CHÚT TÂM THIỀN
Khép mắt còn vầng hồng trước mặt
tĩnh hay là động vốn tuỳ tâm
Nhập thiền có kẻ nhanh như ngủ
chớp mắt xa xôi thoát bụi hồng…
Tĩnh nơi phòng nhỏ thì hơn cả
chỉ là muốn tránh khỏi tạp âm
sự không mong muốn thường đưa đến
lăng xăng tâm loạn hướng mê lầm
Tĩnh nơi phòng rộng đà như vậy
tĩnh giữa thiên nhiên khó vạn phần
Chim ca suối chảy hoàng hôn đẹp
không nhìn vẫn có vạn tạp âm…
Nhưng thiền vốn chẳng nơi to nhỏ
cũng chẵng trong ngoài cốt thiện duyên
Vốn tự trong tâm chưa đến lúc
đến lúc tâm khai tự biết liền…
Thường khi ngồi lặng nhiều suy nghĩ
Hãy nghe lời Phật dạy đừng quên
…Cái đã qua rồi nên buông bỏ
…Cái mà chưa đến nghĩ chi phiền
Chỉ còn thực tại ta đang kẹt
để mà Tỉnh Thức quán tâm thôi
chẳng cứ đứng ngồi hay nằm ngủ
chủ tâm buông bỏ…chính Thiền rồi…!lnp
TOẠ THIỀN GIỮA
HOÀNG HÔN KHÔNG YÊN LẶNG
Tìm bình yên trong hoàng hôn yên ắng,
Ta tịnh tâm thiền toạ giữa lặng im.
Nhìn sang bên, Bóng cũng im lìm,
Nhập thiền định trên bức tường rêu mốc.
Từ đâu đó, gió chiều một cơn lốc,
Lê bước chân lảo đảo của kẻ say.
Phía chân trời quái chiều đỏ gắt gay,
Tô bụi trần, hồng lên mầu hư ảo.
Một chiếc lá lao nhanh như vũ bão,
Như mũi tên Ê-Rôts – Thần tình yêu,
Bắn vào Bóng và Ta giữa dáng chiều,
Bóng thanh thản ru mình vào thiền định.
Gió vẫn hát những khúc ca say tỉnh,
Của điên rồ thực dụng chốn nhân gian.
Đừng gợn sóng, ta ơi, Đừng chán nản!
Lẽ “tự sinh - tự diệt”, chuyện miễn bàn.
Thả bàn tay buông bỏ để tâm nhàn.
Bụi mờ phủ, lau đi gương lại sáng.
Máu trong tim đỏ tình yêu lai láng,
Ta ung dung thanh thản nhập cõi thiền.
11/4/2017 (Rằm tháng 3 Đinh Dậu)
Phạm Thôn Nhân
lnp