Dốc hết tình này, ta trả nợ người Dộc hết tình này, ta trả nợ đời Trả hết tình tôi vẫn nợ không thôi.
Mắt đã mù lòa vì đợi tin xa Tóc rối bạc màu, vì nợ yêu nhau Nào biết ngày sau, trả nợ tình nhau.
Trả hết, trả hết cho người Trả luôn mắt môi nụ cười Trả xong đời còn hư không
Này gió, gió bay về trời Này hoa sẽ rơi về cội Còn ta đường nào cho ta?
Em ơi em, anh không thể Nuôi bao nhiêu yêu thương này Nhớ mong hoài... Em ơi em, anh không thể Nuôi bao nhiêu yêu thương này, Chờ mong, chờ mong mãi...
Tôi nào đâu với đam mê Với bao la,trước bến bờ viễn vông
HÃY CHO TÔI và CON TIM MÙ LOÀ- Michel Jacson Việt Nam thần đồng NS Sỹ đan
Người ta thường nói khi yêu con tim mù lòa Chỉ yêu chỉ sống cho riêng mình Người ta thường nói khi yêu ai yêu thật thà Dù yêu là biết không đường về Và khi đã biết yêu là đã biết hy vọng Dù lời tình đầu chưa dám nói Dòng thư tình viết ra sao vẫn cứ e ngại Đêm đêm nhớ thương đêm đêm khát khao Do, do you (want/love/want) me (6) Do, do you love me, baby Trong tim anh chỉ có riêng mình em Do, do you (want/love/want) me (6) I want to tell you, baby My love is true, oh! baby Tình yêu anh chỉ cho riêng mình em ô ê ... Con tim thở than cũng vì em ô ê ... Con tim mù lòa cũng vì em du .. ê .. du .. hey ..
Tôi nào đâu với đam mê Với bao la,trước bến bờ viễn vông
thảo nguyên bát ngát mênh mông tận chân trời cỏ cây hoa lá hương thơm tỏa ngát đồng tìm em năm tháng thấy đâu hình bóng nàng em thân yêu ơi biết em giờ đây nơi đâu nhắn giúp cho ta mây ơi...nhắn giúp cho ta chim ơi thảo nguyên bát ngát... đem giấu em ta nơi nào lần theo giấu vết em đi tìm ...đâu cho thấy em yêu...tình yêu đôi cánh...trong tim phút giây nào nguôi...tháng tháng năm năm trôi qua...gió tuyết mua rơi sươn sa...tình anh vẫn xang như lá cây đang mùa xuân
Those were the days
Once upon a time there was a tavern Where we used to raise a glass or two. Remember how we laughed away the hours, And dreamed of all the great things we would do.
Those were the days my friend We thought they'd never end. We'd sing and dance forever and a day. We'd live the life we choose. We'd fight and never lose. For we were young and sure to have our way. La la la la...
Then the busy years went rushing by us, We lost our starry notions on the way. If by chance I'd see you in the tavern, We'd smile at one another and we'd say.
Those were the days my friend We thought they'd never end. We'd sing and dance forever and a day. We'd live the life we choose. We'd fight and never lose. Those were the days, oh yes those were the days La la la la...
Tôi nào đâu với đam mê Với bao la,trước bến bờ viễn vông
Dịu dàng hạt nắng đùa nhẹ trên áo Đôi môi em gọi bao khát khao Mắt em vời vợi đăm đắm trời cao Em mong manh tựa rừng cây trút rời lá Gió chiều bỗng chợt xao xuyến mãi không thôi
Người yêu ơi dù mai này cách xa Mãi mãi diệu kì là tình yêu chúng ta Và ta biết một điều thật giản dị Càng xa em ta càng thấy yêu em
Hội ngộ rồi chia ly cuộc đời vẫn thế Dẫu là mặt trời nồng nàn khát khao Hay đêm mịt mùng lấp lánh trời cao Nếu không có người cuộc đời trôi về đâu Nếu không có người mặt đất quá hoang vu
Và ta biết một điều thật giản dị Càng xa em ta càng thấy yêu em
Tôi nào đâu với đam mê Với bao la,trước bến bờ viễn vông
Tìm em tôi tìm mình hạc xương mai Tìm trên non ngàn một cành hoa khôi Nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối Một bờ môi thơm, một hồn giấy mới Tìm em tôi tìm, nhủ lòng tôi ơi Tìm đêm chưa từng, tìm ngày tinh khôi Tìm chim trong đàn ngậm hạt sương bay Tìm lại trên sông những dấu hài
Tìm em xa gần, đất trời rộn ràng Tìm trong sương hồng, trong chiều bạc mệnh Trăng tàn nguyệt tận chưa từng tuyệt vọng đâu em Tìm trong vô thường có đôi dòng kinh, sấm bay rền vang Bỗng tôi thấy em dưới chân cội nguồn Tôi mời em về đêm gội mưa trong Em ngồi bốn bề thơm ngát hương trầm Trong vườn mưa tạnh, tiếng nhạc hân hoan Trăng vàng khai hội một đóa hoa quỳnh
Từ nay tôi đã có người có em đi đứng bên đời líu lo Từ nay tôi đã có tình có em yêu dấu lẫy lừng nói thưa Từ em tôi đã đắp bồi có tôi trong dáng em ngồi trước sân
Mùa đông cho em nỗi buồn, chiều em ra đứng hát kinh đầu sông Tàn đông con nước kéo lên, chút tình mới chớm đã viên thành
Từ nay anh đã có nàng biết ơn sông núi đáp đền tiếng ca Mùa xuân trên những mái nhà có con chim hót tên là ái ân
Sen hồng một nụ, em ngồi một thuở Một thuở yêu nhau có vui cùng sầu Từ rạng đông cao đến đêm ngọt ngào Sen hồng một độ, em hồng một thuở xuân xanh Sen buồn một mình. Em buồn đền trọn mối tình
Một chiều em đứng cuối sông gió mùa thu rất ân cần Chở lời kinh đến núi non, những lời tình em trối trăn Một thời yêu dấu đã qua gót hồng em muốn quay về Dù trần gian có xót xa cũng đành về với quê nhà
Từ đó trong vườn khuya Ôi áo xưa em là một chút mây phù du Đã thoáng qua đời ta Từ đó trong hồn ta ôi tiếng chuông não nề Ngựa hí vang rừng xa vọng suốt đất trời kia Từ đó ta ngồi mê để thấy trên đường xa Một chuyến xe tựa như vừa đến nơi chia lìa
Từ đó ta nằm đau ôi núi cũng như đèo Một chút vô thường theo từng phút cao giờ sâu Từ đó hoa là em một sớm kia rất hồng Nở hết trong hoàng hôn đợi gió vô thường lên Từ đó em là sương rụng mát trong bình minh Từ đó ta là đêm nở đóa hoa vô thường
Tôi nào đâu với đam mê Với bao la,trước bến bờ viễn vông