Trang trong tổng số 285 trang (2847 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [33] [34] [35] [36] [37] [38] [39] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 23/02/2009 01:28
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Phạm Bá Chiểu vào 23/02/2009 02:44
Ngày gửi: 23/02/2009 09:28
Ngày gửi: 23/02/2009 09:42
Ngày gửi: 23/02/2009 16:07
Ngày gửi: 23/02/2009 17:37
kim oanh đã viết:
TINH CẦU
Anh nhìn em lửa nồng nàn say đắm
Anh nắm tay em đằm thắm dịu êm
Anh hôn em thơm mái tóc xanh mềm
Anh ôm em hai con tim rực cháy.
Khoảng lặng ấy như ngàn năm đọng lại
Mắt bão đời xoáy cuộn cuộc đời con
Em vùi ngã trong vòng tay tiên ấy
Gió lộng tình chao cánh sóng rơi nghiêng.
Miệng anh cười lấp lánh ánh sao đêm
Gắn chặt môi mềm tìm hoa hé nở
Đốt thiêu em bằng muôn vàn tia lửa
Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh!
KO
Ngày gửi: 23/02/2009 21:59
MONGMOHANOITHO đã viết:Bài thơ rất tuyệt và tuyệt gấp đôi nhờ lời bình !!! Cảm ơn hai cô chú!kim oanh đã viết:
TINH CẦU
Anh nhìn em lửa nồng nàn say đắm
Anh nắm tay em đằm thắm dịu êm
Anh hôn em thơm mái tóc xanh mềm
Anh ôm em hai con tim rực cháy.
Khoảng lặng ấy như ngàn năm đọng lại
Mắt bão đời xoáy cuộn cuộc đời con
Em vùi ngã trong vòng tay tiên ấy
Gió lộng tình chao cánh sóng rơi nghiêng.
Miệng anh cười lấp lánh ánh sao đêm
Gắn chặt môi mềm tìm hoa hé nở
Đốt thiêu em bằng muôn vàn tia lửa
Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh!
KO
Cảm ơn nhà thơ KO rất nhiều đã tặng MMHNT chùm thơ như được viết từ trái tim
Đọc bài thơ TINH CẦU của KO cho ta thấy hết cái dữ dội mà người con gái dành cho người mình yêu. Dữ dội mà vẫn đầy nữ tính.
Với khổ đầu bài thơ ta thấy như có sự đối lập trong 2 cặp câu:
“Anh nhìn em lửa nồng nàn say đắm
Anh nắm tay em đằm thắm dịu êm”
Cái nồng nàn say đắm của chàng trai đối với cái đằm thắm dịu êm đầy nữ tính của người con gái. Và
“Anh hôn em thơm mái tóc xanh mềm
Anh ôm em hai con tim rực cháy.”
Ta lại thấy đối lập giữa chất nữ tính dịu dàng bởi “mái tóc xanh mềm” và câu dưới bởi trái tim rực cháy đầy chất lửa.
Hai câu kế tiếp cũng cho ta cảm giác đối lập ấy
“Khoảng lặng ấy như ngàn năm đọng lại
Mắt bão đời xoáy cuộn cuộc đời con”
Với “khoảng lặng” đối với “bão đời”
Rồi:
“Em vùi ngã trong vòng tay tiên ấy
Gió lộng tình chao cánh sóng rơi nghiêng.”
Với cặp động từ “vùi” dữ dội đến thế lại được đối với “chao” nghe tha thướt, mượt mà…
Nếu hai khổ thơ đầu đối nhau từng cặp câu thì khổ cuối đối nhau từng nửa khổ thơ.
“Miệng anh cười lấp lánh ánh sao đêm
Gắn chặt môi mềm tìm hoa hé nở
Rất dịu êm đối với cái dữ dội ở hai câu cuối
“Đốt thiêu em bằng muôn vàn tia lửa
Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh”
Bài thơ hay ở chỗ diễn tả một cô gái đoan trang trong cuộc đời mà khi đã yêu yêu đến hết mình “say đắm”, “rực cháy”, “xoáy cuộn”, “ngã vùi” “đốt thiêu” để cuối cùng cũng là câu kết của bài thơ
“Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh!”
Câu kết đẹp đến tuyệt vời! và nếu bài thơ được đặt tên là TINH CẦU ĐỎ có thể nghe dữ dội hơn và hấp dẫn hơn so với tựa TINH CẦU chăng?
Hình ảnh “Em hoá thành tinh cầu Đỏ” rất đẹp, rất lạ… rực rỡ, hóa thân, cháy hết mình. Nhưng 2 từ cuối của câu thơ còn cho ta sự ngạc nhiên đến thú vị, “,đón Anh!” tinh cầu đỏ đẹp đến thế chỉ để cuối cùng là dâng hiến cho tình yêu…và dấu phẩy KO dùng để ngắt câu như thành 2 mệnh đề, mệnh đề đầu như câu khẳng định và mệnh đề hai như câu mệnh lệnh nghe rất hay, nhưng về ngữ pháp dấu chấm than (!) ở đây cho ta hiểu 2 cách:
1- câu mệnh lệnh: hãy “hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh!”
2- câu cầu khiến “Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh!” anh nhé!
Cho ta cảm giác hơi chông chênh trong diễn đạt. Nếu là dấu chấm hỏi (?) có thể đạt hơn chăng vì nó thành câu nghi vấn kiểu “Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh?” được chứ anh? Anh đồng ý chứ? Thì cũng là 1 phương án được. Nhưng KO ạ, mình thấy ở đây nên dùng dấu chấm (.)“Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh.” Như một sự khẳng định. Tuy nhiên, thơ mà… “Nàng xinh không phải nàng xinh/ nàng xinh trong mắt si tình chàng trai- PBC” mỗi độc giả sẽ hiểu theo một cách của mình.
Và, xin nữ nhà thơ với bài thơ đối lập chất nữ tính và chất “xoáy cuộn” cũng có nên chăng đưa chàng trai cũng nữ tính như mình:
“bàn tay tiên” của chàng trai! Bởi muốn tôn vẻ đẹp người phụ nữ mà người ta tưởng tượng ra nàng tiên, chứ không nghĩ ra “chàng tiên”, dùng chàng tiên ở đây chính lại làm yếu đi chất nam tính của chàng. Xin được tặng KO 1 chữ có thể thay cho chữ tiên mà vẫn đẹp câu thơ đó là chữ “nhung”
“Em vùi ngã trong vòng tay nhung ấy ”
Và hơn nữa chàng trai cũng mất đi chất nam tính khi
“Miệng anh cười lấp lánh ánh sao đêm” thấy chàng trai có vẻ đẹp như phái yếu, trái ngược với những lời KO đã đẩy chàng lên mức dữ dội, cao trào…Có thể cũng dùng hình ảnh ấy nhưng mạnh hơn, nam nhi hơn kiểu: “Miệng anh cười bừng ánh lửa sao đêm” chăng?
Cảm ơn KO tặng bài thơ đẹp và lại được đọc trong một buổi sáng đẹp. Ngoài kia mặt trời- tinh cầu đỏ đã bừng lên đón chào ngày mới- làm MMHNT bỗng liên tưởng đến bài thơ KO – Gía có một tinh cầu đỏ bừng cháy ấy đón mình…
MMHNT
MONGMOHANOITHO đã viết:kim oanh đã viết:
TINH CẦU
Anh nhìn em lửa nồng nàn say đắm
Anh nắm tay em đằm thắm dịu êm
Anh hôn em thơm mái tóc xanh mềm
Anh ôm em hai con tim rực cháy.
Khoảng lặng ấy như ngàn năm đọng lại
Mắt bão đời xoáy cuộn cuộc đời con
Em vùi ngã trong vòng tay tiên ấy
Gió lộng tình chao cánh sóng rơi nghiêng.
Miệng anh cười lấp lánh ánh sao đêm
Gắn chặt môi mềm tìm hoa hé nở
Đốt thiêu em bằng muôn vàn tia lửa
Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh!
KO
Cảm ơn nhà thơ KO rất nhiều đã tặng MMHNT chùm thơ như được viết từ trái tim
Đọc bài thơ TINH CẦU của KO cho ta thấy hết cái dữ dội mà người con gái dành cho người mình yêu. Dữ dội mà vẫn đầy nữ tính.
Với khổ đầu bài thơ ta thấy như có sự đối lập trong 2 cặp câu:
“Anh nhìn em lửa nồng nàn say đắm
Anh nắm tay em đằm thắm dịu êm”
Cái nồng nàn say đắm của chàng trai đối với cái đằm thắm dịu êm đầy nữ tính của người con gái. Và
“Anh hôn em thơm mái tóc xanh mềm
Anh ôm em hai con tim rực cháy.”
Ta lại thấy đối lập giữa chất nữ tính dịu dàng bởi “mái tóc xanh mềm” và câu dưới bởi trái tim rực cháy đầy chất lửa.
Hai câu kế tiếp cũng cho ta cảm giác đối lập ấy
“Khoảng lặng ấy như ngàn năm đọng lại
Mắt bão đời xoáy cuộn cuộc đời con”
Với “khoảng lặng” đối với “bão đời”
Rồi:
“Em vùi ngã trong vòng tay tiên ấy
Gió lộng tình chao cánh sóng rơi nghiêng.”
Với cặp động từ “vùi” dữ dội đến thế lại được đối với “chao” nghe tha thướt, mượt mà…
Nếu hai khổ thơ đầu đối nhau từng cặp câu thì khổ cuối đối nhau từng nửa khổ thơ.
“Miệng anh cười lấp lánh ánh sao đêm
Gắn chặt môi mềm tìm hoa hé nở
Rất dịu êm đối với cái dữ dội ở hai câu cuối
“Đốt thiêu em bằng muôn vàn tia lửa
Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh”
Bài thơ hay ở chỗ diễn tả một cô gái đoan trang trong cuộc đời mà khi đã yêu yêu đến hết mình “say đắm”, “rực cháy”, “xoáy cuộn”, “ngã vùi” “đốt thiêu” để cuối cùng cũng là câu kết của bài thơ
“Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh!”
Câu kết đẹp đến tuyệt vời! và nếu bài thơ được đặt tên là TINH CẦU ĐỎ có thể nghe dữ dội hơn và hấp dẫn hơn so với tựa TINH CẦU chăng?
Hình ảnh “Em hoá thành tinh cầu Đỏ” rất đẹp, rất lạ… rực rỡ, hóa thân, cháy hết mình. Nhưng 2 từ cuối của câu thơ còn cho ta sự ngạc nhiên đến thú vị, “,đón Anh!” tinh cầu đỏ đẹp đến thế chỉ để cuối cùng là dâng hiến cho tình yêu…và dấu phẩy KO dùng để ngắt câu như thành 2 mệnh đề, mệnh đề đầu như câu khẳng định và mệnh đề hai như câu mệnh lệnh nghe rất hay, nhưng về ngữ pháp dấu chấm than (!) ở đây cho ta hiểu 2 cách:
1- câu mệnh lệnh: hãy “hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh!”
2- câu cầu khiến “Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh!” anh nhé!
Cho ta cảm giác hơi chông chênh trong diễn đạt. Nếu là dấu chấm hỏi (?) có thể đạt hơn chăng vì nó thành câu nghi vấn kiểu “Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh?” được chứ anh? Anh đồng ý chứ? Thì cũng là 1 phương án được. Nhưng KO ạ, mình thấy ở đây nên dùng dấu chấm (.)“Em hoá thành tinh cầu Đỏ, đón Anh.” Như một sự khẳng định. Tuy nhiên, thơ mà… “Nàng xinh không phải nàng xinh/ nàng xinh trong mắt si tình chàng trai- PBC” mỗi độc giả sẽ hiểu theo một cách của mình.
Và, xin nữ nhà thơ với bài thơ đối lập chất nữ tính và chất “xoáy cuộn” cũng có nên chăng đưa chàng trai cũng nữ tính như mình:
“bàn tay tiên” của chàng trai! Bởi muốn tôn vẻ đẹp người phụ nữ mà người ta tưởng tượng ra nàng tiên, chứ không nghĩ ra “chàng tiên”, dùng chàng tiên ở đây chính lại làm yếu đi chất nam tính của chàng. Xin được tặng KO 1 chữ có thể thay cho chữ tiên mà vẫn đẹp câu thơ đó là chữ “nhung”
“Em vùi ngã trong vòng tay nhung ấy ”
Và hơn nữa chàng trai cũng mất đi chất nam tính khi
“Miệng anh cười lấp lánh ánh sao đêm” thấy chàng trai có vẻ đẹp như phái yếu, trái ngược với những lời KO đã đẩy chàng lên mức dữ dội, cao trào…Có thể cũng dùng hình ảnh ấy nhưng mạnh hơn, nam nhi hơn kiểu: “Miệng anh cười bừng ánh lửa sao đêm” chăng?
Cảm ơn KO tặng bài thơ đẹp và lại được đọc trong một buổi sáng đẹp. Ngoài kia mặt trời- tinh cầu đỏ đã bừng lên đón chào ngày mới- làm MMHNT bỗng liên tưởng đến bài thơ KO – Gía có một tinh cầu đỏ bừng cháy ấy đón mình…
MMHNT
Trang trong tổng số 285 trang (2847 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [33] [34] [35] [36] [37] [38] [39] ... ›Trang sau »Trang cuối