Trang trong tổng số 23 trang (229 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

vươngthanh

Kim Oanh thân,

Thiệt ngạc nhiên và rất sung sướng khi đọc những lời nhận xét và cảm nhận về "Bài Ca Vô Đề" quá đỗi tuyệt vời của Kim Oanh ! Nghe lòng mình say sưa tuý luý như đang uống mấy vò mỹ tửu với bạn tri âm !  
Tâm hồn như bay bổng lên mấy tầng mây tưởng chừng được cùng uống rượu chung với Lý Bạch, Lưu Linh, với Vũ Hoàng Chương, Tản Đà, Tô Đông Pha, ...

Cảm ơn Kim Oanh !  Cảm ơn Kim Oanh đã vì lòng quý mến mà có những lời nhận xét khen quá đáng lại khai triển thêm những ý tưởng trong thơ mà chính tác giả chưa nghĩ tới như nhận xét về "thực" và "ảo" trong ý "soi gương" .

Bài viết này về "Bài Ca Vô Đề", Vương Thanh xin trân trọng cất giữ . Sau này khi làm một ebook thơ văn, thì xin được kèm theo bài nhận xét này hay một tái bản của bài viết  để lưu niệm . Sẽ làm cho "Bài Ca Vô Đế" giá trị nhiều hơn !

Bạn thân
Vuong Thanh
Giòng thơ ai thả phiêu diêu
Một đời mãi nhớ tiếng tiêu hoạ đàn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

kim oanh

Bài sửa
Xin lỗi anh Vương Thanh, KO lại phải sửa một vài chi tiết nhỏ trong bài)



VT mới làm xong bài thơ này, thấy khá đắc ý :-),
còn chưa biết lấy tựa đề gì, mời Kim Oanh thưởng thức .


Bài Ca Vô Đề

Thời gian vô thuỷ
Không gian vô cùng
Tấm hình hài trong vũ trụ bao la
Trải lòng mở với ngân hà
Ca vang tuyệt khúc "Sinh Diệt Ca "

Mây trắng trôi nghìn dặm
Từ muôn vàn kiếp xa
Như tiếng lòng u uẩn
Trời đất biết đâu nhà

Ngắm vầng trăng đêm trường
Nguyệt quang lạnh lẽo thê lương
Thương nguòi thiếu phụ trên cung vắng
Sống giữa băng sương
Cô đơn ai hiểu tấc lòng
Vạn năm, mộng ước một người thương
"thiên nhược hữu tình, thiên diệc lão"
Nhân sinh bao nỗi đoạn truòng
Một kiếp tơ vương

Lợi danh cơn gió thoảng
Dâu bể trải đắng cay
Ta tìm ta sâu thẳm
Giữa hải giác, thiên nhai ...

Gió thu lành lạnh
Lá vàng bay bay
Chạnh mối bi hoài
Ngẩng đầu cất tiếng hỏi trời cao   
"Ta từ đâu đến, lại sẽ về đâu ?"
Không gian thinh lặng
Tiếng vọng buồn man mác giữa canh thâu
Thời gian, cuồn cuộn qua mau
TuổI hai mươi mới  đó ngày nào
Chừ nay tóc đã đượm  màu tuyết sương ...

Nâng chén rượu soi gương mời uống
Vẫn là ta phóng lãng giữa trần ai
Cất cao vang tiếng cười dài
Men nồng cạn chén cùng người trong gương
Nào ai tri kỷ chốn hà phương
Có nghe tiếng vọng đêm sương
Cùng ta dốc cạn sầu trường thiên thu ...

vuongthanh - 11/11/08[/quote]



Vài Cảm nghĩ về bài thơ :"Bài ca vô đề" của Vương Thanh.

Thưa anh Vương Thanh
Kim Oanh trân trọng cảm ơn anh VT về ân tình của anh đối với KO, xem như một tri ân tương ngộ đó Người ơi!
Thật tình, khi đọc lời ưu ái của anh dành cho KO: "VT mới làm xong bài thơ này, thấy khá đắc ý :-),
còn chưa biết lấy tựa đề gì, mời Kim Oanh thưởng thức." Khiến lòng này không khỏi  rung động tận đáy tâm tư Anh VT à.

Vì vậy, KO đã đọc đi đọc lại nhiều lần bài thơ và lạ thay, càng đọc càng thấy tầm lớn, dường như vượt qua sự hiểu biết nhỏ nhoi thiển cận của mình. Tuy thế, KO cũng xin mạn phép tác giả ghi vài cảm nhận tản mạn, đồng cảm chợt đến, chưa được định hình rõ nét. Có điều chi sai sót, mong Anh lượng thứ nha.
Bài thơ "Bài ca vô đề" theo KO nghĩ đây là một sự trải nghiệm, suy ngẫm khá sâu sắc về kiếp nhân sinh "Sinh và diệt" trong vũ trụ bao la trời đất "Thời gian vô thuỷ" và "Không gian vô cùng" của thi nhân Vương Thanh. Với một bút pháp hiện thực và lãng mạn tài hoa, bài thơ mang sắc thái bi hùng tráng như một bản tình ca vang vọng, có lẽ nó sẽ có sức sống trong lòng bạn yêu thơ, yêu con người tha thiết. Tác giả cũng đã bộc lộ cảm xúc "Khá đắc ý" khi làm xong bài thơ.
Bằng một cảm quan nhạy bén và ngòi bút tài tình Vương Thanh đã trải rộng hồn mình trong cái khoảng lặng thời gian và không gian "Vô thuỷ" "Vô cùng " ấy. Anh lắng nghe tiếng lòng thổn thức, như ngọn triều xôn xao, như bồng bềnh sương khói và rồi cung đàn hồn thơ khơi bão thành những dòng chảy lai láng chứa chan hoài cảm,hút hồn bạn đọc gần xa.
Trong dòng suy tư tâm tưởng, tác giả nhìn rõ mình trên quãng đường trần phiêu lãng đã đi qua "Mây trắng trôi nghìn dặm"
Và xa hơn, cao đẹp hơn là anh đã nhìn ra mọi kiếp con người đa đoan, ai oán, u uẩn, trong cõi hồng trần trôi nổi đắng cay, với đôi mắt rưng rưng giọt lệ hoài thương và một trái tim nhân hậu. Hơn ai hết, Vương Thanh đã thấu hiểu thân phận nhỏ nhoi chịu nhiều bất công nhất là số phận của những người phụ nữ bất hạnh. Lòng cảm thương của anh như tiếng huyền cầm trong đêm thanh vắng, ngân lên một khúc đoạn trường đau đớn của lời kêu cứu diết da. Hình ảnh người thiếu phụ cô đơn dưới ánh trăng lạnh lẽo đã gây xúc động mãnh liệt trong lòng bạn đọc thơ anh:

"Nguyệt quang lạnh lẽo thê lương
Thương người thiếu phụ trên cung vắng
Sống giữa băng sương..."

Nỗi tê tái đêm trường cô quạnh càng làm cho khát vọng hạnh phúc của nàng dâng trào lên mãnh liệt trong vô vọng:

"Cô đơn ai hiểu tấc lòng
Vạn năm, mộng ước một người thương
"thiên nhược hữu tình, thiên diệc lão"
Nhân sinh bao nỗi đoạn trường
Một kiếp tơ vương"

Đây là nhân sinh quan, Là nhân cách cao cả của người cầm bút.Cảm ơn Vương Thanh đã cho KO được chiêm ngưỡng, được cảm kích trước một tấm lòng.

Như trên Kim Oanh đã nói, bằng bút pháp lãng mạn và hiện thực Vương Thanh đã làm nên khúc ca bi hùng tráng. Nhưng theo KO thiển nghĩ phần sảng khoái, vượt lên trên cuộc đời ô trọc, vượt lên chính mình để khẳng định một chủ thể đứng vững trong trời đất, với một tâm thế cảm khái nâng tầm giá trị của thơ anh. Bao trùm lên tất cả vẫn là chất anh hùng ca, trong sáng hào hoa.
Tứ thơ đã bộc lộ bản ngã hiên ngang, tự do, không làm nô lệ cho danh lợi. Phú quí vinh hoa được xem như mây bay, gió thoảng:

"Lợi danh cơn gió thoảng
Dâu bể trải đắng cay"

Tư thế con người vươn cao, đầu đội trời, chân đạp đất được tác giả khắc hoạ trong thơ hình ảnh một bức phù điêu. Tạc tượng nỗi đau nhân thế. Hình ảnh này vừa hùng vừa bi tráng:

"Ngẩng đầu cất tiếng hỏi trời cao   
"Ta từ đâu đến, lại sẽ về đâu?"

Tác giả cũng đã có lời tự bạch, bài thơ còn gởi gắm tâm sự tiếc nuối tuổi xuân đi qua không bao giờ trở lại. Tuổi hai mươi phơi phới của một đời người, ai ai đều trở về ẩn mình trong trang kí ức.

Đoạn thơ kết bằng đôi nét chấm phá sâu đậm. Chất bi ai đã lui xuống hàng thứ để chất hùng ca lên ngôi, toả rạng tâm hồn người đàn ông vừa qua một cuộc trải nghiệm và đứng vững.
Hình ảnh đứng trước gương soi lại mình thật tuyệt! Con người được tách ra làm đôi: thực và ảo. Nhưng lại cùng là một ta, phải đối diện với nhau, đối diện với cuộc đời, với đất trời bao la vô cùng, vô tận:

"Vẫn là ta phóng lãng giữa trần ai
Cất cao vang tiếng cười dài
Men nồng cạn chén cùng người trong gương"

Đọc đến đây, Kim Oanh có cảm giác con người đang say ấy, có chất men tuý luý của Lý Bạch mong thoát chốn trần ai điên đảo, lên cung trăng tìm hạnh phúc vĩnh hằng. Nhưng không, khi tiếng cười của tác giả vang lên thì lại là chất men rất hăng say của Tản Đà, của Cụ Nguyễn Khuyến ta xưa:

Thơ say
Trổ tài muốn học Ông say,
Thì ba trăm chén dốc ngay cạn bầu.
Dãi phụ mây nổi, mưa rào,
Có khi trừng mắt gió gào, sấm vang.
Bắt kình, Lí Bạch cũng thường,
Hái hoa Bành Trạch , lòng chừng cũng ưa.
Thế gian say đã được chưa?
Không say, đời cũng bằng thừa kể chi!

Có lẽ mọi sự so sánh với các bậc tiền nhân ở đây đều khiên cưỡng. Vương Thanh say, cái say của riêng VT mà thôi. say mà tỉnh, tỉnh mà say. Vì thế nên trong ly rượu nồng mới chảy ra những vần thơ uống rượu cùng người trong gương. Một tứ thơ lạ lẫm hình như chưa có một thi sĩ đông tây kim cổ nào chạm tới.
Vương Thanh ơi! Hỡi Vương Thanh! Hãy cứ mãi đi anh, cứ mãi "Phóng lãng giữa trần ai" với những năm tháng phiêu bồng nhé. Hãy tin rằng bài thơ và tác giả của nó tất được nhiều bạn thơ yêu mến. Trong đó, có KO là bạn đọc trung thành, rất cảm phục lối văn phong vừa mang màu sắc cổ điển vừa pha trộn chất cách tân trong thơ mới độc đáo thường gặp ở thơ Vương Thanh.
Xin nâng ly cùng người để ba ta...À mà cả bốn ta cùng uống (Còn cái bóng hư ảo của KO ở trong gương nữa mà) uống say sưa, quên hết tình đời đen bạc; Quên hết những khổ đau chìm nổi bôn ba ở nơi bể khổ trầm luân này; Quên hết chuyện nhân tình thế thái với những trái ngang của  kiếp luân hồi u uất.
Nhưng,hơn thế nữa anh Vương Thanh ạ, còn là để  nhớ, nhớ hơn ai hết NHÂN CÁCH LÀM NGƯỜI dưới hai vầng chói loà NHẬT NGUYỆT.

Chúc Vương Thanh có nhiều bài thơ hay như thế nữa.
Anh hạnh phúc nhé.

Bạn thân
KIM OANH.

Hà Nội 13/11/2008
I with you, and you with me,
Miles are short with company.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vươngthanh

Cảm ơn Kim Oanh . Kim Oanh cứ tự nhiên .
Bài viết của KO như ướp men nồng á, càng đọc VT càng thấy say !  :-)
Giòng thơ ai thả phiêu diêu
Một đời mãi nhớ tiếng tiêu hoạ đàn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trần Thanh Sơn

ĐÔI LỜI KẺ SAY
theo dấu mặt trời
tôi đi tìm ngày mới
sao chỉ toàn
bóng đêm

theo chân cơn gió
đi tìm sự êm đềm
sao còn toàn
giận dữ

sá chăng thế giới
hết niềm vui
sá chăng nhân thế
cạn nụ cười

cớ sao vất vưởng
muôn hình ảnh
cớ sao muôn người
phải đau thương

sá chăng nhân thế
lắm người mê
sá chăng cõi tục
được quên thề

cớ sao lắm kẻ
quên hẹn ước
vứt bỏ lương tâm
theo tiếng lòng

tìm trong bất chợt
một phút trong
tìm trong sâu kín
phút nhẹ lòng

cớ sao chỉ thấy
toàn u ám
hình như ai đó
vẫn hoài mong


nhớ làm gì
tiếc thương làm gì
vì môt người
đã đáng quên đi

nhớ làm gì
luyến lưu làm gì
vì một người
lòng không muốn nhớ

há có chăng
đời người một thưở
cho người ta
nhìn lại chốn phàm

há có chăng
đơi người một thưở
cho người ta
nhìn lại tham lam

sẽ thấy vạn vật
thay đổi mấy
sẽ thấy lòng mình
đâu như xưa

và có ai
chờ một cơn mưa
mưa nhân thế
gọt bụi trần cho sạch

và có ai
chờ ngày thanh bạch
giữa chốn nhân gian
mong xóa sạch tội phàm

để cho tan biến
lòng tham
để cho tan đi
tửu sắc

để cho luyến lưu
thầm lặng
để cho thương nhớ
sự đời

để cho ai đó
chơi vơi
để cho ai đó
một trời xót xa

nhớ về mình
nhớ về người ta./.
TS
---------
Vô nhà anh VT được đọc thơ hay mà chả có gì để lại, đành lấy đôi lời của kẻ say, mong anh đừng chấp
TS
dẫu rằng bèo nước cũng duyên
dẫu rằng lạc bước thuyền quyên cũng tình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vươngthanh

Trần Thanh Sơn đã viết:
ĐÔI LỜI KẺ SAY
theo dấu mặt trời
tôi đi tìm ngày mới
sao chỉ toàn
bóng đêm

theo chân cơn gió
đi tìm sự êm đềm
sao còn toàn
giận dữ

sá chăng thế giới
hết niềm vui
sá chăng nhân thế
cạn nụ cười

cớ sao vất vưởng
muôn hình ảnh
cớ sao muôn người
phải đau thương

sá chăng nhân thế
lắm người mê
sá chăng cõi tục
được quên thề

cớ sao lắm kẻ
quên hẹn ước
vứt bỏ lương tâm
theo tiếng lòng

tìm trong bất chợt
một phút trong
tìm trong sâu kín
phút nhẹ lòng

cớ sao chỉ thấy
toàn u ám
hình như ai đó
vẫn hoài mong


nhớ làm gì
tiếc thương làm gì
vì môt người
đã đáng quên đi

nhớ làm gì
luyến lưu làm gì
vì một người
lòng không muốn nhớ

há có chăng
đời người một thưở
cho người ta
nhìn lại chốn phàm

há có chăng
đơi người một thưở
cho người ta
nhìn lại tham lam

sẽ thấy vạn vật
thay đổi mấy
sẽ thấy lòng mình
đâu như xưa

và có ai
chờ một cơn mưa
mưa nhân thế
gọt bụi trần cho sạch

và có ai
chờ ngày thanh bạch
giữa chốn nhân gian
mong xóa sạch tội phàm

để cho tan biến
lòng tham
để cho tan đi
tửu sắc

để cho luyến lưu
thầm lặng
để cho thương nhớ
sự đời

để cho ai đó
chơi vơi
để cho ai đó
một trời xót xa

nhớ về mình
nhớ về người ta./.
TS
---------
Vô nhà anh VT được đọc thơ hay mà chả có gì để lại, đành lấy đôi lời của kẻ say, mong anh đừng chấp
TS
Cảm ơn Thanh Sơn ghé nhà chơi . Đề trên vách một bài thơ thiệt tuyệt vời, cảm khái và tràn đầy tình người !  Một khi nào đó, vuongthanh làm trang sưu tầm (collect) những bài thơ mà mình thích của những thi sĩ trên web, vv., thì xin Thanh Sơn bài này để bỏ vào trang sưu tầm làm lưu niệm :-)
Giòng thơ ai thả phiêu diêu
Một đời mãi nhớ tiếng tiêu hoạ đàn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

HươngGiang

TÌNH YÊU CỦA SÓNG

Em thả nhành
lá gió
Bức thư tình
màu xanh
xuống dòng suối
mát trong
Xuôi về con
sông rộng.

lá theo dòng
thơ mộng
Trôi về biển
Mênh mang
Sóng tình anh
xôn xang
Cuốn lá em
vào sóng.

Anh vờn em
tình lộng
Em hớp sóng
tình anh
Dập dờn xanh
biếc xanh
Hôn nhau suốt
Ngàn năm...

Vang tình yêu
của sóng.

HG
I with you, and you with me,
Miles are short with company.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trần Thanh Sơn

cảm ơn anh VT đã có lời khen, anh cứ lấy tự nhiên:D
dẫu rằng bèo nước cũng duyên
dẫu rằng lạc bước thuyền quyên cũng tình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

the minh

vươngthanh đã viết:

Bài Ca Vô Đề


Thời gian vô thuỷ
Không gian vô cùng
Tấm hình hài trong vũ trụ bao la
Trải lòng mở với ngân hà
Ca vang tuyệt khúc "Sinh Diệt Ca "

Mây trắng trôi nghìn dặm
Từ muôn vàn kiếp xa
Như tiếng lòng u uẩn
Trời đất biết đâu nhà

Ngắm vầng trăng đêm trường
Nguyệt quang lạnh lẽo thê lương
Thương nguòi thiếu phụ trên cung vắng
Sống giữa băng sương
Cô đơn ai hiểu tấc lòng
Vạn năm, mộng ước một người thương
"thiên nhược hữu tình, thiên diệc lão"
Nhân sinh bao nỗi đoạn truòng
Một kiếp tơ vương

Lợi danh cơn gió thoảng
Dâu bể trải đắng cay
Ta tìm ta sâu thẳm
Giữa hải giác, thiên nhai ...

Gió thu lành lạnh
Lá vàng bay bay
Chạnh mối bi hoài
Ngẩng đầu cất tiếng hỏi trời cao  
"Ta từ đâu đến, lại sẽ về đâu ?"
Không gian thinh lặng
Tiếng vọng buồn man mác giữa đêm thâu
Thời gian, cuồn cuộn qua mau
TuổI hai mươi mới  đó ngày nào
Chừ nay tóc đã đượm  màu tuyết sương ...

Nâng chén rượu soi gương mời uống
Vẫn là ta phóng lãng giữa trần ai
Cất cao vang tiếng cười dài
Men nồng cạn chén cùng người trong gương
Nào ai tri kỷ chốn hà phương
Có nghe tiếng vọng đêm sương
Cùng ta dốc cạn sầu trường thiên thu ...

vuongthanh - 11/11/08

Mến chào bạn Vương Thanh
TM cũng có đôi lời cảm nhận :"Vô Đề Ca " đây là 1 áng thơ hay, khiến cho người đọc "Ngộ" ra kiếp nhân sinh vốn mằn trong định luật "sinh diệt " của tạo wa' .Con người phải trãi wa "hương vị cuộc đời " với nhiều đắng cay nồng mặn ,cũng chua xót vời "Thăng, Trầm ,Đắc ,Thất" cũng bi thương với cảnh tang điền thương hãi , cũng thoáng buồn với tóc xanh mấy chóc điểm fa sương .Từ đó lắng vào Tâm để tìm thấy những phút điềm nhiên an lạc
TM Xin gửi bài "HƯỚNG ĐẠO TRƯỜNG "(Mượn vận 'Thăng Long thành hoài cổ")
của BHTQ để xem có đồng cảm ít nhiều với "VÔ ĐỀ CA"ko?
HƯỚNG ĐẠO TRƯỜNG

Thắp thoáng vó câu lướt dặm trường
Tóc xanh mấy chóc điểm pha sương
Bao năm đất khách ươm tình mẹ
Những tháng quê người đợi ánh dương
Hương vị cuộc đời nồng cảm xúc
Sắc màu dâu bể đượm bi thương
Soi gương kim cổ lời tâm sự
Mơ cảnh trần giang hướng đạo trường ./.
               THỆ MINH
           T7/15/11/08 23G
tb:Nếu có sai đề xin VT thông cảm nhé!chúc VT sáng tác thêm nhiều áng thơ hay
TM có nghe Đoàn Yên Linh ngâm thơ 1 lần nhân dịp dự đám cưới của 1 người bạn cách nay gần 20 năm
VT cho phép TM copy wa trang mái lá của TM nhé ;)
Vầng trăng tối ngắm thơ còn chuốt
Bài kệ đêm trì dạ chẳng phiêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vươngthanh

Cảm ơn anh Thệ Minh ghé qua chơi, để lại những lời cảm nhận sâu sắc về Bài Ca Vô Đề và ghi lại trên vách lều gianh một bài thơ bát cú thiệt hay chứa đựng nhiều triết lý, mang mang nỗi cảm hoài về kiếp nhân sinh để xướng hoạ cùng bài ca của VT.
Giòng thơ ai thả phiêu diêu
Một đời mãi nhớ tiếng tiêu hoạ đàn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

the minh

vươngthanh đã viết:
Uống Rượu Ngắm Tuyết

        Hoa tuyết giăng giăng muôn ánh tơ
        Tặng người đồng điệu mấy vần thơ
        Thêm vò trúc diệp vào thi hứng
        Tìm ánh trăng ngà muôn sắc mơ

Tuyết trắng mênh mông phủ khắp đường
Bắc phong rét lạnh, khí mù sương
Mưa hoa lất phất gieo niềm nhớ
Mây xám lênh đênh gợi nỗi buồn
Thuyền mãi nghìn trùng xa bến mộng
Lòng còn muôn thuở luyến quỳnh hương
Mời người tri kỷ vò thi tửu
Sưởi ấm hồn đơn giữa tuyết sương

vuongthanh

Mến chào bạn Vương Thanh
Thệ Minh xin mượn vần Uống Rượu Ngắm Nguyệt (ko dám gọi là hoạ vì bài này rất hay )để ghé thăm trang thơ của bạn nhé .;)
LY RƯỢU TAO PHÙNG

Cung đàn ai dạo ấm đường tơ
Thi hữu về đây hiệp ý thơ
Sống cũng buồn vui cùng thế sự
Mặn nồng cay đắng dệt hoài mơ


Tung cánh nhạn bay khắp nẻo đường
Về nơi nắng ấm -xứ mờ sương
Tha phương ấp ủ bao niềm nhớ
Quê mẹ chờ mong vạn nỗi buồn
Nghĩa bạn dạt dào trang khởi sắc
Tình thơ thắm đượm bút đưa hương
Quan san cách trở hằng mơ đợi
"Ly rượu tao phùng" dẫu gió sương
               THỆ MINH
          T3/18/11/08 16G
TB:Chúc VT vui, khoẻ nhiều sáng tác để cho nhiều bạn thơ ghé thăm :D
Vầng trăng tối ngắm thơ còn chuốt
Bài kệ đêm trì dạ chẳng phiêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 23 trang (229 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối