Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [18] [19] [20] [21] [22] [23] [24] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Quang Tri

VÌ ĐÂU

Vì sao rừng rú chẳng còn xanh?
Nguồn suối khô phơi, cạn thác ghềnh!
Đâu phải là do thằng tặc ác,
Bởi vì pháp luật chẳng nghiêm hành.
Út xe ôm
Cứ đổ hô là do lâm tặc,nhưng nếu không có quan tham nhúng tay thì bọn tặc chẳng lộng hành.
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Quang Tri đã viết:
VÌ ĐÂU

Vì sao rừng rú chẳng còn xanh?
Nguồn suối khô phơi, cạn thác ghềnh!
Đâu phải là do thằng tặc ác,
Bởi vì pháp luật chẳng nghiêm hành.
Út xe ôm
Cứ đổ hô là do lâm tặc,nhưng nếu không có quan tham nhúng tay thì bọn tặc chẳng lộng hành.



VÌ ĐÂU?(y đề)

Quê hương ngăn ngắt một màu xanh,
Giờ chỉ còn trơ đá gập ghềnh.
Bô xít,gỗ sưa,rồi thủy điện.
Trường sơn đành tắt khúc quân hành.

PAH
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

 TÌNH HOÀI VỌNG                                   TIẾNG TƠ LÒNG

Đàn ai réo rắt mấy cung tơ                       ÔI đẹp làm sao một tiếng tơ,
Để bước phong trần say ý mơ,                   Vẹn tròn vang vọng giữa niềm mơ
Gió lộng chiều buông hoa rũ cánh,              Trăng nghiêng cợt nhả vàng trên bến,
Mây trôi nắng nhạt nước len bờ                  Lau dạt cười trêu trắng dưới bờ.
Dừng chân lối cũ lòng chua xót                   Nước chảy thuyền trôi nghe dạ xót
Ghé lại đường xưa dạ ngẩn ngơ                   Pháo rền rượu thấm tiếc lòng ngơ.
Bóng dáng người đâu, hàng dậu vắng,       Người đi ai đứng sầu duyên lỡ.
Hoang vu khung cảnh nát hồn thơ             Chợt thấy chênh chao thảo chút thơ

II                                                             II

Thơ gửi cho người ở viễn phương,            Thơ đưa tình lạc bến muôn phương,
Hỏi rằng còn nhớ những đêm trường        Sao dội vào tim khúc đoạn trường!
Long lanh đáy nước trăng mờ chiếu          Phai bạc duyên đời bao mộng úa,
Loáng thoáng ngoài hiên lá rụng vương     Mặn nồng kiếp phận chút tình vương
Nghĩa mặn còn ghi đầy quyển sách           Đêm thiêng say bút ghi ngàn chữ,
Tình nồng đã viết kín ngàn chương,          Giờ thánh linh ngâm thảo mấy chương.
Đèn khuya ngả bóng trong cô quạnh         Lạc nẻo u tình vào đáy cốc.
Mong mỏi ai về bỏ gót sương,                   Mơ hồ ảo ảnh khuất màn sương.

III                                                           III

Sương khuya nhẹ rớt lá rơi rơi ,                Sương xuống đêm tàn nghe lệ rơi!
Hiên vắng trăng soi nhớ dáng người          Phải chăng còn mộng nhớ mong người!
Cách biệt hôm nao lòng khắc khoải           Đã vui duyên mới sao thương nuối?
Chia tay buổi ấy dạ khôn nguôi                 Đành phụ tình xưa nên cố nguôi
Con thuyền tách bến buông duyên nợ        Ngày tháng chao đưa nồng gối mộng
Gác vắng sầu đưa trói cuộc đời                 Thời gian lưu dấu ấm duyên đời.
Nhờ gió mang đi bao nỗi nhớ                    Bóng chiều loang nắng vương thềm cũ.
Gửi người đang buớc bước muôn nơi         Quên nhớ mơ hồ dội một nơi.

IV                                                               IV

Nơi đó có chăng nhớ chốn này                 Nơi quê có biết ở phương này,
Từng ngồi đối ẩm dạ say say                   Ta lạc đời đau nên cố say,
Tình trao, mắt đắm hoà đôi mặt               Rượu đắng tình cay hòa nước mắt,
Lòng gửi,môi nồng hợp cánh tay               Men sầu đời nhạt trống vòng tay.
Giờ đã xa rồi, đâu dấu ái                          Nhìn mây đùa nắng trôi chìm nỗi,
Còn đây lưu lại chỉ sầu cay                       Nghe gió mơn da bỗng đắng cay!
Người đi mòn gót đường phiêu bạt            Đất khách dù sang sao trống vắng,
Ta vẫn chờ trông những tháng ngày          Nhòa đời cô tịch cố qua ngày.

V                                                                    V

Ngày tới còn đâu những cúc vàng,           Ngày đi gió nổi lá bay vàng,
Đơm bông kết nụ đón thu sang                Mây đổi màu mây loang nắng sang,
Vườn hoa nghiêng ngả rêu phong kín       Một thưở trăng gầy quên hẹn ước
Lối cũ liêu xiêu lá ngổn ngang                  Một thời hoa bướm vội sang ngang!
Những bước chân xưa giờ thiếu vắng       Rồi chia cách biệt sầu riêng bóng.
Đôi bờ dậu cũ đã nghiêng hàng               Bỗng kết chung lòng mộng một hàng
Hoang tàn theo với thời gian đến              Xa lắc rồi em mờ phai dấu.
Cho cuộc tình kia đã đổi trang                  Nghìn trùng nhé bạn đã sang trang.


VI                                                               VI

Trang vở ngày xưa dở dưới đèn,          Trang tình diễm tuyệt bỏ quên đèn,
Đời người sao vẫn chửa được yên,        Mong mỏi lòng này sao được yên.
Hồng tan sắc úa rơi mặt nước              Nét chữ ngày xưa phai dấu mực
Đào rụng hương tàn lắng đáy nghiên,   Câu thơ thuở ấy vẫn chờ nghiên.
Xuân đến trời im không cánh én,          Tàn đêm lệ ướt buồn chăn gối,
Hạ về  trưa vắng thiếu đàn quyên,        Ngày muộn sầu dâng đau đổ quyên.
Duyên sao hờ hững tình cơ lỡ               Cố gượng cười đi ắt sẽ thấy,
Vẫn mãi hằng mong phút diệu huyền,   Lòng trôi êm ả giữa đêm huyền.

VII                                                                 VII

Huyền ảo tơ chiều  lắng tiếng nghe,     Huyền hư xa tít chẳng người nghe,
Dư âm đâu đó dội vang về,                 Tìm giữa không gian níu gọi về.
Đàn rơi  từng nốt cung đau đớn,          Giữa biển ngàn khơi tìm mãi miết,
Nhạc cuốn muôn lời điệu thảm thê,      Trong mây phiêu lãng gọi lê thê.
Tiếc nuối tình duyên giờ lẻ bóng,         Áo cơm chuyện ấy đâu xao lãng.
Còn vương cái nợ đã đôi bề,                No đói đời nay cũng bộn bề.
Dật dìu ai oán lời man mát                  Lay lắt bên đời cho hết kiếp.
Mắt lệ tràn trề thương nhớ quê            Đầy vơi duyên kiếp một tình quê.

VIII                                                                       VIII

Quê cũ giờ đây vẫn nở hoa,                   Quê ơi xa lắc có còn hoa?
Người xưa còn đó cũng xa là,                Lối cũ mờ sương có chắc là.
Dư âm tan giữa mầu cây cỏ                   Bóng núi sẫm màu in ráng chiếu.
Nỗi nhớ vùi trong sắc ráng pha              Gương sông loáng ánh đọng mây pha!
Núi biếc xôn xao không tiếng quốc,        Xôn xao buổi chợ vang câu hát.
Non xanh lắng đọng thiếu canh gà,         Xào xạc  trưa đồng vọng tiếng gà
Quê người đất khách thân tầm gửi         Viễn xứ nào vui đời khách trọ,
Cuộc sống trôi theo những tháng qua.    Sơn hào nuốt đăng nhấm ngày qua.

                                             IX                                                                                               IX

Qua rồi thủa ấy mối tình xanh,       Qua lại thuyền trôi dạt tuổi xanh.
Thề nguyện bên nhau giữ mộng lành     Mênh mông mong mỏi bến an lành.
Thắm thiết câu cười nghe rộn rã       Bờ mê suói giác  vui thư thả
Tràn trề tiếng nói nhẹ long lanh      Tâm tịnh lòng an bỏ nhạy lanh
Êm đềm hạnh-phúc tơ buông nhẹ         Phủi khổ sầu đi như bóng khói.
Đầm ấm yêu thương chỉ cột mành,       Quên tình yêu cũ giống buông mành.
Từ đó ta mang đời sương gió           Quê người sống đẹp vui trăng gió,
Trong lòng vẫn nhớ đáng ai thanh.     Xướng họa giao lưu cuộc sống thanh.
                                                             
Ca-Dao                                                     Út xe ôm
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Kinh Quốc

phamanhoa đã viết:
Quang Tri đã viết:
VÌ ĐÂU

Vì sao rừng rú chẳng còn xanh?
Nguồn suối khô phơi, cạn thác ghềnh!
Đâu phải là do thằng tặc ác,
Bởi vì pháp luật chẳng nghiêm hành.
Út xe ôm
Cứ đổ hô là do lâm tặc,nhưng nếu không có quan tham nhúng tay thì bọn tặc chẳng lộng hành.

VÌ ĐÂU? (y đề)

Quê hương ngăn ngắt một màu xanh,
Giờ chỉ còn trơ đá gập ghềnh.
Bô xít,gỗ sưa,rồi thủy điện.
Trường sơn đành tắt khúc quân hành.

PAH

Kinh Quốc xin viết tiếp:


          RỪNG TRƯỜNG SƠN ĐAU

    Rừng thẳm Trường Sơn đã mất xanh
    Tài nguyên cạn kiệt xác xơ ghềnh
    Tâm, tài, đức, độ ta đều thiếu
    Bởi vậy kẻ gian mới lộng hành

               Kinh Quốc
.
                TRỜI CỨU RỪNG

         Rừng già đốn trụi kêu trời xanh!
         Rừng trượt, đất trôi nghẽn tắc ghềnh
         Rừng cháy vì không ai bảo vệ.
         Kiểm lâm mải chén bỏ quyền hành.

                        Kinh Quốc
.
ĐÁ VÀ VÀNG (Tập I)
http://www.thivien.net/forum/%C4%90%C3%A1-v%C3%A0-v%C3%A0ng/topic-IJEW5tEtZVqSYDs_d8FZ5A
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Kinh Quốc

Nguyễn Xuân Lộc đã viết:
Kinh Quốc đã viết:
khitieu đã viết:
Kinh Quốc đã viết:


       CÀ PHÊ TÂY NGUYÊN

    Ngọc đỏ ai giăng ở chốn này ?
    Rực trời sắc đỏ ngắm mê say
    Cà phê chín đỏ Tây Nguyên đó
    Đất đỏ khi xa, nhớ dại ngây.

               Kinh Quốc

Níu bước

Lạc bước vào rừng đến chốn này
Ngắm thôi không uống cũng ngất ngây
Cà phê quyến rũ hay em đó
Níu bước chân người mê mẩn say
KT 4.6.12
https://encrypted-tbn3.google.com/images?q=tbn:ANd9GcRho-XKEbfa9NciKk1qi8N3D8X1JjpTXWAZoTSz-_0EkTa1N-yjzg

Quang Tri viết tiếp:

             LUYẾN

   Sao em lạc bước đến nơi này!
   Đùa cợt cho lòng ai đắm say.
   Hôn nhẹ làn môi thêm thắm thiết,
   Xa rồi tình luyến dạ càng ngây.
                 Út xe ôm

Kinh Quốc viết tiếp:

              GẶP NHAU Ở BAN MÊ

        Mời anh xơi cốc cà phê này
        Để nhớ, để thương, để mãi say:
        Hương vị quê em miền đất đỏ
        Chia tay, tâm tưởng cứ ngây ngây.
                             Kinh Quốc


              MÀU ĐỎ TÂY-NGUYÊN
        (Hoạ "Cà phê Tây-nguyên" của Kinh Quốc)
Đất đỏ -đặc trưng mảnh đất này
Áo em màu đỏ gợi niềm say
Tay em nhẹ hái cà phê đỏ
đỏ xui ai cứ đứng ngây!
                              Xuân Lộc
[/quote]


Kinh Quốc xin viết tiếp:


         RỜI QUÊ

   Em đi, bỏ lại xóm quê này
   Thích thú đua chen chốn tỉnh say.
   Mê đắm giao lưu nơi vũ hội
   Nhớ chăng thuở ấy - tuối thơ ngây ?

              Kinh Quốc
.
ĐÁ VÀ VÀNG (Tập I)
http://www.thivien.net/forum/%C4%90%C3%A1-v%C3%A0-v%C3%A0ng/topic-IJEW5tEtZVqSYDs_d8FZ5A
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

  PHỐ

Lưu luyến làm chi cái chốn này,
Ngoài đường đầy cả một bầy say.
Công an đu kính như làm xiếc,
Bọn trẻ gươm dao sợ phát ngây.
Út xe ôm
Ngoài đường phố Công an đuỏi theo xe phải đu lên kính xe,còn bọn trẻ thì đem theo dao ,mã tấu để thanh toán nhau.Đọc báo thấy mà kinh cho mọt thành phố.
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Kinh Quốc

Kinh Quốc đã viết:
Nguyễn Xuân Lộc đã viết:
Kinh Quốc đã viết:
khitieu đã viết:
Kinh Quốc đã viết:


       CÀ PHÊ TÂY NGUYÊN

    Ngọc đỏ ai giăng ở chốn này ?
    Rực trời sắc đỏ ngắm mê say
    Cà phê chín đỏ Tây Nguyên đó
    Đất đỏ khi xa, nhớ dại ngây.

               Kinh Quốc

Níu bước

Lạc bước vào rừng đến chốn này
Ngắm thôi không uống cũng ngất ngây
Cà phê quyến rũ hay em đó
Níu bước chân người mê mẩn say
KT 4.6.12
https://encrypted-tbn3.google.com/images?q=tbn:ANd9GcRho-XKEbfa9NciKk1qi8N3D8X1JjpTXWAZoTSz-_0EkTa1N-yjzg

Quang Tri viết tiếp:

             LUYẾN

   Sao em lạc bước đến nơi này!
   Đùa cợt cho lòng ai đắm say.
   Hôn nhẹ làn môi thêm thắm thiết,
   Xa rồi tình luyến dạ càng ngây.
                 Út xe ôm

Kinh Quốc viết tiếp:

              GẶP NHAU Ở BAN MÊ

        Mời anh xơi cốc cà phê này
        Để nhớ, để thương, để mãi say:
        Hương vị quê em miền đất đỏ
        Chia tay, tâm tưởng cứ ngây ngây.
                             Kinh Quốc


              MÀU ĐỎ TÂY-NGUYÊN
        (Hoạ "Cà phê Tây-nguyên" của Kinh Quốc)
Đất đỏ -đặc trưng mảnh đất này
Áo em màu đỏ gợi niềm say
Tay em nhẹ hái cà phê đỏ
đỏ xui ai cứ đứng ngây!
                              Xuân Lộc
[/quote]


Kinh Quốc xin viết tiếp:


         RỜI QUÊ

   Em đi, bỏ lại xóm quê này
   Thích thú đua chen chốn tỉnh say.
   Mê đắm giao lưu nơi vũ hội
   Nhớ chăng thuở ấy - tuối thơ ngây ?

              Kinh Quốc

. Quang Tri viết:

PHỐ

Lưu luyến làm chi cái chốn này,
Ngoài đường đầy cả một bầy say.
Công an đu kính như làm xiếc,
Bọn trẻ gươm dao sợ phát ngây.
Út xe ôm
Kinh Quốc viết tiếp:

        SẮC MÀU ĐÁ QUÝ TÂY NGUYÊN

      Sa-phia xanh biếc ở nơi này
      Tec-tit đen huyền ngắm đã say
      Ngọc bích đủ màu hồng, tím, đỏ
      O-pan ánh lửa lắm người ngây.

                      Kinh Quốc
.
ĐÁ VÀ VÀNG (Tập I)
http://www.thivien.net/forum/%C4%90%C3%A1-v%C3%A0-v%C3%A0ng/topic-IJEW5tEtZVqSYDs_d8FZ5A
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

NGẤT NGÂY

Nhum Pay,Hoả xát ở nơi này.
Các Mí cùng ta bên ché say,
Đảo điên nghiêng ngã cùng trăng gió,
Trong tiếng chiêng cồng nghe thấm ngây.
Út xe ôm
Nhum Pay :Là uống rượu.Hoả xát: lễ bỏ mã rất lớn tập trung các buôn làng lại với nhau cùng uống rượu,hát múa vui trong 3 ngày.
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Kinh Quốc

Quang Tri đã viết:

  NGẤT NGÂY

Nhum Pay, Hoả xát ở nơi này.
Các Mí cùng ta bên ché say,
Đảo điên, nghiêng ngả cùng trăng gió,
Trong tiếng chiêng cồng nghe thấm ngây.
Út xe ôm

Nhum Pay: uống rượu. Hoả xát: lễ bỏ mả rất lớn tập trung các buôn làng lại với nhau cùng uống rượu, hát múa vui trong 3 ngày

Kinh Quốc viết tiếp:

         UỐNG RƯỢU CẦN Ở TÂY NGUYÊN

     Mời hút rượu cần ống trúc này
     Chưa vơi ché rượu vẫn chưa say
     Buôn ta đón bạn cùng tu rượu.
     Kết nghĩa anh em chớ đứng ngây !

                         Kinh Quốc
.
ĐÁ VÀ VÀNG (Tập I)
http://www.thivien.net/forum/%C4%90%C3%A1-v%C3%A0-v%C3%A0ng/topic-IJEW5tEtZVqSYDs_d8FZ5A
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

Y đề

Pờ rề cô nhum pay (A)ma này,(Cho tôi uống rượu với cha này)
Dù bát(chua) hay phí( đắng) rồi sẽ say,
Cần trúc chuyền tay chưa cạn nước,
Ché đầy rồi cạn kết tình ngây.
Út xe ôm
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [18] [19] [20] [21] [22] [23] [24] ... ›Trang sau »Trang cuối