình

Cái ngày nhà em pháo nổ vang
Định mệnh trong ta sớm lụi tàn
Bài thơ em viết, anh còn giữ...?
Hay xé cho lòng rách tan hoang.

Em nhủ lòng em mãi chờ mong
Yêu anh em nhủ mãi thật lòng
Dù cuộc sống mang nhiều cám dỗ
Yêu nhau đầu bạc tới răng long

Nhưng đến hôm nay biết nói sao
Em bị đời mua bán đổi trao
Đành rằng không thể lưu luyến nữa
Cớ gì tim nó cứ ước ao.

Trong nổi bi thương cả một đời
Tình mình như nước cuốn hoa trôi
Kiều ơi, thốt chi lời cay đắng
"Trâm gẫy, bình tan...*" mộng vỡ đôi

Lục trong ký ức hỏi người xưa
Đã có gia đình, có cháu chưa?
Chắc giờ em chỉ là ảo ảnh
Phẫn nộ trong anh buổi tiễn đưa.

15/04/2004

*Thơ Kiều (Nguyễn Du)

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

http://i440.photobucket.com/albums/qq121/truongphibao/Yeunguoicovo.jpg

Yêu Người Có Vợ
Trường Phi Bảo

Chiều chúa nhật vang lên lời kinh nguyện
Nép bên người tôi muốn thốt tiếng yêu
Nhưng ngặt nổi tay người đeo nhẫn cưới
Nói gì đây khi kinh thánh vọng điều

Nhìn đức Mẹ hiền từ dang tay đứng
Tôi khép nép quỳ xuống cạnh người ta
Sao người ta vẫn cứ hờ hững lạ
Chỉ riêng tôi chịu trăm nỗi xót xa

Người có vợ chắc vợ người đẹp lắm
Đi bên người tôi chỉ là nhóc con
Là con bé mười tám vừa mới lớn
Rất nhỏ nhoi trong đôi mắt người ta

Kìa tiếng chuông ngân dài trong canh vắng
Âm thanh buồn, kỷ niệm chợt vỡ tan
E ấp nhìn những ngọn nến lụi tàn
Bùng cháy lên một chút gì tiếc nuối

Thôi từ giã giáo đường ngày chúa nhật
Giã từ anh, người tôi trót thương yêu
Mộng vỡ rồi, đời chua chát thiệt nhiều
Anh có hiểu tâm tình em gái nhỏ


17/04/2004

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

Hẹn
Trường Phi Bảo

Dòng sông ngăn đôi mình nỗi nhớ
Chốn quê xưa ai đợi ai chờ
Lạc bước qua đời nhau rất vội
Sao vẫn hẹn về trong cõi thơ

26/8/2011

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

http://i440.photobucket.com/albums/qq121/truongphibao/Loimebuoivuquy-1.jpg

Lời mẹ buổi vu quy
Trường Phi Bảo

Tôi bảo cô đi, cô cứ đi
Tội gì lưu luyến mãi ở lì
Gái lớn phải thời thì xuất giá
Thương tôi nhẹ bước, khóc làm chi

Xa cô tôi cũng khổ ngập lòng
Cũng buồn, cũng nhớ, cũng ngùi trông
Vui gì với cảnh đời đơn chiếc
Lam lũ ruộng nương nhạt má hồng

Cô đi đâu phải cách biệt gì
Chỉ về bên ấy, mốt về đây
Tôi còn sống sờ đâu có mất
Mà khóc như đưa đám thế này

Nín ngay con gái của mẹ ơi!
Đàn trai ngóng đợi sốt ruột rồi
Việc nhà từ nay em quản xuyến
Em phụng dưỡng mẹ, còn lo chi

Con cứ đi đi, cứ vui đi
Nhìn con lòng mẹ xót xa ghi
Con của mẹ giờ con người khác
Nỗi buồn man mác buổi vu quy

18/04/2004

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

Một ảnh hai hình
Trường Phi Bảo


Đò đưa trên bến sông buồn
Tháng năm hiu hắt đời cuồn cuộn trôi
Mùa xuân tắt lịm đôi môi
Lau dòng nước mắt phai phôi cuộc tình
Tôi khai tử một bóng hình
Và vùi chôn cả niềm tin thuở nào
Như vừa tỉnh giấc chiêm bao
Nhưng sao lòng mãi nghẹn ngào không thôi
Ngỡ tim nhịp đã ngưng rồi
Ngỡ hồn thoát xác về trời phiêu diêu
Chôn chặt hai tiếng "Tình Yêu"
Ngờ đâu thương nhớ muôn chiều tái sinh

Quên thân tôi chỉ một mình
Bỗng ai đem đến lời kinh muộn phiền
Khát khao hồn bỗng hóa điên
Kẻ xa lạ đó ngồi thiền tâm tôi
Giống từ dáng vẻ, mắt môi
(Tôi quen giọng nói, tiếng cười nơi anh)
Duyên đời còn chút tươi xanh
Ngọt ngào mấy phút chân thành êm ru

Tôi cơ hồ giữa sa mù
Bồng bềnh tận hưởng hình thù tình yêu
Bao lâu cho đến một chiều
Trầu cau, nâm quả phũ điều đưa sang
Không nhận e sợ trái ngang
Nhận cho duyên hết lỡ làng trong nhau
Ngày vui bên kẻ đến sau
Nâng ly hợp cẩn mà đau đớn lòng
Áo tình thay mới tưởng xong
Đêm tân hôn chuốc lệ nồng tái tê

Bàng hoàng tôi gọi anh ơi !
Người xưa sao vẫn khơi khơi viếng tìm
Trong mơ tôi thét giọng chìm
Bốn bề thanh vắng nỗi niềm đắng cay
Trách trời gieo trớ trêu thay
Khéo léo nên tạc chi hai bóng hình
Chung thủy nên vẫn chung tình
Một người đau khổ, một mình tôi hay

Biết làm sao hỡi cao dầy
Xin cho tôi chiết thật đầy ái ân
Để người đẹp dạ đôi lần
Rồi đem trả hết hồng trần cho anh
Ngày mai héo úa màu xanh
Lầu cao lá rụng, mộng lành xua đi
Tình tôi dang dở xuân thì
Quạnh hiu tôi khóc lâm ly đời buồn

(4-2004)

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

Lý lẽ trong tình yêu
Trường Phi Bảo

Em đã đuổi anh đi
Ra khỏi trái tim em
Cớ sao còn quay lại
Để em ngấn lệ mềm

Em đã bảo anh thôi
Quên em, đừng nhung nhớ
Vậy mà anh ngoan cố
Vẫn nhớ nhung liên hồi

Em đã xé hết rồi
Bao bức thư tình cũ
Nhưng sao anh lại nhủ
Cuộc tình dài thiên thu

Em thầm trách anh ngu
Em có chi là tốt
Thôi anh đừng đột ngột
Làm em phải tương tư

Sợ ngây thơ giã từ
Sợ mấy lời thề thốt
Em quả thật không tốt
Trời ạ, đừng theo em.

Em mắng anh như mù
Anh cười lòng anh sáng
Tình yêu không một thoáng
Tình suốt đời đeo mang

Dóc! nhỡ tình trái ngang
Có hai người ly biệt
Đường tình chưa đi hết
Đã lực kiệt sức tàn

Anh đã bảo không màng
Chỉ muốn yêu, muốn nhớ
Dù sao này nức nở
Dù sao này dở dang.

Hết hiểu nổi anh gàn
Anh rõ là tên bướng
Nhưng mà em tin tưởng
Tình yêu thật dễ thương.

(30/5/2004)

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

Con đường
Trường Phi Bảo

Em bảo anh đi trước
Anh không dám đi sau
Em bảo anh đi sau
Anh không dám tới trước

Em bảo anh mau bước
Anh bỗng chau mày khó
Cứ kẻ trước người sau
Biết bao giờ chung bước

Tình yêu như con nước
Chảy mãi có ngừng đâu
Tình yêu sống rất lâu
Nhưng chết không ai rõ

Tình yêu thường thế đó
Anh bắt cóc em đi
Thử thách chẳng là gì
Nếu thật lòng mê đắm

Nếu thật lòng gởi gắm
Trái tim - nỗi nhớ anh
Em sẽ trói hồn anh
Bằng những gì em có

Tình yêu thường thế đó
Mình bắt cóc nhau đi
Nếu chẳng có duyên gì
Kể sao cho vừa nợ

Em bảo anh đi trước
Thì đừng bước theo sau
Nhỡ mai cách xa nhau
Tình mãi hoài tha thiết

(30/5/2004)

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trường Phi Bảo

Tin
Trường Phi Bảo

Muốn sống tốt với cuộc đời thật tốt
Mình phải tin cuộc sống lắm người ngay
Sống đạo đức là một bài học hay
Cần mở rộng tấm lòng này chia sẻ

Cuộc sống thì có muôn màu muôn vẻ
Nụ cười xinh làm trẻ mãi tâm hồn
Buồn và vui như là những chiếc hôn
Sẽ biến đổi trái tim nhiều thi vị

Đừng giấu che thứ tình cảm uỷ mị
Để trưởng thành vấp ngã chút có sao
Cứ lạc quan đời sẽ đẹp biết bao
Sóng dù to, bão giông dù nghiêng ngã

Trong khổ nạn mới hiểu tình cao cả
Đường chông gai sỏi đá cũng đơm bông
Người phụ ta nhưng ta vẫn một lòng
Vẫn quý trọng, yêu thương người... che chở!

Bao mảnh đời còn lầm than, cơ nhỡ,
Miếng ăn tồi thích xâu xé giành nhau
Mình phải tin cuộc sống có phép màu
Chìa bàn tay, nắm bàn tay xiết chặt

Chớ tuyệt vọng ai ơi đừng cúi mặt
Lỡ lầm nào rồi cũng được khoan dung
Biết vị tha, hạnh phúc thật vô cùng
Muốn sống tốt vững niềm tin mãi mãi

03/09/2011

Tôi là con bé dở hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi, chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [68] [69] [70] [71] [72] [73] [74] ... ›Trang sau »Trang cuối