Trang trong tổng số 3 trang (21 bài viết)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Yên Nhi90

Mẹ và cuộc hành trình của bạn

Khi bạn bước chân vào thế giới này, mẹ đã ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc như một nữ thần báo tử.
Khi bạn 1 tuổi, mẹ đút từng miếng ăn và chăm sóc cho bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm dài.
Khi bạn 2 tuổi, mẹ tập cho bạn đi. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bỏ chạy đi khi mẹ gọi.
Khi bạn 3 tuổi, mẹ làm cho bạn tất cả những bữa ăn với tình yêu. Bạn cám ơn mẹ bằng cách quăng đĩa cơm xuống sàn.
Khi bạn 4 tuổi, mẹ cho bạn một vài cây bút màu. Bạn cám ơn mẹ bằng cách tô chúng lên bàn ăn.
Khi bạn 5 tuổi, mẹ diện cho bạn vào những ngày lễ. Bạn cám ơn mẹ bằng cách ngã ùm vào đống bùn gần nhất.
Khi bạn 6 tuổi, mẹ dắt tay bạn đến trường. Bạn cám ơn mẹ bằng cách la lên:” Con không đi”
Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua cho bạn quả bóng. Bạn cám ơn mẹ bằng cách ném nó qua cửa sổ nhà bên cạnh.
Khi bạn 8 tuổi, mẹ cho bạn một cây kem. Bạn cám ơn mẹ bằng cách để nó chảy cả vào lòng bàn tay.
Khi bạn 9 tuổi, mẹ cho bạn đi học piano. Bạn cám ơn mẹ bằng cách chẳng bao giờ ngó ngàng đến việc thực hành.
Khi bạn 10 tuổi, mẹ làm tài xế cho bạn suốt ngày, từ đi chơi bóng đến tập thể dục rồi hết tiệc sinh nhật này đến tiệc sinh nhật khác. bạn cám ơn mẹ bằng cách khi đến nơi nhảy ra khỏi xe và chẳng bao giờ quay lại.
Khi bạn 11 tuổi, mẹ dẫn bạn cùng bạn bè đi xi-nê. Bạn cám ơn mẹ bằng cách xin ngồi ở hàng ghế khác.
Khi bạn 12 tuổi, mẹ răn bạn rằng không được xem những chương trình ti vi nào đó. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đợi cho mẹ rời khỏi nhà rồi bật lên xem.
Khi bạn 13 tuổi, mẹ đề nghị bạn cắt tóc. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bảo mẹ rằng không biết thế nào là sành điệu.
Khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn đi trại hè xa nhà một tháng. Bạn cám ơn mẹ bằng cách quên chẳng viết lấy một lá thư.
Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và chờ đợi sự chào đón của bạn. bạn cám ơn mẹ bằng cách khoá cửa phòng ngủ.
Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn lái chiếc xe của mẹ. Bạn cám ơn mẹ bằng cách lấy nó chạy bất cứ lúc nào có thể.
Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang đợi một cuộc gọi quan trọng. Bạn cám ơn mẹ bằng cách tán dóc trên điện thoại đến giữa đêm. Khi bạn 18 tuổi, mẹ đã khóc trong ngày tốt nghiệp của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đi chơi với bạn bè đến chiều tối.
Khi bạn 19 tuổi, mẹ trả tiền học phí cho bạn, lái xe đưa bạn đến trường đại học, mang túi sách cho bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách tạm biệt mẹ bên ngoài dãy phòng tập thể để khỏi lúng túng trước mặt bạn bè.
Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn gặp gỡ ai chưa. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đáp:” Đó không phải là chuyện của mẹ”.
Khi bạn 21 tuổi, mẹ đề nghị bạn những nghề nghiệp nào đó cho tương lai. Bạn cám ơn mẹ bằng cách trả lời :” Con không muốn giống mẹ”.
Khi bạn 22 tuổi, mẹ ôm bạn tại ngày lễ tốt nghiệp. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hỏi xem mẹ có thể tặng bạn một chuyến du lịch Châu Âu không?
Khi bạn 23 tuổi, mẹ sắm sửa tất cả đồ đạc cho căn hộ đầu tiên của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói rằng những người bạn của mẹ thật xấu xí.
Khi bạn 24 tuổi, mẹ gặp vị hôn phu của bạn và hỏi về những kế hoạch tương lai của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách giận giữ và càu nhàu:” Con xin mẹ đấy”.
Khi bạn 25 tuổi, mẹ lo lễ cưới cho bạn, mẹ khóc và bảo mẹ yêu bạn biết bao. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách dọn đến sống ở một nơi xa tít.
Khi bạn 30 tuổi, mẹ gọi bạn và khuyên bảo về việc chăm sóc trẻ con. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo rằng:” Mọi việc giờ đã khác xưa rồi”.
Khi bạn 40 tuổi, mẹ gọi điện để nhắc bạn nhớ một sinh nhật của người thân. Bạn cảm ơn mẹ bằng câu trả lời:” Con thật sự bận mẹ ạ”.
Khi bạn 50 tuổi, mẹ ngã bệnh và cần bạn chăm sóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tìm đọc sách về đề tài :” Cha mẹ trở thành gánh nặng cho con cái như thế nào?”.
Và rồi, một ngày kia, mẹ lặng lẽ ra đi. Tất cả những điều bạn chưa bao giờ làm sụp đổ tan tành.” Hãy ru con ngủ, ru con qua suốt đêm dài. Bàn tay đưa nôi… có thể cai trị cả thế giới.”
Ta hãy dành một giây phút nào đó để báo hiếu và tỏ lòng kính trọng đối với người ta gọi là Mẹ, dù rằng một số người có thể sẽ không nói điều đó thẳng thắn với mẹ mình. Chẳng có điều gì có thể thay thế mẹ được. Hay trân trọng từng giây phút, dầu rằng đôi khi mẹ không phải là người hiểu ta nhất trong những người bạn của ta, có thể không đồng ý với những suy nghĩ của chúng ta, nhưng người ấy vẫn là mẹ bạn!!!
Mẹ sẽ luôn ở bên bạn, lắng nghe những phiền muộn, niềm vui cũng như nỗi thất vọng của bạn. Hãy tự hỏi chính mình:” Mình có dành đủ thời gian cho mẹ để lắng nghe những phiền muộn và buồn chán của người nội trợ suốt ngày ở trong bếp không???”.
Yêu thương và kính trọng mẹ, dù rằng bạn có thể có cách nhìn khác với mẹ. Khi mẹ ra đi, những kỉ niệm yêu mến của qua khứ và cả nuối tiếc sẽ ở lại.
Đừng xem những điều gần gũi nhất với trái tim bạn là hiển nhiên. Yêu mẹ hơn bản thân mình, vì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có Người
***
Nếu là con chim chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào có vay mà không có trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

Xin cảm ơn conangxauxi nhiều lắm nhé!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vuthuy_8933

Nhớ đến một câu mà thầy giáo dạy phương pháp đã nói: "Mẹ là mật, là đường, là mía, là chuối, là yêu thương. Những ai không biết đến điều đó là một lỗi lầm. Hơn cả một lỗi lầm, đó còn là một thiệt thòi".
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

japan_nho

Chúc mừng những người mẹ,và cả những người sẽ làm mẹ nhân ngày "Ngày của mẹ".Chúc mẹ của con tìm được hạnh phúc trong thế giới riêng của mẹ,con mong mẹ hạnh phúc thực sự ,chứ không phải hạnh phúc trong thế giới ảo mà mẹ đang kì công xây đắp.chỉ cần mẹ hạnh phúc,thì con sẽ buông tay và đi theo con dường tương lai của con,nhưng nếu mẹ không có được hạnh phúc nơi ấy,mong mẹ trở lại,là mẹ của con nhưng những tháng ngày em đẹp trước kia mẹ nhé.Dù sao con cũng luôn yêu,thương mẹ.
Có một lần tôi lỡ nói yêu em
Để xấu hổ suốt một thời trai trẻ
Em đành đoạn sao mà con gái thế
Để nỗi buồn từ đó cứ man man...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Yên Nhi90

Cảm nhận sự hối tiếc muộn màng




Hối tiếc là gì??? Đó là cảm giác của sự mất mát, thất vọng hoặc không thoả mãn. Người sống trong cảm giác hối tiếc thường nghĩ nếu thời gian quay trở lại anh/cô ta đã có thể làm mọi việc khác đi.


Trong thực tế, không ít người sẽ hành động ko đúng hoặc lâm bệnh chỉ vì một cảm giác hối tiếc vặt vãnh như đi trễ cho một cuộc phỏng vấn, để vuột mất một cơ hội làm việc ...Vậy còn bạn điều hối tiếc lớn nhất trong cuộc đời bạn là gì???


Hơn 90% mọi người đều đồng ý với tôi rằng sự hối tiếc lớn nhất cuộc đời mình đó là:


Nỗi hối tiếc muộn màng của một người con, chỉ đến khi cha mẹ đã nằm xuống mới nhận ra lòng cha mẹ bao la, tình cha mẹ rộng lớn và cha mẹ là người vĩ đại như thế nào! Mới hiểu được “mất cha mẹ chính là sự mất mát lớn nhất của con người”.


Và cái đau khổ nhất chính là mình sẽ không bao giờ báo đáp được tình cha mẹ, và cho dù mình báo đáp đến mấy đi nữa thì cũng chẳng thấm tháp gì với công lao trời biển của cha mẹ.


Bài học đầu đời từ những năm còn ngồi dưới mái trường tiểu học đã giúp tôi hiểu phần nào sự cực nhọc vất vả của bậc làm cha mẹ khi nuôi nấng một đứa con từ lúc hoài thai cho đến ngày trưởng thành như thế nào.
Nhưng không biết có phải vì bản tính bướng bỉnh, ương ngạnh, hay tại chưa thấu hết tình yêu, sự hy sinh của cha mẹ dành cho con nên ít khi tôi làm đúng những gì ba mẹ yêu cầu. Thậm chí, đôi lúc tôi còn dửng dưng trước sự nóng giận, la rầy của Cha hay ánh mắt trĩu buồn của Mẹ.


Khi bắt gặp vành khăn tang chít trên đầu của đứa con khóc cho nỗi bất hạnh lớn nhất vừa gieo xuống đời mình, tôi cảm thấy lòng quặn thắt, lúc ấy sự hối tiếc đã làm chủ cả không gian và thời gian:


“Mẹ ơi ! Còn đâu những tháng ngày dấu yêu. Còn đâu khoảng thời gian tuyệt vời được sống trong vòng tay của Mẹ. Con quá dại khờ, không biết trân quý những gì đã có. Nay xa Mẹ rồi, niềm đau này biết thuở nào nguôi?”. Đứa con ấy đứng lặng bên linh cữu mẹ. Những giọt nến lung linh không đủ làm ấm lại tâm hồn đứa trẻ ấy và không gian lạnh giá, im vắng của ngôi nhà. Nó vuốt ve lần cuối khuôn mặt hiền từ, đôi bàn tay gầy guộc và thân thể của mẹ nó, thì thầm.


Cánh cổng nghĩa trang đã chia cắt vĩnh viễn cuộc đời giữa hai mẹ con nó. Khi nhận ra được tình yêu, sự hy sinh cao cả của mẹ, biết yêu và thèm được mẹ ôm trong tay thì những điều đó mãi mãi vùi sâu trong sự hối tiếc muộn màng.
Sau khi chôn cất mẹ xong, nó như 1 người mất hồn. Mỗi ngày sau khi tan sở, đã thành thói quen, nó lại đến thăm mộ của mẹ nó. Mẹ nó đã yên nghỉ nơi đây, làm láng giềng với những người xa lạ và bắt đầu cuộc sống ở một thế giới mới. Không biết Mẹ nó còn nhớ đến nó không, còn buồn vì sự ngỗ nghịch của nó không? Riêng nó, nó nhớ Mẹ vô vàn...


Khi mẹ nó còn sống, nó nhẫn tâm thờ ơ, đôi lúc khó chịu trước sự chăm sóc, lo lắng tỉ mỉ ấy, nào là: “ Nhớ lái xe cẩn thận, nào là tránh đụng chạm với bạn đồng nghiệp, rồi . . . nhớ thu xếp ăn cơm đúng giờ…”. Nó bực mình, nó cho là mẹ "lắm điều".

Trong cuộc sống, những việc làm, những quyết định đều là của riêng nó, nó bỏ ngoài tai những lời khuyên, những giọt nước mắt âm thầm của mẹ nó "...Mẹ biết gì, chuyện của con để con lo. Mẹ làm ơn đừng ý kiến đi..."


Rồi nó vấp ngã...nó vùi đầu vào lòng mẹ nó cứ khóc...cứ khóc...những giọt nước mắt ân hận cứ tuôn mãi trên khuôn mặt xinh đẹp của nó...
Trải qua những vấp ngã của cuộc đời, nó trưởng thành hơn, biết yêu mẹ nó hơn, thế nhưng...

...cuộc sống bây giờ của nó dường như là của một người mộng du, buông thả, không tìm được lối thoát cho bản thân...nó lại chứng nào tật nấy...nó tìm đến men rượu, những cuộc vui chơi thâu đêm, suốt sáng...một lần nữa, nó lại đi vào vết xe đổ năm xưa. Nó không biết rằng nó sắp phải xa mẹ nó vĩnh viễn.


Nó thấy được sức khỏe của bà sút giảm rõ rệt, đôi vai trở nên khẳng khiu sau lần áo rộng và những lần nó thấy mẹ ho húng hắng, nhưng vẫn vô tâm không để ý mẹ nó bị ung thư giai đoạn cuối. Để rồi một ngày kia...mẹ nó bất ngờ ra đi trong sự hối tiếc muộn màng của nó...Phải chi...!!!


1000 lần Phải chi! cũng không thể mang mẹ nó quay về, cuộc sống ko như trò chơi vi tính, nó ko bao giờ cho bạn cơ hội sữa chữa lại sai lầm mà ban cho bạn một hình phạt đó là "sự hối tiếc".
***
Nếu là con chim chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào có vay mà không có trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Yên Nhi90

Mother (Mẹ)
M....Million là hàng triệu điều mẹ trao cho con...

O....Old nghĩa là mẹ sẽ vì thế mà ngày càng già đi...

T.....Tears là những giọt nước mắt mẹ đã đổ vì con...

H.....Heart là trái tim vàng của mẹ...

E......Eyes là đôi mắt mẹ luôn dõi theo con...

R......Right là những gì đúng đắn mẹ hay khuyên bảo...

Với con mẹ đơn giản mẹ...

Là bờ vai con khóc

Là niềm vui con cười

Là vòng tay che chở

Là bức tường cho con dựa

Là niềm tin cho con vào đời

Mẹ...

Nâng niu khi con nhỏ

Chăm lo cho con lớn

Dạy bảo cho con khôn

Khuyên răng cho con thành người
Nếu.....

Con là hạt cát thì mẹ là bãi biển

Con là giọt nước thì mẹ là đại dương

Con là áng mây thì mẹ là bầu trời

Con là Trái Đất thì mẹ là Vũ Trụ

Con....

Cám ơn mẹ khi mẹ nuôi nấng con khôn lớn, dạy bảo con khôn

Cám ơn mẹ luôn bên con...Khi con thành công hay thất bại....Khi con vui lẫn khi buồn
Cám ơn mẹ vì cả đời lo lắng cho con

Dù con ở xa nhà nhưng con luôn cảm nhận được tình yêu mẹ dành cho con.
Dù trong cuộc sống con gặp rất nhiều khó khăn nhưng con sẽ cố gắng để đứng dậy và bước tiếp vì con biết con luôn có mẹ động viên và an ủi.
Dù có những lúc con thấy tự ti và ghét bản thân mình nhưng con luôn lấy lại niềm tin ngay sau đó vì con biết mẹ luôn tin tưởng ở con.

Cám ơn mẹ luôn yêu con dù con chưa nói lời yêu mẹ.
I Love You More Than I Can Say !
***
Nếu là con chim chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào có vay mà không có trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ rác cát bụi gỗ đá

Một bông hoa màu đỏ cài lên ngực áo
Để biết rằng mẹ mình vẫn sống trên đời.
"Thật hạnh phúc cho những ai đang còn mẹ"
Người ta vẫn khuyên hãy tranh thủ về nhà để nói với mẹ lời yêu thương, chứ đừng để đến lúc phải khóc nức nở gọi câu mẹ ơi!
Ta chợt nhận ra ta chưa kịp trưởng thành thì tuổi già đã ập đến
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ rác cát bụi gỗ đá

Ta chợt nhận ra ta chưa kịp trưởng thành thì tuổi già đã ập đến
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ rác cát bụi gỗ đá

Ta chợt nhận ra ta chưa kịp trưởng thành thì tuổi già đã ập đến
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Yên Nhi90

MẸ - chủ đề lớn không thể thiếu của thi ca muôn đời. Hình ảnh MẸ hiền hoà bao dung và luôn gắn liền với đồng quê một sương hai nắng, tần tảo thân cò nuôi con lớn khôn.
Bờ sông nhớ mẹ
Bâng khuâng cầm lại mái chèo
Đưa dòng kỷ niệm ngược theo tháng ngày
Cũng trời , cũng nước , cũng mây
Cũng con sông , cũng bóng cây , đôi bờ

Cũng chiếc đò của tuổi thơ
Cũng dòng nước chảy lửng lờ mẹ ơi !
Mẹ đi mấy chục năm rồi
Bờ sông nhớ mẹ bồi hồi sóng xao

Bến xưa đò mẹ cắm sào
Cành sung nghiêng bóng...ngày nào cũng mong
Và con đò vẫn chờ trông
Mái chèo nhắc mẹ trên dòng thời gian ...

            Mai Văn Hoan
     (Trường Quốc Học - Huế )

Mẹ của anh
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đó thôi
Mẹ tuy không đẻ, không nuôi
Nhưng em ơn mẹ suốt đời chưa xong.
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh, mẹ thức, lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh.
Nào là hoa bưởi, hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh, em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau nỗi âu lo nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa có núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắt chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em...
            Xuân Quỳnh
***
Nếu là con chim chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào có vay mà không có trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 3 trang (21 bài viết)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối