Tên bài thơ:
Linh hồn cây bútTên nguyên gốc:
The soul of the penTác giả:
Phạm Trường GiangGửi bởi
Phạm Trường GiangNgày gửi: 13/12/2024 13:15
Số lần sửa: 1
Lần sửa cuối: 13/12/2024 13:20 bởi
Phạm Trường GiangXoá bởi:
AdminLý do xoá:
đề nghị làm rõ bản dịch là dịch nghĩa hay dịch thơ và điền đúng mục quy địnhNguyên bản:The shard of the moon quietly shatters in the hand,
Feet numb beneath the weight of written words.
Stars and moon swirl in an unseen melody,
The pen, ceaselessly dancing, carves deep into the cosmos.
Words burst forth, crumbling in the air,
For the love of humanity, the pen breaks with every heartbeat.
Love transcends hatred, carrying with it the bitter sting,
The pen sketches wounds only it can comprehend,
A letter soaked in blood, ink soaked in sorrow,
Yet, amidst the desolation, new life rises.
We erase enmity, leaving only eternal love,
A path of flowers blooms, stretching through the cold spring winds,
And the moon smiles, illuminating the dark night.
Amidst the clamor of life,
The pen endures, regardless of the devastation,
Though time spins in circles, though words twist and tear,
The pen, broken, still draws, still sings,
Dancing through the embers, like a silent dancer.
Unyielding, unending - a dance with no conclusion.
Dịch nghĩa:Mảnh trăng vỡ tan trong tay lặng lẽ,
Chân tê liệt dưới nỗi nặng của những con chữ.
Sao và trăng xoay vần trong điệu nhạc vô hình,
Cây bút không ngừng nhảy múa, khắc sâu vào vũ trụ.
Từ ngữ bùng lên, vỡ vụn trong không gian,
Vì tình yêu nhân loại, cây bút gãy từng nhịp đập.
Tình yêu vượt qua thù hận, mang theo đắng cay,
Cây bút vẽ những vết thương mà chỉ nó thấu,
Lá thư nhuốm máu, mực đẫm thương đau,
Nhưng giữa hoang tàn, một mầm sống mới mọc lên.
Ta xoá bỏ hận thù, chỉ còn lại yêu thương bất diệt,
Con đường hoa nở, vươn mình qua gió xuân lạnh giá,
Ánh trăng mỉm cười, soi sáng màn đêm u tối.
Giữa bao lao xao của đời sống,
Cây bút vẫn kiên trì, bất chấp mọi tàn phá,
Dù thời gian quay cuồng, dù lời nói xoáy vặn,
Cây bút gãy vẫn còn vẽ, vẫn còn hát,
Nhảy múa trong ngọn lửa tàn, như vũ công câm lặng.
Không ngừng, không dừng lại - vũ điệu không hồi kết.
Chú thích:Vũng Tàu, Việt Nam, ngày 12/12/2024.
(Bài viết được gửi tự động)