Trang trong tổng số 1 trang (7 bài viết)
[1]

Ảnh đại diện

Ma Phương

Toán học và thơ ca tưởng như 2 mặt "đối lập" trong cuộc sống nhưng đối với mình nó lại không hẳn như vậy.Có thế Toán luyện cho ta chất thép còn thơ ca mang tới cho ta chất tình trong cuộc sống.Nhưng có lẽ là 1 người tham lam nên mình luôn muốn có cả hai thứ đó.Cho nên mình lập ra topic này với mong muốn thử dung hoà hai thứ tạm gọi là 2 "thái cực" đó xem sao.Cóthểsứcsáng tạo của nghệ thuật trong đó không lớn nhưng dù sao thì mình thấy cũng phần nào thể hiện được những suy nghĩ của mình.Không biết mọi ngươg nghĩ sao ......?
có những đớn đau âm thầm theo gió
Thổi vô bờ băng giá một con tim
Có những xưa kia nay đã thành kỷ niệm
Mặc trong lòng canh cánh một niềm yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Ma Phương

Mở đầu topic xin được dẫn bài của 1 bác sinh viên khoa toán  (bài này đã được đăng trên báo toán học và tuổi trẻ)
Mình rất thích bài này :

Bài thơ này anh viết tặng em

Người bạn đời anh hằng mong nhớ

Bài tích phân vừa làm ra kết quả

Đổi biến rồi, truy hồi tiếp mới xong

               ***

Hà Nội bây giờ tiết đã sang đông

Em nhớ quàng khăn khi đi dạo phố

Thành phố lên đèn không gian rực rỡ

Phương và chiều em chỉ vectơ thôi

                ***          

Không gian yêu tọa độ xác định rồi

Phương trình bậc cao đường lối chung hạ bậc

Ta trở về kĩ năng thành thạo nhất

Bậc nhất, bậc hai em nổi tiếng một thời

                ***

Đôi mắt em xanh, ánh xạ cuộc đời

Mỗi lần trao vô hạn lần hạnh phúc

Nghiệm ngoại lai làm sao mà có được

Anh biết rồi em biến đổi tương đương

                ***

Lần dạo chơi nơi thành phố mờ sương

Đà Lạt thông reo bên đèo Ngoạn Mục

Anh với em chơi rút bài xác suất

Em hỏi anh không gian mẫu là gì?

                ***

Và rồi thời gian cứ mải miết đi

Anh là đường xiên nhận em hình chiếu

Ngọt bùi cùng chia, đắng cay cùng chịu

Gắn kết hai đầu, đường vuông góc cùng chung

               ***

Anh tìm em bằng đa thức đặc trưng

Đạo hàm bậc hai biết rằng em ở đó

Có lần giận anh em bảo là không có

Giấc ngủ không thành gián đoạn suốt đêm thâu

               ***

Ở hai đầu trung tuyến xa nhau

Hướng về trọng tâm tin ngày gặp mặt

Giá trị tuyệt đối bao giờ âm được

Và bao giờ anh khỏi nhớ thương em

               ***

Anh gửi tình anh qua những con tem

Những lá thư vượt muôn trùng sóng gió

Mong đến trao em  Người anh hằng mong nhớ

Bài thơ này anh viết tặng riêng em.

Đào quang Điền (SV khoa toán SP1 1969_1973)
có những đớn đau âm thầm theo gió
Thổi vô bờ băng giá một con tim
Có những xưa kia nay đã thành kỷ niệm
Mặc trong lòng canh cánh một niềm yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Ma Phương

Do bài này quá hay nên hồi học lớp 12 mình đã "Bạo Gan" mượn 1 câu đầu tiên của bác Điền để phụ theo bác 1 bài:(di nhiên là không sánh được với bác Điền rồi)

Bài thơ này anh viet tặng em
Lúc đêm khuya khi mong nhớ tràn về
hỏi trục thời gian sao ngừng trôi lâu quá
Anh tịnh tiến mau tới được gặp em

Đem những đam mê dấu vào suy diễn
Quy nạp nhiều lần hỏi giới hạn ở đâu
Câu trả lời anh tìm suốt đêm thâu
Nhưng hôm nay đành nợ em một chân lý

Có những đêm anh dường như mất trí
Vòng tròn lựong giác thao thức trong mơ
Mỗi vòng quay đi một lần mong gặp gỡ
mà chu kỳ chỉ là nhưng phút giây

Anh chợt nhớ một lần dưới hàng cây
lấy vi phân tìm được em ở đó
Em trao anh một nết nhìn nho nhỏ
Tựa đơn ánh mà toàn phương rạng ngời

Bài chứng minh vừa tìm được điểm rơi
Đẳng thức xảy ra cân bằng một biến
Có những lần hai đường cong tiếp tuyến
Em hỏi anh giờ này chúng ở đâu

Câu trả lời khiến anh nghĩ thật lâu
Để hôm nay vỡ oà trong hạnh phúc
bằng trái tim và một nguyên hàm phụ
Anh trao em chân lý thuở nào
có những đớn đau âm thầm theo gió
Thổi vô bờ băng giá một con tim
Có những xưa kia nay đã thành kỷ niệm
Mặc trong lòng canh cánh một niềm yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

trangkhadinh

chào bạn !mịnh được đọc những dòng thơ của bạn và của bác sinh viên kia thì quả thực mình thấy rất hay và dường như nó đã gắn kết được hoàn toàn giữa tình và toàn học tuy mình được đọc nhiều bài khác nhưng
Một ngày không thấy em qua
Hàng cây lá đã úa thêm mấy phần
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Ma Phương

Phương trình" nào đưa ta về chung lối
"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
"Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được

"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ

Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép

"Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới

Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song song
có những đớn đau âm thầm theo gió
Thổi vô bờ băng giá một con tim
Có những xưa kia nay đã thành kỷ niệm
Mặc trong lòng canh cánh một niềm yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyên An_

Mình học toán dở nhất xứ đây, cũng xin góp vui bạn nhé !

Giấc mơ.

Đặt viết bình phương em lạc vào giấc mơ
Một giấc mơ nhảy múa nhiều ẩn số
Khi khai căn chân trời hé lộ
Tiếp tuyến này em 1 hướng về anh

Tay em run tiếng sóng vẫn vờn quanh
Em chợt hiểu tiệm cận không về được
Đáp án này muôn đời xa cách
Ngẫn ngơ buồn... nước mắt em rơi

NA.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nghia Hoa

HỒN THƠ Ý TOÁN

Ý Toán -Hồn Thơ lại giao hoà
Sao mà chẳng thấy mấy bài ra
Ma Phương chắc đã thành “Ma trận”
Nên khách “Đa phương” sợ tránh xa
“Hợp số” thấy toàn “Giao”với “Hợp”
Hay là “Hàm số” “tích phân” đa
Lại thêm “tiếp tuyến”cùng “phi tuyến”
Vì vậy nên rằng…ha …. ha…ha
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 1 trang (7 bài viết)
[1]