PBC : Bác sĩ-Thi tài
Phạm Ngọc Phương
Mến tặng Thi sĩ tài hoa, nhà phê bình VH xuất sắc, bác sĩ PBC !
Cảm nhận khi đọc thơ Phạm Bá Chiểu những bài gần đây !
Nghề cứu người, Bác sĩ Phạm Bá Chiểu
Và nâng hồn người, bằng những vần thơ yêu
Lời thơ thần đôi cánh vàng óng ánh
Hiến dâng đời tuyệt tình ca mỹ miều
Ngày cứu người, đêm du hồn nhân thế
Mấy ai thấu tâm sự chàng thi nhân
Hiến dâng đời bao lời thơ tình ái
Đêm cô đơn viết tình thơ âm thầm
“Trên bờ cát một con thuyền vỡ nát
Nằm nhớ thương những năm tháng oai hùng
Vượt bão tố biển ngàn trùng bát ngát
Vỡ tan lòng không nguôi nỗi nhớ nhung” (Nỗi nhớ biển triều-PBC)
Một bác sĩ, với trái tim mênh mông
Yêu cuộc đời yêu con người tha thiết
Đốt cháy tim mình thành vần thơ da diết
Dâng cho đời chẳng đòi hỏi tiền công
“Em là tất những gì anh yêu dấu:
Sóng dậy, mây giăng, nắng đổ, biển triều
Nhưng mây, sóng, nắng, biển triều tất cả
Có nghĩa gì khi không có em yêu!” (Cô đơn-PBC)
Đẹp diệu kỳ những vần thơ tình yêu
Dệt bằng máu, bằng con tim thổn thức
Yêu Hà Nội, bằng trái tim nhưng nhức
Dệt hoa nắng đẹp mênh mang thơ tình
Những vần thơ hoa nắng đẹp siêu linh
Đẹp bốn mùa, một thủ đô Hà Nội
Đẹp nao lòng, mùa Thu vàng cây cối
Đẹp xiêu hồn, như những lời hát ru !
“Có nắng nào đẹp bằng nắng mùa thu
Có thu nào đẹp bằng thu Hà Nội
Nắng đủng đỉnh, đòng đưa không hề vội
Trườn lang thang vàng vạn nẻo phố phường” (Nắng thu-PBC)
Ai nơi xa chưa từng đến một lần
Đọc thơ anh cũng đắm say Hà Nội
Ôi thủ đô, trái tim yêu anh đó
Đẹp mờ ảo trong mưa phùn Xuân xanh
“Mưa phùn ấy những bông hoa có cánh
Nhẹ nhàng bay cài mí mắt yêu kiều
Mưa phùn ấy muôn nụ hôn óng ánh
Mà mùa xuân trìu mến tặng mùa yêu” (Hà Nội những bông hoa tung cánh- PBC)
Tả cảnh đẹp, thơ anh đạt đỉnh cao
Lồng trong cảnh là tình yêu trào sóng
Đêm pháo hoa Hà Nội rực sắc thắm
Dưới mặt đất, đôi tình …
hôn
ngất ngây
“Hà Nội xuân ngập tràn hoa mặt đất
Đêm giao thừa hoa lửa tỏa trời xanh
Trời cùng đất muôn vàn hoa ngây ngất
Hà Nội ơi, em xinh đẹp tuyệt trần” (HN đêm hoa lửa-PBC)
Dù trong thơ cảnh đẹp có vô ngần
Vẫn quy về một tình yêu rất thật
Một người tình, ôi vô cùng diễm tuyệt
Nữ Hoàng ngự, ngai thơ yêu muôn đời
“Anh ghen cháy mùa thu vàng Hà Nội
Lá vàng bay lúng liếng ánh nhìn ai
Hồ Tây nắng trộn vàng muôn sóng trắng
Chim oằn mình cõng nặng nắng vàng bay” (ghen với cả mùa thu-PBC)
Lạ kỳ thay, chàng bác sĩ-thi sĩ mát tay
Hiến bạn đọc vần thơ đẹp kỳ ảo
Thưởng thức rồi, nâng cao toàn tâm não
Đẹp hồn yêu tăng dũng khí nào hay
“Có ánh lườm vun vút mũi tên bay
Trúng tên thần anh vỡ tràn dũng khí
Để dám nắm hôn bàn tay nhỏ bé
“Anh yêu em” bổng ngỏ được nên lời” (Ánh lườm-PBC)
Lời thơ đẹp, liên tưởng quá tuyệt vời
Ta nôn nao thuở phượng hồng ép vở
Hè chia tay tiếng ve sầu nức nở
Ngỡ tạm xa, nào ai biết ngày sau !
“Ngày về hè hai ánh mắt níu nhau
Phượng đốt đỏ tiếng ve, đốt cháy bùng ánh mắt
Đôi ánh chia xa lửa phượng hồng nhoè tắt
Đôi ánh chia xa toạc cả tiếng ve sầu” (Đôi ánh-PBC)
Ôi cuộc đời, nơi trần thế bể dâu
Có hay không ? kiếp trước nào ai biết
Nếu mà có, Phạm Bá Chiểu chắc thiệt
Đại thi tài, đầu thai nhầm nghề y
Bác sĩ, thi sĩ, mấy ai sánh bì
Vừa cứu người, nâng tâm hồn nhân loại
Bác sĩ giỏi, nghe tim chẩn bệnh hoại
Thi sĩ tài, cảm tim hát tình say
“Như nhạc sĩ trái tim hòa bản nhạc
Khúc diễm tình- tình khúc vượt thời gian
Như ca sĩ trái tim ngân lời hát
Rót tình yêu vào chỉ trái tim nàng” (Tiếng hát trái tim-PBC)
Say tình yêu nào ai hơn được chàng
Mọi lời nói sao sánh bằng ánh mắt
Ánh mắt sao sánh … nụ hôn ngây ngất
Mà đôi tình trao nhau, ôi ! đắm hồn
“Có ánh mắt ngọt ngào trao nỗi nhớ
Có lời yêu dịu ngọt lịm tâm hồn
Nhưng em hỡi không thể nào so sánh
Dịu ngọt nhất trần không thể khác- nụ hôn” (Nụ hôn-PBC)
Thật tai ác, ngài bác sĩ tâm hồn
Dạy nàng yêu, dạy hờn giận ghen tuông
Dạy nàng yêu đến say đắm cả hồn
Lại chẳng dạy cách quên đi hình bóng
“Em học giỏi bởi có thầy dạy giỏi
Biết yêu, biết hờn, biết giận, biết vui
Nhưng anh ác! riêng một điều không dạy
Sao quên anh trong suốt cả cuộc đời!” (Thầy dạy tình yêu-PBC)
Vần thơ yêu, chàng viết đẹp sững người
Dưới trăng vàng hồ Sen đẹp lấp lánh
Cô gái trẻ tắm ánh trăng sóng sánh
Đẹp mê hồn không phân nổi thực hư
“Mặt hoa tắm dưới bóng hoa
Nõn nà tắm dưới nõn nà trăng ngân
Nàng lên như mảnh trăng trần
Trắng trong ngà ngọc tấm thân mịn màng
Tạc bằng trăng tấm thân nàng
Long lanh giát nước, giát vàng chen nhau” (Trăng sen-PBC)
Chỉ đọc cũng muốn … tim đau
Nếu mà chứng kiến, bay đầu … cũng cam !
Bá Chiểu thi sĩ trần gian
Thơ đẹp vào cõi mênh mang mất rồi
Thi tài này nếu đắc thời
Lưu danh hậu thế muôn đời tình thơ
Kiếp trước Phương khéo tu thờ
Kiếp này có phước bạn thơ cùng chàng
Trăm năm rời cõi trần gian
Thử hỏi tỷ phú có mang được gì ?
Riêng tôi mang chút tình thi
Của chàng Bá Chiểu …
đem dzìa …
kiếp sau !
Thơ là hồn đêm về thoả mơ mộng
Cùng nàng thơ bay đến những vì sao