NƠI TÌNH YÊU VĨNH CỬU
Miệt mài mãi, cuối cùng em cũng đến
Nét buồn trôi trong mắt xanh buồn trôi
Vẫn long lanh một chút nhớ khoảng trời
Thời xưa ấy, em giấu thời xưa ấy
Anh nôn nao mà em thì vẫn vậy
Vẫn nhẹ nhàng, thong thả đến lạ kỳ
Vẫn từ từ như thuở ấy em đi
Như sóng vỗ rồi lại xa bờ cát
Em cứ nói, em không là nốt nhạc
Ngân làm chi rồi cũng sẽ tắt thôi
Và em không phải ánh mặt trời
Cứ bình minh lại sợ hoàng hôn đến
Em nói em không phải là vương miện
Đội một ngày rồi lại phải nhường ngôi
Em sợ làm mây trắng giữa trời
Một mai kia đổ mưa lòng đau thắt.
Em chỉ muốn là sợi dây quyện chặt
Những buồn, vui và ảo ảnh thật thà
Cuộc sống thường ngày vốn chẳng hào hoa
Thì tiếc chi một chút hồng lãng mạn
Như bao kẻ si tình say quên lãng
Đêm đầy sao và ngày nắng vàng ươm
Em chỉ mong cuộc sống đẹp nhiều thêm
Để lúc xa, em chẳng cần mơ nghĩ
Ừ cứ vậy, ta hiểu rồi em nhỉ
Đến cùng nhau, giận dỗi đến gian nan
Dẫu trong tim máu nóng chảy nồng nàn
Em vẫn sợ ngày chớp ngày được, mất.
Em chỉ sợ làn môi bật tiếng khóc
Anh hiểu nhầm em yếu đuối vô tâm
Không em ơi, ta nói với âm thầm
Rằng nông nỗi chỉ là yêu say đắm
Năm tháng trôi, tô tình yêu thêm đậm
Nét nhẹ nhàng thành chín chắn tâm tư
Nhiệt huyết ngày xưa cháy bỏng đến giờ
Mà nếu được, lại từ đầu tất cả
Chấp nhận gièm pha, xa xôi, vất vả
Vượt thời gian em cũng sẽ tìm về
Tuổi đời người chẳng xoá được đam mê
Khi tình yêu đã thấu tình thẳm nhất
Em sẽ nắm bằng nắm tay rất chặt
Để thời gian cũng phải hoá không gian
Để khát khô cũng phải hoá mưa tràn
Cho em tắm trong tình yêu biển biếc
Màu chờ đợi hoá thành màu da diết
Lên mắt em và môi hoá tin yêu
Thế giới nhoà đi hết sớm lại chiều
Em chỉ nhoè mắt em vì một thứ
Bao nhiêu nữa với em là chưa đủ
Lãng đãng, miệt mài, chời đợi miên man
Đã một thời làm con sóng lang thang
Nay em muốn ngủ vùi anh, bờ cát
Để trên kia rừng du dương ngân nhạc
Đắp tin yêu lên vết bỏng bao ngày
Và đôi tay từng ve vuốt thơ ngây
Em cứ để mòn nếu anh ôm ấp
Ta sẽ quyện vào nhau thật chặt
Dẫu ở đây hay vũ trụ trên kia
Sao Thiên Vương hay giữa tâm Mặt trời
Hay đến những Thiên Hà chưa ai biết
Em vẫn cứ yêu, cứ ôm mãi miết
Để không còn những ngày tháng xa xôi
***
Anh hiểu rồi, hiểu hết nỗi em ơi
Bao la sống, sá chi ngày xa ấy
Anh vẫn vậy và ngàn năm vẫn vậy
Vẫn tin yêu đến giọt máu cuối cùng
Khi vũ trụ này xơ cứng dửng dưng
Ta sẽ vẽ chuyện này lên bóng tối
Để bừng lên vầng hào quang dang dở
Nói một điều: bất diệt hoá yêu thương.
18-5-2018
Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng