Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [38] [39] [40] [41] [42] [43] [44] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

khongkhong

ngh.mai đã viết:
Vân Nhi đã viết:
ngh.mai đã viết:
TỪ GIÃ MÙA THU

Em đi về phía ấy một mình em
Mang theo gió se lòng bao tiếc nuối
Mang theo những phút giờ vồi vội
Nghiêng bên nhau có nói được gì đâu.

Nắng chiều vàng trong vòm lá nâu
Bởi cuối mùa nên thừa nông nỗi
Nhiều lá rụng rồi, đôi cành trơ trọi
Vẫy theo em nỗi nhớ ướt mùa thu.

Em đi về phía chẳng tiếng ru
Chẳng lời thầm thì êm bên gối mỏng
Chẳng có nụ cười giữa màu gió lộng
Chỉ phất phơ làn mây nhớ xa xăm.

Em đi rồi, anh trở nên lặng thầm
Không trời xanh, nắng vàng, thơ mỏng mảnh
Không tình yêu rót bầu mật ngọt sánh
Không chút hương say, đắm cả chiều tà.

Em đi về lối ấy chẳng còn hoa
Cánh rũ tàn theo mưa giăng ẩm ướt
Nốt nhạc buông chùng nên lướt thướt
Em đến một lần, đi hẳn bởi… mùa thu.

3-11-2010.

Em đi rồi để lại một trời thu
Nắng nhạt nhoà ươm vàng đôi mắt biếc
Em đi rồi sầu dâng lên gối chiếc
Đêm trắng lòng khắc khoải nỗi nhớ mong

Em đi rồi lạnh buốt cả trời đông....
@Vân Nhi: cảm ơn bạn đã ghé vào thăm và nhắn gửi. Viết với bạn chút nhé


Em đi rồi lạnh buốt cả trời đông....
Để ngọn lửa co mình trong bếp nhỏ
Hơi ấm theo em, lang thang theo gió
Để mình tôi đốt lửa chính mình tôi.

Gió lạnh lòng, buốt ngọt đầu môi
Dấu thời gian xưa theo tích tắc
Ở gần bên mà em giấu mặt
Rủ song đường sưởi nắng nỗi riêng tư...
.
Gió lạnh về ta nghe lòng se sắt
Dấu thời gian hằn khắc nét mi nhoà
Em đi rồi trời đất cũng giao thoa
Mùa đông về ngập tràn màu u ám

Ta còn đây bước chân buồn im ắng...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Còn lại mình ta với chiều nay
Thánh thót giọt buồn, đâu hương say?
Gửi hồn sương cỏ, tâm lá rụng
Khắc khoải nắn thơ đoạn tháng ngày.

Ta biết mùa xa, đi đã xa
Lời nhắn gió lồng theo sắc hoa
Để lại dấu mòn the khung cửa
Mỏi mắt mong thu nắng hiên nhà.
5-11-2010

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

VânNhi đã viết:
ngh.mai đã viết:
Vân Nhi đã viết:
ngh.mai đã viết:
TỪ GIÃ MÙA THU

Em đi về phía ấy một mình em
Mang theo gió se lòng bao tiếc nuối
Mang theo những phút giờ vồi vội
Nghiêng bên nhau có nói được gì đâu.

Nắng chiều vàng trong vòm lá nâu
Bởi cuối mùa nên thừa nông nỗi
Nhiều lá rụng rồi, đôi cành trơ trọi
Vẫy theo em nỗi nhớ ướt mùa thu.

Em đi về phía chẳng tiếng ru
Chẳng lời thầm thì êm bên gối mỏng
Chẳng có nụ cười giữa màu gió lộng
Chỉ phất phơ làn mây nhớ xa xăm.

Em đi rồi, anh trở nên lặng thầm
Không trời xanh, nắng vàng, thơ mỏng mảnh
Không tình yêu rót bầu mật ngọt sánh
Không chút hương say, đắm cả chiều tà.

Em đi về lối ấy chẳng còn hoa
Cánh rũ tàn theo mưa giăng ẩm ướt
Nốt nhạc buông chùng nên lướt thướt
Em đến một lần, đi hẳn bởi… mùa thu.

3-11-2010.

Em đi rồi để lại một trời thu
Nắng nhạt nhoà ươm vàng đôi mắt biếc
Em đi rồi sầu dâng lên gối chiếc
Đêm trắng lòng khắc khoải nỗi nhớ mong

Em đi rồi lạnh buốt cả trời đông....
@Vân Nhi: cảm ơn bạn đã ghé vào thăm và nhắn gửi. Viết với bạn chút nhé


Em đi rồi lạnh buốt cả trời đông....
Để ngọn lửa co mình trong bếp nhỏ
Hơi ấm theo em, lang thang theo gió
Để mình tôi đốt lửa chính mình tôi.

Gió lạnh lòng, buốt ngọt đầu môi
Dấu thời gian xưa theo tích tắc
Ở gần bên mà em giấu mặt
Rủ song đường sưởi nắng nỗi riêng tư...
.
Gió lạnh về ta nghe lòng se sắt
Dấu thời gian hằn khắc nét mi nhoà
Em đi rồi trời đất cũng giao thoa
Mùa đông về ngập tràn màu u ám

Ta còn đây bước chân buồn im ắng...
Ta còn đây bước chân buồn im ắng...
Nắng vỡ theo dấu rạn cỏ khô mềm
Thơ gieo vần phây phất cùng lá rụng
Đuổi mùa thu theo buốt tháng năm xa.

Em gieo vần nhạc mới giữa mùa hoa...

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

LỜI RU NAY

À ơi, nước chảy qua cầu
Sông sâu ai với... nỗi sầu gió đưa!
Nắng vàng hong kỉ niệm xưa?
Thời gian lùi lại, cho vừa nhân duyên.

Đừng mong nuốt lạt buộc thêm
Để người lơ lửng êm đềm gió trăng.
Bấy nhiêu chừng đủ giáng, thăng
Hoa sầu nở muộn, trọn rằm trăng thanh.

Một đời duyên nợ em, anh
Nửa đưa kiếp trước, nửa dành đoạn sau.
Thời gian chừng đủ nhuốm màu
Hoạ tranh đủ cả, đừng nhàu vải êm...

Dập dềnh sáng xuống, chiều lên
Khổ thêm phận mỏng, biết đền ai xưa?

7-11-2010.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Hihi... Lâu lắm mới thấy em làm thơ lục bát!=D> Bài đầu tiên hay thứ mấy kể từ ngày vào Thi viện thế? Cái bài này... có dính líu gì đến bài Kiếp sau của chị không nhỉ? Đọc sao thấy như có... bà con! Hihi...:P:D
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Em cũng chịu, chị ơi, Hu hu!!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Nguyệt Thu đã viết:
Hihi... Lâu lắm mới thấy em làm thơ lục bát!=D> Bài đầu tiên hay thứ mấy kể từ ngày vào Thi viện thế? Cái bài này... có dính líu gì đến bài Kiếp sau của chị không nhỉ? Đọc sao thấy như có... bà con! Hihi...:P:D
Chị Nguyệt Thu: chị ơi, chị cho em đọc bài đó với chứ em không thấy đâu cả, mà nếu có bà con thì chắc cũng gần chị nhỉ? hi. mà em thấy càng ngày... càng gần. Hi hi:))

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NÓI CÙNG EM

Em yêu nhé! được bao lần anh nói?
Với tình yêu trong tia nắng ban đầu
Với hoàng hôn những chiều quen thuộc
Và ánh trăng qua khung cửa cô liêu.

Anh yêu em, chỉ đơn giản vậy thôi
Mà hiếm khi quên hoài, cứ nhắc
Chẳng phải lời, thắm sâu trong mắt
Với bàn tay say đắm nắm bàn tay.

Ôi tình yêu! Qua những tháng những ngày
Ta yêu nhau bởi màu xanh cây trái
Ta yêu nhau bởi ngày xưa vụng dại
Và yêu nhau trong tha thứ đầu tiên.

Ta yêu nhau bởi tiếng con hồn nhiên
Ta yêu nhau bởi những ngày xa cách
Nơi tình yêu bắt đầu sâu lắng nhất
Cũng là nơi nếm vị đắng hạnh phúc
Ngẫm ra những điều sâu nhất vượt thời gian.

Ta yêu nhau vì ngày tháng dâng tràn
Những con sóng vỗ con tim trai trẻ
Ta yêu nhau vì dẫu là vụng thế
Lại cho nhau những vị ngọt đầu môi.

Ta yêu nhau, và chỉ thế thôi
Dẫu thời gian già đi mọi thứ
Em ơi, yêu đâu chỉ là ngôn ngữ…
Nỗi đợi chờ… xa cứ nhớ chờ nhau.

8-11-2010.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hph.Luu.Linh

Nơi đây sâu lắng, bình yên lắm.!
Có nhớ có mong hai chúng ta
Cùng gió trăng sông nước hiền hòa
Và những lời yêu thương nhắn gửi

hph.1104
Cha tôi khuyên.! Rằng này chàng trai.!Sống xứng đàng là thằng đàn ông.!
http://i653.photobucket.com/albums/uu258/bibi_froxy/IMG_9217.jpg
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NÓI CÙNG EM …

Chỉ mấy ngày xa, xa lắm phải không em?
Nắng có còn rót mật lên ô cửa?
Mưa có còn giăng mành che đôi lứa?
Mấy ngày xa, xa lắm phải không em?.

Với mọi người chừng đó chẳng bao nhiêu
Với nhân gian, chỉ là khoảnh khắc.
Với vũ trụ chỉ là tích tắc.
Và với ta, đằng đẵng đến bao xa?.

Em có ngóng trông trong ánh chiều tà
Một làn mây rủ cong màu nhớ đỏ.
Em có thấy sự rì rào trong gió
Khe khẽ thôi, lời anh gửi phương xa.

Ừ, mấy ngày thôi, đâu phải dễ nhận nhận ra
Lời ngọt ngào, tưởng đắng trong vị mật
Lời yêu thương, chỉ đọng trên khóe mắt
Và vẩn vơ trên hằn nét đăm chiêu.

Em suy tư sau những ráng chiều
Sợ thời gian không giữ tròn tất cả.
Bên cạnh màu quen là bao gam màu lạ
Tô phất phơ những nét họa hững hờ.

Em yêu ơi, sau những thoáng đợi chờ
Là vị yêu ngọt ngào và thắm mặn
Có vị nhẹ và xen khoảng đắng
Để tình yêu trong suốt dải đường xa.

9-11-2010.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [38] [39] [40] [41] [42] [43] [44] ... ›Trang sau »Trang cuối