THU SẦU
Hoa nắng lung linh đượm ánh hồng
Thềm xưa gió nhẹ khỏa rèm song
Câu thơ lăn lóc nhòe cơn mộng
Cái nhớ chông chênh gợn nỗi lòng
Gió gọi buồn tênh mờ góc phố
Chiều về tím rịm bóng trên sông
Thu qua chở khối tình dang dở
Rực trái tim khô giọt máu nồng
Khánh Chân
Vững Môt Niềm Tin
( hoạ vận Thu Sầu của Khánh Chân)
Bạn hãy khơi cao ngọn lửa hồng
Theo làn gió nhẹ ấm len song
Lánh xa danh lợi an tâm trí
Phủi sạch tình si nhẹ cõi lòng
Chớ để cung sầu vương phím nhạc
Hãy nương thuyền đạo thuận dòng sông
Mấy lời chân thật mong ai thấu
Vững một niềm tin rực ánh hồng
THỆ MINH
Tình Sầu
(thuận nghịch độc)
Đọc xuôi:
Mang đời kiếp bạc phận hoa hồng
Giấc lỡ ai buồn đứng dưới song
Chan chứa nỗi đau lời vấn mộng
Xuyến xao người nhớ tiếng ru lòng
Chân vùi gót dại , tình say nắng
Bước lạc hồn vương , lệ đẫm sông
Tan gió cảnh xa trời ảm khói
Nàng ơi , gọi mãi luyến hương nồng
Đọc ngược:
Nồng hương luyến mãi gọi , ơi nàng
Khói ảm trời xa cảnh gió tan
Sông đẫm lệ vương , hồn lạc bước
Nắng say tình dại , gót chân vùi
Lòng ru tiếng nhớ người xao xuyến
Mộng vấn lời đau nỗi chứa chan
Song dưới đứng buồn ai lỡ giấc
Hồng hoa phận bạc kiếp đời mang
Đông Hòa
Nguyễn Chí Hiệp
Bối Dịệp kính hoạ bài Thu Sầu của Khánh Chân:
Ta ngắt đưa anh một đóa hồng
Chiều chiều ra đứng tựa bên song
Thấy chim về tổ buồn cho dạ
Nhìn gió lùa mây nát cõi lòng
Ví lá cây phong rơi trước cửa
Thà như bèo dạt lặng bên sông
Người ơi xin gửi câu chung thủy
Mà rót dùm nhau chén rượu nồng
Thu Sang Nhớ Bạn
(kính hoạ vận bài Thu Sầu của Khánh Chân)
Cánh phượng nhà ai trút áo hồng
Bướm vàng ngơ ngẩn đậu ngoài song
Người buồn tiễn bạn sầu lên mắt
Ve tiếc hạ đi trỗi nhạc lòng
Buồn nhặt sầu xưa chồng mấy núi
Ngồi đong lệ thắm đổ muôn sông
Gởi ai xa cách phương trời ấy
Mấy khúc tình riêng ý mặn nồng!
Thời lai đồ điếu thành công dị
Sự khứ anh hùng ẩm hận đa