Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [26] [27] [28] [29] [30] [31] [32] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

https://c1.staticflickr.com/5/4153/5435289959_af6eb929fb_b.jpg

NGƯỜI ĐÀN BÀ HOÁ ĐÁ

Khi mùa giông bão tràn về
Người đàn bà bình thản hoá đá
Nước mắt cuốn trôi chuỗi ngày buồn bã
Nỗi đợi chờ hoá đá khi nào hay.

Nước mưa chảy qua kẽ bàn tay
Lời khóc không rung thành tiếng
Đất dưới chân chao liệng
Niềm hy vọng lơ lửng giữa tầng không.

Người đàn bà hoá đá trong hoang tưởng mênh mông
Thời gian giục nhanh hơn lòng nanh nọc
Hạnh phúc đớn đau
Ngàn đời không hiểu được
Người đàn hoá đá đợi mai sau.

19-6-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

GIẤC MƠ DANG DỞ

Giấc mơ dang dở một đời người
Anh đã viết về anh như thế
Khát khao bay vào bầu trời có thể
Gửi giấc mơ vào mây trắng xa xôi.

Trong mọi người tìm anh có cả tôi
Tôi tìm những giấc mơ anh để lại
Biển xanh dạt dào bỗng thành vô tâm có phải
Chỉ một người làm biển đớn đau.

Tôi không nhìn vào những hình ảnh thật
Tôi đi tìm những gì chưa thể mất
Là giấc mơ về mái ấm quê hương
Là hương thơm lúa ngậm sữa đời thường
Tôi tìm thấy cái mọi người quên lãng.

Sự ra đi nhẹ nhàng trong yên lặng
Và niềm tin sắt đá cũng phôi phai
Ngày đi qua không còn rộng, không dài
Niềm mơ ước chao liệng vào vời vợi

Để giấc mơ cứ vạn dặm Thiên hà
Sống trên trời
Chết lại về biển cả
Giấc mơ đời người!
Vất vả hoá thiên thu.

20-6-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

KỶ NIỆM

Ta trở về nơi ta đã ra đi
Có bóng nắng níu sân trường thương nhớ
Hoa phượng cháy tuổi học trò một thuở
Cứ đốt hoài… năm tháng chẳng phôi phai.

Ta xa nhau trên mọi nẻo đường đời
Và gặp lại trong phai nhoà hẹn ước
Nụ cười ngày xưa! Tìm hoài mới được
Cứ cho nhau mà chẳng nghĩ gì đâu.

Hơn nửa đời người lặn lội bể dâu
Cung thăng, cung trầm, đắng cay đủ cả
Ba mươi năm?... thời mái tranh, mái rạ
Cái chụm đầu rón rén? Chỉ trêu nhau.

Ta cùng bạn nói về củ sắn, củ khoai
Về nồi cơm mong bén thêm mấy hạt
Về cơn bão xưa giật nhà dột nát
Về mái trường che chắn thuở hoang sơ.

Tình yêu thương ta giấu kín đến giờ
Và có lẽ cùng bao người như thế
Bên gốc phượng già, chuyện trò thủ thỉ
Ta hát về trường, bạn hát lại ngày xưa.

Bạn kể về thời đuổi nắng, bắt mưa
Trên sân trường không bao giờ có lại
Tóc đã bạc mà mắt còn đọng mãi
Giọt nước trong veo thuở giấu diếm chuyện trò.

Tay nắm chặt rồi, gì để trao cho
Cái quí hơn tuổi thần tiên thơ ấu
Cả cô trò cùng hoà vào thuở nhỏ
Nói giành nhau mà chẳng ngại ngượng ngùng…

Mai ta lại về với cuộc sống vô dung
Dưới chân ta dấu sân trường vẹt gót
Trên tay ta những nụ cười thảng thốt
Kỷ niệm đầy trong sáng tuổi thơ ngây.


21-6-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NHẶT

Tôi đi nhặt lại nụ cười
Của ai lơ đễnh đánh rơi ven đường
Tình cờ nhặt được dấu thương
Cũng ai lỏng lẽo đoạn trường bỏ quên.

Men theo sợi nắng bình yên
Neo bao giọng hót mọi miền đắm say
Tôi nhặt được chút hây hây
Rơi ra từ má ai này, lấy không?

Nhặt thêm mắt liếc, mày trông
Choàng thêm hơi ấm môi hồng mỏng manh.
Chợt ngang một sợi tơ mành
Trói tôi vào ánh mắt xanh một đời.

29-6-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

KỂ CHUYỆN MÙA HÈ

Ta kể em nghe về một mùa hè
Đó là mùa lửa cháy vào biển khát
Đó là mùa những vô tâm dào dạt
Cây đâm cành ngược xuống đất sâu.

Đó là mùa nắng chẳng biết để đâu
Nên cứ chói vào lòng người lo lắng
Con đường quen mà cứ luôn lạ lẫm
Ta bước đi trong ảo giác nhọc nhằn.

Một mùa hè vô cảm đến nôn nao
Ta chỉ dám sẻ chia đầu ngọn nắng
Em đừng nhìn về phía màu đen vắng
Nơi ấy ngâm lo lắng tội mùa hè.

7/2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CŨNG BUỔI CHIỀU

Ta nhớ chiều nhạt nắng
Thả bạn trong tiếng ve
Bâng khuâng đôi bóng vắng
Để nao nao đêm về.

Trời xanh trong cánh chuồn
Lá vô tâm qua ngõ
Cây rơm vàng hoá đỏ
Qua sắc chiều ngẹn ngào.

Trong biếc mà lao xao
Tiếng thở dài, thở vắn
Dòng đời dài, ta ngắn
Một mắt xích làm nên?

Cây cỏ rồi sẽ quên
Mưa rào hay nắng hạn
Chỉ có ta và bạn
Nhớ về nhau một đời.

Bên bạn chiều thảnh thơi
Bên ta chiều lo lắng
Tưởng nhẹ mà hoá nặng
Bạn có chiều như ta?!

14-7-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

MUỐI MẶN

Anh gọi em là biển xanh
Mênh mang một đời sâu thẳm
Anh gọi em là muối trắng
Cho anh cuộc sống mặn nồng.

Một thuở tình yêu mênh mông
Chớm nụ, đơm hoa, kết trái
Một đời đắn đo lẽ phải
Nghĩa tình giữ lại bên nhau.

Sắc, hương năm tháng nhạt nhàu
Chỉ còn mồ hôi, muối mặn
Thấm vào thịt da sâu lắng
Mùi quen như thuở hoang sơ.

14/7/2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Xin đừng nói về những cô hoa hậu hay ca sĩ
Xét cho cùng họ cũng chỉ là người
Sắc đẹp kia có làm yên xã tắc?
Giọng ngọt ngào có dẹp loạn muôn nơi?

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NHỮNG TIẾNG THỞ DÀI

Ta lắng nghe hơi thở của biển khơi
Ta lắng nghe hơi thở của trái đất
Tiêng thở của công lý
Của chiến thắng
Của lịch sử một phần.

Mọi người đều biết tốt xấu để che
Nhưng có biết ngày mai là mưa, nắng?
Có biết ngày mai gánh nhẹ thành gánh nặng
Đi lơ ngơ trong lo lắng, nhọc nhằn.

Ta không cần ngủ yên tại chỗ
Ta muốn đi lên
Dẫu ta biết là chông gai, vực thẳm
Ta chỉ là một con người
Một đời người trong không gian và thời gian vô tận
Sự lo lắng của ta chẳng là thá gì.

Ta làm những điều để chứng minh ta đang đi
Đi vào nơi người đời không dám đến
Những kẻ sống quanh ta
Họ gọi là khôn ngoan
Họ gọi là thông minh và đủ thứ từ mị danh hoa mỹ khác

Mỗi người dân là một nốt nhạc
Nhảy nhót trên khuông nhạc dòng đời
Có thể thành bài ca hùng tráng tràn hơi
Cũng có thể là suy ca uỷ mị chán chường thời cuộc.

Khuất dần những gã quay lưng
Đun sôi một trời mây nước
Không cần điện, dầu, và không cần đuốc
Về lại thuở ban đầu sơ khai
Để trái đất không còn những tiếng thở dài.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

VÌ SAO TÊN EM

Anh lặng lẽ sắp những vì sao
Thành tên em về đêm lấp lánh
Giữa ban ngày em bình yên lẳng lặng
Giấu tâm hồn vào trời năng mênh mang.

Anh gọi thầm nên nhấp nháy sao giăng
Giữa sáng, mờ mà em rất rõ
Sao tình yêu bốn mùa cháy đỏ
Từ trái tim đến trái tim.

Mọi người quen với vì sao tên
Mà xa lạ với tình yêu ẩn giấu
Chỉ anh hiểu thấu đạt xa xôi ấy
Tên của em theo nhịp sống của em…

Ở rất xa, vì sao có buồn thêm!

18-7-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [26] [27] [28] [29] [30] [31] [32] ... ›Trang sau »Trang cuối