Trang trong tổng số 4 trang (38 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Vì bạn chưa biết cách tạo chủ đề nên mình mở giúp bạn chủ đề thơ Trần Anh Tuấn cho bạn (theo họ và tên bạn đăng ký ở Thi viện). Bạn post thơ vào đây và hoàn toàn có thể thay đổi tên chủ đề nếu bạn muốn. Chỉ xin lưu ý: không post toàn bằng chữ in hoa ở bất kỳ mục nào!
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VIETPHONG108

Anh đâu kiêu.Hỡi bé yêu kiều!
Cưa em sắc quá,tim anh nhói.
Tim nhói,tình anh say liêu xiêu.
Em có biết sao anh chẳng đổ?
Bởi vì anh không có tính liều!
Vì thương cobe,thương cobe.
Khi đổ làm đau cobe yêu.
          
             ANHTUAN.
Ta là ta chứ không là ai cả
Cuộc đời này "không ai cả" là ta!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VIETPHONG108

Tôi đây ANHTUAN chimnon mới.
Lạc giữa rừng thơ với túi thơ
Thơ tôi sáng tác vài con cóc
Chưa biết làm sao để post bài?
Ta là ta chứ không là ai cả
Cuộc đời này "không ai cả" là ta!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

KhanhVi

Mở một topic chim non mới  =))
Tha hồ post thơ cóc, ổi, xoài
Thích thì làm luôn thơ lãng mạn
Đảm bảo có người vào hoạ thơ.

giỡn bạn chút cho zui nha :D
BUỒN VÔ BIÊN.......
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VIETPHONG108

TRĂNG SÁNG ONLINE

Có khi nào em nghĩ về tôi?
Anh trăng vàng long lanh đêm thu sáng.
Khi online,thời gian như đứng lại.
Đêm về suy nghĩ miên man ...
Tôi và em như giữa hai thái cực.
Nhưng có chung sự đồng cảm lạ kỳ.
Khoảng cách,con người với hai nửa yêu thương.
CAIDEP, TÌNH NGƯỜI và NIỀM TIN - Cuộc sống!
Có khi nào em nghĩ về tôi?
Tâm hồn em ngát hương ban mai nắng.
Anh mắt sáng,vai gầy tan trong gió mùa thu.
Em!Một vầng trăng nhỏ.
Ấm lòng đêm thu ...

                              PT: 11-05/2009
                                                                                                      ANHTUAN999108
Ta là ta chứ không là ai cả
Cuộc đời này "không ai cả" là ta!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VIETPHONG108

Niềm tin của tôi.

Niềm tin từ đâu tới?Bạn sẽ giữ nó như thế nào?
Niềm tin hiện tại đang là tài sản quý giá nhất cảu tôi,cho dù có như thế nào?
Trong 10 điều răn của nhà Phật có nói: Đánh mất niềm tin là đánh mất tất cả! Đúng vậy!Bạn thử nghĩ: Khi con người ta đánh mất niềm tin vào cuộc sống,điều gì sẽ đến với họ?Họ sẽ mất hết phương hướng,trước mắt họ chỉ còn những mảng màu xám ngoét,tối tăm.. Khi đó,họ sẽ làm những gì?

Tôi đã từng thất bại,cuộc sống của tôi là cả nhiều trang sách mà tôi chưa đủ hoàn thành,trong đó cũng đã có nhiều sóng gió,đắng cay.. Có khi,tôi như đứng bên bờ vực cuộc đời,nhưng tôi biết,Cuộc sống còn có nhiều người rất tốt,còn có nhiều điều tươi đẹp có thể mình chưa găp may?Hoặc cũng có thể mình chưa biêt và chưa nhận ra thôi.Để đi đến được bến bờ HP đâu đơn giản dễ dàng như ta vẫn tưởng? Chúng ta được sinh ra,tồn tại tren thế giới này là 1 xác xuất cực nhỏ,là may mắn lắm rồi.
Mình đã làm gì để cảm ơn cuộc sống chưa?Trong khi trươc mắt chúng ta còn nhiều điều mà ta chưa làm được!Và tôi đã đứng dậy. Đó chính là sự hiểu biết của tôi về bản chất của thế giới,về cuộc sống tương đối,về con người và do vậy,tôi tin vào cuộc sống,tin vào con người,và tin vào chính mình.Đó chính là thông điệp của tôi dành cho cuộc sống.

Hãy biết tôn trọng cuộc sống,nó đáng quý biết bao!
Ta là ta chứ không là ai cả
Cuộc đời này "không ai cả" là ta!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VIETPHONG108

Gặp em


Ta gặp em bên trời thu trong vắt.
Nhận ra em trong chiều đẹp,nắng vàng.
Ánh mắt ấy tôi quên sao được?
Với nụ cười tươi thật dễ thương.

Tôi gặp em khi mùa đông đang đến.
Cái lạnh đêm trường cứa nát trái tim tôi.
Mỗi khi gặp em là mỗi đêm tôi nhớ.
Ánh mắt cay trong mưa ướt tê lòng.

Tôi gặp em khi mùa xuân chưa đến.
Em ra đi tôi quá đỗi bất ngờ.
Trong vô thức gọi tên em tha thiết.
Em vô tình hay tôi quá đa mang?

             PT:26/3-2008
Ta là ta chứ không là ai cả
Cuộc đời này "không ai cả" là ta!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VIETPHONG108

CON CÓC

Khi là 1 đứa trẻ học mẫu giáo,tôi có 1 kỷ niệm rất ấn tượng,nó sẽ mãi trong tôi.
Khi  đó tôi nghe thấy những tiếng ồn ào cùng những tiếng cười rất khoái trá,tôi nhận thấy 1 nhóm những đứa trẻ,chúng học trên tôi một lớp, đang túm tít lại,đứa cầm que nứa,đứa thì cầm đá đang đánh,đập một con cóc rất dã man.
Con cóc đó bị vỡ toạc nhiều chỗ,máu loang lổ chảy đầm đìa đang cố gắng chạy trốn với những bước nhảy yếu ớt.Tôi không thể cầm lòng, chạy đến can ngăn một cách rất mạnh mẽ.
Kết quả: Trên khuôn mặt tôi xuất hiện " một quả cà chua chín mọng  và hai quả chuối" to đùng! Nhưng con cóc kia được cứu sống.


Lởm chởm,sần sùi,trâng trâng,xám xám.
Nửa cuộc đời nép bụi rậm gai.
Nghiến răng kèn kẹt rợn tai.
Nghe dòng đời tan chảy...
Một ngày kia  mưa,dông,bão tố.
Cậu ông trời lột  xác và ... tỉnh giấc,vươn vai !!!...
                                                                                           
                                                                                              PT ngày: 10-5/2009
Ta là ta chứ không là ai cả
Cuộc đời này "không ai cả" là ta!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VIETPHONG108

Hai ngôi sao nhỏ

1,2,3,4 Ngôi sao.
Đêm khuya đơn lạnh
Phía chân trời xa xa với 2 vì sao nhỏ!
Ánh sao xanh, bóng sao nhòa tiềm thức.
Giữa 2 vì sao đó.
Là khoảng cách không thời gian?
Dòng sông cuộc đời khúc đục,khúc lung linh.
In ngầu đôi mắt đỏ.
Miền ký ức khoả đầy bóng tối.
Ta giật mình đánh mất thời gian!
                                   
                PT: 20/8-2001
Ta là ta chứ không là ai cả
Cuộc đời này "không ai cả" là ta!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VIETPHONG108

Bản tình ca Nga : Đôi bờ

Những bản tình ca Nga ngọt ngào đi về trong tâm hồn những con người đã từng đến Nga và chưa bao giờ đặt chân lên mảnh đất của tuyết trắng ấy. Tôi là một nguời chưa từng một lần đặt chân đến nước Nga. Đất nước Nga trong tôi chỉ là những bài hát và những bộ phim một thời: Khi đán sếu bay qua, Maxcova không tin vào những giọt nước mắt... Chỉ có vậy mà sao thân thương đến thế

 Một ngày lang thang trên sông Hồng lặng nhìn con nước lững lờ trôi cuốn theo những mệt mỏi và muộn phiền qua đi theo tháng năm tôi nghĩ về bài hát Đôi bờ. Dường như cảm xúc trong tôi tận đến lúc ấy mới tìm được điểm khởi nguồn.
         Lời bài hát

ДВА БЕРЕГА

Ночь была с ливнями
И трава в росе,
Про меня "счастливая"
Говорили все.
И сама я верила,
Сердцу вопреки:
Мы с тобой - два берега
У одной реки.

Утки все - парами,
Как с волной волна,
Все подруги с парнями,
Только я одна.
Всё ждала и верила,
Сердцу вопреки:
Мы с тобой - два берега
У одной реки.

Ночь была, был рассвет,
Словно тень крыла.
У меня другого нет,
Я тебя ждала.
Всё ждала и верила,
Сердцу вопреки:
Мы с тобой - два берега
У одной реки...

Đêm dài qua, dưới mưa rơi, em mong chờ anh tới
Cây cỏ hoa như nói nên lời em hạnh phúc nhất đời
Lòng em riêng biết có yêu anh, giữa tình đôi lứa ta,
một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

Trên dòng sông, sóng đôi nhau, thiên nga đùa trên sóng
Bên bờ sông vai sánh vai nhau, đôi đôi bước theo dòng
Mình em riêng đứng ngóng trông anh, với niềm tin thiết tha
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

Đêm dần qua ánh ban mai đang lan tràn dâng tới.
Trên bờ sông soi bóng em dài, xa xa phía chân trời.
Mình em riêng thắm thiết yêu anh, với niềm tin thiết tha.
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

Mình em riêng thắm thiết yêu anh, với niềm tin thiết tha.
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

"Đêm dài qua, dưới mưa rơi, em mong chờ anh tới
Cây cỏ hoa như nói lên lời, em hạnh phúc nhất đời
Mình em riêng thắm thiết yêu anh, giữa tình đôi lứa ta
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa. "

Từ “đêm dài” chuyển thành “cây cỏ hoa như nói lên lời” - có gì như thể đổi thay…Tôi nghĩ về một câu hát tôi chưa thể giải mã được:

“Mình em riêng thắm thiết yêu anh, giữa tình đôi lứa ta
Một dòng sông sóng nước long lanh”

Giữa hai người có một dòng sông ư, phải chăng dòng sông ấy chính là sự xa cách? Một dòng sông sóng nước long lanh mà đôi bờ không cách xa, thế thì hẳn phải có một chiếc cầu. Tôi ào lên cầu Thăng Long để mà đứng nhìn xuống. Gió sông thổi lồng lộng. Lắm lúc người ta suy nghĩ thiệt là trẻ con ghê, em nhỉ? Cứ nghĩ đến một dòng sông dài lại ước hiện ra một chiếc cầu nối đôi bờ lại. Dưới chân tôi là sông, nước trôi hờ hững. Tôi ngóng cổ xuống mong tìm một cánh bèo, tìm một màu tím lung linh giữa những con nước ấy. Còn những bông hoa tím ngắt thuỷ chung là còn chờ đợi nhau…

"Trên dòng sông, sóng đôi nhau, thiên nga đùa trên sóng
Bên dòng sông, vai sánh vai nhau, đôi đôi bước theo dòng
Mình em đứng ngóng trông anh, với niềm tin thiết tha
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa."

Gió sông Hồng cứ thổi vào xơ xác. Ai đang trong tay ai giờ này ấm êm? Đợi chờ ấy là nhớ mong khắc khoải. Đợi chờ ấy là dằng dặc một niềm mong. Nhưng người ta còn có một “niềm mong” để mà ngóng về. Cô gái trong bài hát của tôi và em đang nghĩ về những điều thật là đẹp. Hẳn niềm tin của cô ấy vào ngày mai sẽ là trong trẻo vô cùng, em nhỉ? Chàng trai sẽ trở về sóng vai cùng cô ấy bước theo dòng. Cô gái ấy đang một mình nhưng cô ấy không cô độc lẻ loi vì trong trái tim cô ấy ngập tràn một niềm yêu, em có thấy không em?

"Đêm dần qua, ánh ban mai đang lan tràn dâng tới
Trên bờ sông soi bóng em dài, xa xa phía chân trời
Mình em riêng thắm thiết yêu anh, giữa tình đôi lứa ta
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa."

Câu hát sao mà giống một bức vẽ đến thế, một bức vẽ đẹp lung linh. Này là sắc rực rỡ tươi tắn lung linh của nắng, màu trời chắc chắn là xanh lắm, phải thế không em? Giữa cỏ cây hoa lá có một dáng người nhỏ bé bên dòng sông nước xanh thẳm, với đôi mắt sáng long lanh và cái dáng thiệt mềm mại ấy hoà cùng vào dáng của sông và cây cỏ. Một bức tranh với nhiều ánh sáng trong đó điểm nhấn của ánh sáng sẽ dồn cả vào mắt để ánh lên một niềm tin diệu kỳ. Tôi biết rồi, bức tranh ấy đẹp lắm.

"Mình em riêng thắm thiết yêu anh, giữa tình đôi lứa ta
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa... "

Cuối cùng của từng đoạn lời bao giờ cũng được chốt lại bằng một câu hát:

"Một dòng sông sóng nước long lanh đôi bờ đâu cách xa."

Tôi đã hiểu vì sao họ không cách xa rồi. Ánh mắt lung linh niềm tin ấy sẽ thay cho một chiếc cầu để nối đôi dòng. Sẽ không còn sự cách xa nữa, em nhỉ? Em sẽ trở về vào một ngày nắng…

Khắc khoải, da diết, những giai điệu của Đôi bờ lặng lẽ trôi trôi như dòng sông đang chảy dưới chân tôi. Gió lại táp vào mặt, cảm giác mình nhỏ bé vô cùng. Ước mình như đôi tình nhân kia

Theo ý hiểu của riêng cá nhân tôi.Trong nguyên tác "là đôi bờ xa cách xa..."
Đã xa rồi mà còn xa mãi,xa mãi.. nhưng bản dịch của nghệ sỹ Trung Kiên mang chiều hướng tích cực hơn,tươi sáng hơn: Đôi bờ đâu cách xa!Nó mang 1 ý nghĩa mở.Khiến cho con người vẫn còn niềm tin vào tình yêu,cuộc sống trở về với vốn dĩ rất tươi đẹp của nó.Cho dù có gặp,có trải qua hàng ngàn trở ngại,Họ vẫn có niềm tin,hy vọng,có 1 tình yêu đủ lớn,đủ sức mạnh để vượt qua bão tố cuộc đời.
Ta là ta chứ không là ai cả
Cuộc đời này "không ai cả" là ta!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 4 trang (38 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối