11.741
NỢ TRUYỀN
Phạm Bá Chiểu
Mỗi ác nghiệp một nợ ghi
Kiếp này không trả, ắt thì kiếp sau
11.742
BUỒN
Phạm Bá Chiểu
Đem buồn phơi, bốc thành mây
Lại thành mưa đổ về đây nỗi buồn
11.743
TÌNH NHƯ CÁT
Phạm Bá Chiểu
Tình yêu như cát người ơi
Nắm tay càng mạnh càng rơi xuống nhiều
11.744
KỲ CO HAY KỲ QUAN
Phạm Bá Chiểu
Đừng gọi Kỳ Co, hãy gọi Kỳ Quan
Lâu đài đẹp nổi lên từ đáy biển
Ánh ngọc trai, sắc san hô đỏ quyện
Từ thuỷ cung nổi dậy giữa nơi đây
Sóng chăn rong, còn gió biển chăn mây
Biển xanh trong và trời trong xanh ngắt
Nhìn tận đáy xuyên làn nước trong vắt
Đàn cá bơi quanh những rạn san hô
Hốc đá kia thành nhỏ nhắn chiếc hồ
Ta tắm biển trong giữa lòng núi đá
Biển trong núi, núi trong lòng biển cả
Ôi diệu kỳ thuỷ cung giữa trần gian
Hãy đừng đến hòn đảo ấy Kỳ Quan
Bởi chắc chắn quên hồn mình ở lại
Bởi mê cung đảo Kỳ Co huyền thoại
Như sinh ra để đánh cắp hồn người
Nhưng chúng mình đã đến đó em ơi
Khi về rồi hồn ta còn ở lại
Dù đã xa tình ta bên nhau mãi
Chẳng chịu rời thuỷ cung ấy Kỳ Co
11.745
VỀ TAM QUAN
Phạm Bá Chiểu
Về xứ dừa, hình ảnh đẹp tình yêu:
Một trái dừa kèm với hai ống hút
Ta cùng uống trái dừa, cơn mưa mát
Rửa trôi đi bao phiền muộn trong lòng
Về xứ dừa, dừa dạy ta biết cong
Nhưng không gãy trước hung tàn mưa gió
Trái căng tròn hay chính bao bầu sữa
Mẹ thiên nhiên ưu ái tặng con người?
Về xứ dừa, dừa dạy ta vươn trời
Mới tạo được hạt giống mầm to nhất
Liệu thể có hạt giống nào trái đất
Nước ngọt lành sánh được quả dừa chăng?
Về xứ dừa, dừa dạy ta biết rằng
Bão, cơ hội dừa thực hành khiêu vũ
Như đôi ta xuyên bão đời hung dữ
Mãi vươn cao dâng trái ngọt cho đời
11.746
SA MẠC GIỮA LÒNG THÀNH PHỐ
Phạm Bá Chiểu
Đồi Phương Mai hay sa mạc cát nung
Sahara giữa lòng Quy Nhơn phố
Cũng quay cuồng biến hình theo cơn gió
Như từng giây thay áo mới thêm xinh
Anh như thấy có hai biển sóng duyềnh
Mặt biển xanh, mặt cát vàng cùng sóng
Những đường vân trên mặt cát vàng óng
Có khác nào những sóng biển ngoài xa
Ôi diệu kỳ Quy Nhơn quê hương ta
Sở hữu cả biển khơi cùng sa mạc
Có sóng biển tung hoà cùng sóng cát
Dội lòng ta cho ăm ắp sóng tình
Nhìn kìa em xương rồng nở hết mình
Hoa rực đỏ trên cát vàng rực lửa
Loài hoa như ThầnTình yêu nhắc nhở
Gian khó nào tình cũng phải nở hoa
Chính xương rồng bài học dạy chúng ta
Khi hoa nở trên vút vời sa mạc
Dưới nắng lửa trong tung hoành bão cát
Sẽ nở xinh ở bất cứ nơi nào
11.747
GÁI QUY NHƠN
Phạm Bá Chiểu
Trai khôn lấy gái Quy Nhơn
Văn hay, võ giỏi tuyệt hơn mọi miền
Một khi nàng đã đi quyền
Mấy thằng ăn cướp đưa tiền xin tha
Một khi trộm cướp tới nhà
Nàng ho vài tiếng tưởng là bão dông
Nết na, thuỳ mị, chiều chồng
Nhưng khi trừng mắt chồng không dám gần
Ra đường ta hãy yên tâm
Nấp vầng ngực nhỏ nhưng tầm rất siêu
Bên nàng, ta bỗng hùng kiêu
Cướp vào, nàng chưởng vài chiêu gục liền
Nàng săn bắt cướp tài tình
Nhưng mà trùm cướp lương tiền của ta
Bằng lời nói rất văn hoa:
“Đưa tiền em giữ ấy là bình yên
Bạn bè mời nhậu không tiền
Vài lần chúng ngán, chẳng phiền đến anh
Tên anh chúng gạch cho nhanh
Về nhà, em nấu cơm canh tuyệt vời
Có nem Chợ Huyện anh xơi
Bánh xèo tôm nhảy trên đời không hai
Rượu Bàu Đá cứ lai rai
Cua huỳnh đế cứ dài dài anh ăn
Pha cùng nước mắm Tam quan
Diêu trì bánh hỏi, Song Thằn bún ngon
Bún riêu nức tiếng sông Kôn
Lại thêm chả cá Quy Nhơn thơm hoài
Gái nào ham vẻ đẹp trai
Nhưng tiền rỗng ví good bye anh liền
Một khi trong túi không tiền
Về nhà với vợ giấc tiên đêm dài
Rượu Tây Sơn ngâm gạc nai
Kèm thang Minh Mạng trên tài trần gian
Kèm thêm mấy củ sâm Hàn
Anh thành mãnh tướng tan hoang chiến trường
Thoắt đâu bão biển, triều cường
Rùng rùng động đất, chân giường chấn rung
Rượu này chồng uống, vợ mừng
Làm cho cả xóm phừng phừng khát khao”
Tôi nghe lời nói ngọt ngào
Thế là dốc hết hầu bao cho nàng
Đời tôi từ ấy sang trang
Vui tươi, hạnh phúc sánh ngang đỉnh trời
Cầm vàng còn sợ vàng rơi
Lấy nàng Bình Định một đời ấm no
11.748
BÌNH MINH THUỶ CUNG QUY NHƠN
Phạm Bá Chiểu
Biển cày lên những luống nhớ bạc đầu
Chim đan vó cất mặt trời rực rỡ
Gieo hạt nắng lên biển xanh màu mỡ
Gặt một mùa muôn hoa nắng đỏ, vàng
Người ta nói biển là viện bảo tàng
Đầy huyền ảo ẩn mình sâu mặt nước
Những hiện vật chẳng nơi nào có được
Một mê cung có thật giữa cuộc đời
Thiên cung là tưởng tượng của loài người
Nhưng thuỷ cung phải chăng điều rất thật
Chúng mình hãy đến thuỷ cung đẹp ngất
Lặn Kỳ Co ngắm những rạn san hô
Biển bình minh những hoa nắng nhấp nhô
Chiếu xuống đáy những ngọn đèn cung điện
Những đàn cá muôn sắc màu ẩn hiện
Rạn san hô đỏ, trắng cá đan màu
Chúng mình thành hai người cá bên nhau
Biết Quy Nhơn còn thuỷ cung kì vĩ
Trên mặt biển bình minh xinh đẹp thế
Dưới đáy sâu bình minh đẹp hơn nhiều
Ôi Quy Nhơn thiên, thuỷ cung yêu kiều
Bao tiềm ẩn mong chờ ai khám phá
Gái Quy Nhơn, nhìn ngoại hình xinh quá
Tim vẫn còn ẩn chứa một tình yêu
11749
NÀNG NẪU DẠY CHỒNG
Phạm Bá Chiểu
Ai về Bình Định mà coi
Các nàng xứ nẫu cầm roi dạy chồng
Đánh chồng chỉ đánh vào mông
Nhưng mà chỗ khác thì không bao giờ
Đánh cho chừa tội hững hờ
Cứ chăm nhậu nhẹt mà lơ học hành
Đêm về vợ đợi năm canh
Nhậu về chồng ngủ không nhanh trả bài
Đánh cho chừa tội cấy sai
Ruộng nhà không cấy, cấy hoài ruộng hoang
Nàng khôn đánh chỉ mông chàng
Dụng cụ gây án an toàn lớp sâu
Đánh chừa cái tội ngu lâu
Chán cơm, thèm phở, phở đâu nuôi người
Khoẻ thì cứ phở mà xơi
Ốm đau, phở nói hết thời, hết quen
Đánh cho chừa thói đỏ đen
Cờ gian, bạc lận tiền đem dâng người
Chơi số đề, chê số đời
Mơ hão,hao mỡ mấy lời tiên tri
Đánh cho chừa tội ngu si
Tiền đem cho gái đến khi hết tiền
Hết tiền nó nghiến, nó nghiền
Tài khoản sung sướng nó liền đóng băng
Đánh chừa cái tội lẳng nhằng
Thuốc lào, thuốc lá đi nhoằng sức trai
Đánh vào mông, đánh vào tay
Nhưng vùng cấm địa nàng hoài tránh xa
Ôi nàng Bình Định quê ta
Tưởng là đáng sợ nhưng mà đáng yêu
11750
ĐỪNG ĐẾN QUY NHƠN
Phạm Bá Chiểu
Anh hãy đừng đến Quy Nhơn xinh tươi
Sẽ bị nghiện chẳng bao giờ cai được
Rừng, núi, cát, biển, sóng, trời, mây, nước...
Có lối vào, quên bẵng cả lối ra
Anh hãy đừng đến Quy Nhơn tài hoa
Sẽ bị nghiện chẳng sao cai nổi cả:
Rượu, nem, phở, bún, chả, xèo, miến, cá...
Một lần ăn, quên cả lối ra về
Anh hãy đừng đến Quy Nhơn si mê
Nếu muốn nhớ đường trở về quê mẹ
Hãy đừng gặp cô gái nào anh nhé
Gái Quy Nhơn chỉ giỏi hớp hồn thôi
Nhưng nhỡ anh đã đến Quy Nhơn rồi
Anh đừng nhé gặp người con gái khác
Chỉ gặp em mới tìm ra lối thoát
Thoát Quy Nhơn, lạc giữa biển tình em
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường