Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [65] [66] [67] [68] [69] [70] [71] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

MẸ VÀO THĂM CON

Chiều nay mẹ đến thăm con
Bởi con bận quá, đâu còn thời gian
Mãi mê bươn chải ngút ngàn
Hứa hoài, con để lệ tràn, mẹ mong.

Hương quê gột áo nâu sồng
Mưa thâm nón lá, mặn nồng khói tranh
Gói khoai luộc, mẹ để dành
Thêm lưng mè lạc, thuở rành con thơ.

Mẹ vào, phố xá ướt mưa
Nhà cao, cổng kín, mẹ chờ oải chân
Hồn quê thong thả trầm ngâm
Mà con vội vã, âm thầm về mau.

Lưng còng, bóng xế trước sau
Ôm con, mẹ khóc, nỗi nào hơn vui
Thanh xuân của mẹ xưa rồi
Đường xa, xe chật, mẹ ngồi bao lâu.

Chẳng nghe than thở gì đâu
Mẹ cười như thể thuở nào trẻ trung
Bạc phơ tóc mẹ rưng rưng
Mỗi lần với mẹ, con dừng tháng năm.

Chỉ mong trăng cứ mãi rằm
Để con chẳng sợ vết lằn thời gian
Bờ sông quê sóng ngập tràn
Con chăm mẹ mãi muôn vàn yêu thương.

1-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

DÒNG SÔNG TUỔI THƠ

Có một dòng sông bình yên
Chảy vào tháng năm không nghỉ
Để ru anh hoài giấc ngủ
Những ngày thơ ấu xa xôi.

Dòng sông sáng chiều êm trôi
Như vành nôi đưa giấc trẻ
Thủy triều xuống, lên rất nhẹ
Dịu dàng theo điệu võng chao.

Dòng sông buổi đục, buổi trong
Ngã ba hai chiều xuôi đổ
Con sóng xoay tròn lá rũ
Trưa về bần ngủ lim dim.

Hồn quê giấu mình lặng im
Nuôi anh mãi mê khôn lớn
Hôm nay cùng em hẹn bến
Ngâm mình trong kỉ niệm xưa.

Em ơi! Dòng sông tuổi thơ
Dềnh dàng tim em xao xuyến?.
Ngày mai em rời xa bến
Có neo man mác đôi bờ?

2-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

THIÊN ĐƯỜNG MÙA ĐÔNG


Chợt thấy mùa đông sáng nay
Rùng mình lách qua khe cửa
Chẳng nhẹ nhàng như mọi bữa
Rón rén lóc lách áo thơ.

Xám trĩu trời mây lửng lờ
Xoay tròn lá rơi đơn lẻ
Cây co thành cành mảnh dẻ
Để mùa đông bám chông chênh

Cây bàng đỏ lá buồn tênh
Sân trường mùa thi lo lắng
Thương em ngày ngày thầm lặng
Có còn mơ ước trong xanh.

Sẽ qua cái lạnh đầu cành
Sẽ là chồi non lấp ló
Ước mơ mùa hè phượng đỏ
Chia tay đừng nói nhé em.

Trong lạnh có cái dịu êm
Hơi ấm nồng nàn trên má
Cảm ơn bởi vì tất cả
Mang ta về với phương xa.

9-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

TRIẾT LÝ

Cuộc đời nặng lòng thực tại
Biết vương gì và bỏ bớt cái gì
Ta nặng lòng lương không đủ sống
Băn khoăn cần kiệm vì vàng lên xuống giá
Biết chọn lối nào?
Thảnh thơi…
Thằng bạn hôm qua vừa cưới
Ta vẫn đơn côi chẳng ai nhìn
Cô bạn vừa mua ngôi nhà mới
Ta dẫm chân tại chỗ
Lặng thinh…
Thiên hạ ùa nhau ra mặt đường
Bán đất
Xây nhà
Nợ nần lút cán
Ta lặng lẽ tìm nơi khuất kín
Vô tư bởi chặng nợ nần ai
Cả tiền bạc
Tình cảm
Phôi phai…
Ta bàng quan tất cả.

Sống trong không gian vừa quen, vừa lạ
Sống trong thời gian vợi mọi nụ cười
Ai bận rộn, lo lắng, chơi vơi
Ta cứ một đời bình yên, sâu lắng…

10-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

VIẾT CHO CON GÁI

Đây không phải là bài thơ đầu ba viết cho con
Và cũng chưa phải bài cuối cùng
Bởi con còn thời gian dài để lớn
Ba viết cho con hôm nay kẻo ngày mai sẽ muộn
Để tương lai con đỡ phải nhọc nhằn.

Ba viết rồi
Nhưng vẫn băn khoăn
Bởi không biết con có đọc như hồi còn nhỏ
Con đã biết nhận xét câu hay, câu dở
Và lời thơ phải nhúng cái của con.

Con đã biết phân biệt lẽ phải
Biết kể chuyện bạn gái, bạn trai
Biết tham gia vào hành trang của mẹ
Và viết những trang nhật ký thật dài.

Có nhiều điều ba không lớn kịp con
Cũng phải thôi
Bởi ba đã là gốc cây
Con đang là lá, ngọn
Ba đã là móng trụ
Con vẫn mãi vươn lên trời xanh chóp nhọn
Xuyên vào mây những khát vọng bao la.

Nhưng dẫu sao, vẫn là con của ba
Nên ba phải nhắc con những điều thiết thực
Những ngôi nhà vững chắc đều cắm chân vào đất
Và sự thật nuôi chân lý bay xa.

Hãy đi bằng chân
Và bay bằng đôi cánh ước mơ
Để hoài bão có cơ may thực hiện
Để tình thương có bờ, có bến
Cảm thông với những mảnh đời hẩm hiu.

Chỉ có trí tuệ mới làm con đứng lên
Dẫu trên vai con có triệu người dang dở
Trí tuệ và tình yêu
Bài ca cuộc đời muôn thuở
Cho nhân cách con phân biệt đúng, sai
Lý trí và trái tim chẳng sợ mệt nhoài.
Biết yêu và ghét
Nghiêm khắc với chính mình và rộng lượng với bao người khác
Con sẽ vô tư thanh thản tâm hồn
Dẫu là nắng, lửa tràn hay gió rét mưa tuôn
Con sẽ vững vàng theo mọi điều ước muốn
Cùng con!

15-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CHIỀU TUY HÒA

Mây chiều buông trên núi Nhạn thẫn thờ
Con nước dạt sóng Đà Rằng ngơ ngác
Biển Tuy Hòa thăng trầm vương dát bạc
Chiều tôi về, biển đợi có say không?

Những bài ca theo năm tháng mênh mông
Những cánh cò chao đồng hoang mưa vắng
Những hàng dương cong mình theo gió lộng
Biển và chiều ôm thành phố non thơ.

Tuy Hòa chiều
Những hàng phượng ngẩn ngơ
Tiếng còi tàu gọi ngày xưa một thuở
Cứ nhắc mãi một lời thôi, nhắn gửi
Ngàn năm qua tháp cổ giữ thiên thu.

Đất anh linh, Kinh đô cũ sương mờ
Tôi giữ được chút gì cho nơi ấy
Biển đong nắng và chiều ngân đến vậy
Mỗi tâm hồn qua thoáng hóa nên thơ.

Tuy Hòa 14-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

HÀ NỘI, NGÀY TRỞ LẠI

Anh lại về với Hà Nội mùa đông
Ai cũng vội, nên anh thành chậm thế
Cứ chần chừ tìm bóng em đâu đó
Ven sắc chiều hay trong hương hoa.

Con đường xưa vẫn vậy trong anh
Thêm dài rộng những không gian mới mở
Chen nghiêng đi kỉ niệm mùa thương, nhớ
Chỉ còn lá chiều rơi dạt gió liêu xiêu.

Em ở đâu trong màu cũ anh yêu
Đường Nguyễn Du lay phay hương bịn rịn
Hoa sữa cuối mùa đu đưa chúm chím
Rơi xạc xào điểm trắng dấu lơ thơ.

Ven hồ dềnh dàng con sóng ngủ mơ
Nhắc anh nhớ dọc chiều dài năm tháng
Anh với em qua bao mùa bãng lãng
Để lại nồng nàn nhịp sống lạ, quen.

Vẫn trời mây trong bóng nước dịu êm
Những con sóng cứ xoay tròn dấu hỏi
Của anh, của em hay nỗi lòng bao buổi
Để lạnh về khi tay ấm chia xa.

Hà Nội trong anh và trong chúng ta
Cứ thấm vào từng bước đi mãi miết
Suốt chiều dài đất nước, em có biết
Cứ mỗi chiều anh lại ngóng sao em!

Hà Nội 16-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

VỀ ĐỒNG HỚI

Con về với quê hương
Đồng Hới yêu thương
Con về với một chiều đông lặng lẽ
Mưa cứ rơi nên dấu chân ướt thế
Hay mùa đông níu xuống mãi trời mây?

Nhật Lệ không xanh và in bóng cây
Bởi lũ chưa qua trong sóng dào dạt vỗ
Thuyền gối bãi dềnh dàng như mơ ngủ
Nỗi nhớ về mùa biển gọi chênh chao.

Biển nghiêng nghiêng theo chiều tím về đâu
Cơn gió bấc thổi hoài sao không mỏi
Hàng dừa lay những ngày xưa về lại
Với phong trần mang năm tháng theo sau.

Tóc pha sương, sóng cũng chớm bạc đầu
Kỉ niệm một thời vùi lòng biển cả
Thảng đâu đó nốt quen pha nốt lạ
Biển bên người, sóng lại xóa chân nhau.

Mưa nghiêng rơi xiêu bóng nhịp cầu
Con ngóng mãi bóng chiều bên ấy
Sông gần lắm mà bờ xa đến vậy
Để thẫn thờ neo nhớ cuối trời mây…

Đêm trở mình trong Đồng Hới ngủ say
Con đếm lại những bước chân hoài niệm
Đồng Phú, Đồng Sơn một thời lưu luyến
Tuổi học trò mưa nắng vướng thơ ngây…

Con thả nốt thăng trầm lên những hàng cây
Ngày mai xa, sẽ có ai đó hát
Về Đồng Hới, biển, sông xanh dào dạt
Quảng Bình ơi, ru hai tiếng mơ say.

Đồng Hới 19-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NOEL

Noel, Noel
Nồng nàn tay anh, tay em
Dồn dập tim anh, tim em
Noel, Noel
Bập bùng ngọn lửa mới nhen
Xua đi cái lạnh, màn đêm
Từng cơn gió bấc buốt thịt.
Noel, Noel
Mắt em lòng lánh nhiều hơn
Tay anh nắm chặt nhiều thêm
Binh boong chuông ngân đêm xuống
Nụ cười rơi xuống dập dềnh.

Cơn mưa dầm dề gió lạnh
Không ngăn được Giáng sinh mừng
Tuôn trào niềm vui sóng sánh
Nỗi buồn, lo lắng chợt ngưng.

Noel, Noel
Dòng người lũ lượt nhiều thêm
Cùng nhau chan hòa hơi ấm
Một mùa Giáng sinh lại đến
Thấp thoáng sắc xuân bên thềm.

Gió dệt mưa thành lưới bạc
Bớt đi cái lạnh giao mùa
Ta khoác ấm tình yêu đến
Say kìa, em ơi! Lạ chưa!

24-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NĂM MÙA


Em có nghe mùa xuân
Dịu dàng vương hoa cỏ
Em có nghe ngọn gió
Lọt vòm lá mênh mông.

Em nghe mùa hạ không?
Trời trong cánh ve vắng
Trưa bóng tròn chợt lặng
Neo hạ lưng trời xanh.

Em thấy thu long lanh?
Nắng rải vàng hoa cúc
Vầng mây xưa thao thức
Đếm lại nốt nhặt rơi.

Em nghe đông chơi vơi
Trong lá bàng nhuốm đỏ
Cây sầu đông giấu mình
Trơ cánh vương sương rũ.

Em có nhặt lá cũ
Anh tết tự thuở nào
Chồng lên mùa yêu mới
Có mùa vào em quên?

26-12-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [65] [66] [67] [68] [69] [70] [71] ... ›Trang sau »Trang cuối