Trang trong tổng số 58 trang (575 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [54] [55] [56] [57] [58] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

caphexua

Trăng Ngọc đã viết:
Em nghiêm chỉnh nà:
Hạnh phúc là tất cả mọi điều mang đến sự bình an cho trái tim.
Chính xác 100%

http://Taochu.Uhm.vN/chu/38/c.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/p.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/h.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/e.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/x.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/u.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gif

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

Thông điệp của sự hạnh phúc

Bài đăng trên Đại Đoàn Kết (03/05/2012)

Thời gian cứ dần trôi theo quy luật của tạo hóa, lại một mùa Khánh Đản nữa lại về trên dải đất hình chữ S thân thương. Đã trải qua 2636 năm kể từ cái ngày ấy, cái ngày mà cả thế giới đều rung động để chào đón sự xuất hiện của đấng Đại Giác Ngộ. Tuy Ngài đã nhập diệt nhưng chánh pháp vẫn được lưu truyền mãi trong thế gian như là một con đường đưa chúng ta thoát khỏi sự khổ đau để tìm về bờ giải thoát.

http://daidoanket.vn/Pictures/bao%20tuan/_2012/124/2012_124_T7_anh.jpg
Đức Phật dạy: "Người con Phật vì lòng từ bi
mà làm việc phóng sinh và khuyên bảo người khác làm.
Nếu thấy người đời sát sinh thì nên tìm cách cứu
cho chúng được thoát khỏi nạn khổ”



Đức Phật ra đời, một thông điệp của sự giải thoát và an lạc trong cuộc sống đã xuất hiện, những lời dạy của Ngài phải chăng là lời giải đáp cho sự tìm kiếm và trao chìa khóa để con người mở tung cánh cửa cuộc đời nhằm thực hiện ước mơ của mình, tạo dựng một thế giới an bình cho nội tâm và ngoại cảnh.

Đức Phật đã từng tuyên bố: "Không có giai cấp trong nước mắt cùng mặn, trong dòng máu cùng đỏ”. Lời tuyên bố ấy của Ngài thật là cao thượng, xuất phát từ một trái tim nhân hậu luôn vì nhân loại, như là một sự khẳng định minh triết, một bản tâm ca của đời sống nhân loại. Dẫu biết rằng, ai cũng có Phật tính và ai cũng đều có thể trở nên cao thượng. Cao thượng hay thấp hèn, tất cả đều do quyết định của chính mỗi chúng ta.

Chính vì lẽ ấy, sự ra đời của Đức Phật đã đáp ứng được ước mơ của con người trong xã hội thời đại ấy và cho đến hôm nay và mãi mãi về sau, Ngài đã mang đến cho loài người chúng ta một thông điệp về sự an bình trong cuộc sống là trong ta và trong mỗi người đều có sức mạnh chuyển hóa. Chuyển hóa từ chính trong sự nhận thức tầm thường của dục vọng, từ sự ham muốn thúc đẩy của dục ái và từ sự ham muốn dứt khoát xả bỏ tư duy giữa cái ta và cái của ta, thì lúc ấy con người đã nắm lấy được thông điệp của Ngài và đi đến bến bờ hạnh phúc.

Đức Phật đã dạy rằng, sự nhận thức và hành động có chủ đích của chúng ta trong hiện tại, cũng như trong quá khứ như thế nào thì cánh cửa hạnh phúc hay đau khổ sẽ đón nhận chúng ta như thế đó. Chẳng một ai khác có thể cho chúng ta và nhận lãnh cho chúng ta điều này, đừng bao giờ hão huyền, vọng tưởng và lầm lẫn. Xác định vững chắc như thế sẽ thấy được một thế giới mà trong đó tâm tưởng và hình hài của chúng ta được xây dựng một cách hoàn hảo hơn.

Bản "An bình ca” được thâu tóm như một lời minh triết của Đức Phật trao đến loài người, đã làm bùng nổ, tan vỡ một hệ tư tưởng ràng buộc trong xã hội đã ăn sâu vào tâm trí của con người. Sự giải thoát khỏi hệ lụy của một hệ tư tưởng thần thánh thời ấy đã mang đến nhiều hạnh phúc cho nhân loại, bất kể đó là nam hay nữ, sang hay hèn và bất kể người đó thuộc sắc tộc gì hoặc địa vị nào trong xã hội.

Nếu chúng ta hiểu biết về sự bình đẳng, và mang chúng sống trong thế giới tương quan, tương duyên này thì một điều chắc chắn mà chúng ta có được, đó là không có sự đau khổ dằn vặt trong lòng mỗi người, mâu thuẫn giữa con người và con người với nhau. Tình yêu thương đồng loại luôn là một thuộc tính có sẵn trong trái tim của con người, nó đồng hành với sự căm thù, và vô số thuộc tính khác, tuy nhiên con người không dám mạnh dạn loại bỏ những thuộc tính tiêu cực và phát triển sự yêu thương đó. Ngược lại, đâu đó, nhiều người thường gây tai họa cho đồng loại, muốn cường bá và muốn hơn người để khẳng định cái tôi, một cái tôi ảo ảnh mà cứ lầm tưởng đó là sự thật, và đó là trên hết. Nhưng thật chất, cái tôi của con người vin vào ấy chính là tập hợp của sự vọng tưởng điên đảo tạo thành, của kết tinh sự tham lam, sân hận, tập khí của ngu si, kiêu hãnh dựng nên để rồi chúng ta lầm lẫn cứ bám víu vào chúng cuối cùng làm đau khổ cho nhau.

Vì không nhận thấy được lòng yêu thương vô bờ bến có sẵn bên trong tâm của mỗi người, do đó chúng ta cứ sử dụng mặt tiêu cực của tâm để gây chiến và phá hủy, trong đó có môi trường tự nhiên, sự sinh tồn phát triển, sự an sinh xã hội, sự nghèo đói lan tràn, đầy rẫy những bệnh tật vô phương cứu chữa là hệ quả bắt nguồn từ việc sử dụng mặt trái tiêu cực của mỗi con người. Hệ quả của những việc đó đã đưa thế giới chúng ta đang sống đến ngõ cụt của sự bất an, chỉ tạo thêm nhiều đau khổ với nhau và sự rêu rao hòa bình chỉ nằm trong sách vở, tâm tưởng và nằm trên bàn tròn của những kẻ tham vọng mà không bao giờ thực hiện được.

Cho đến khi nào con người biết vận dụng triệt để sự bình đẳng và lòng yêu thương trong cái nhìn sâu sắc, có tư duy trong hành động dưới sự giám sát của tâm thức an tĩnh trong sự tương quan của đồng loại không thể tách rời hay loại trừ, thì lúc ấy ước mơ của con người được sống trong một thế giới thịnh vượng, hòa bình mới khả dĩ được kiến tạo.

Nhận thức được sự cao quý từ trong tâm mỗi con người, sự bình đẳng đã có của mỗi người, quyền được sống ấm no, quyền được tái tạo gia đình và xã hội, quyền được cất lên tiếng nói chính đáng tận đáy lòng mình thì chúng ta sẽ có cơ hội thấy được sự tham sống và mưu cầu hạnh phúc của kẻ khác, của chính mình và chiến tranh sẽ chấm dứt, tình yêu thương đồng loại sẽ được nhân lên sẽ làm hun đúc thêm lòng từ bi sẵn có trong lòng mỗi người.

Kỷ niệm ngày Đản sinh của Đức Phật, chúng ta hãy cùng nhau đọc lại Thông điệp An bình của Đức Phật và bằng hành động hãy đưa thông điệp này vào trong mỗi con người, gia đình, quốc gia và hãy làm cho thông điệp ấy được sáng tỏ. Như thế, sẽ thấy rằng trí tuệ siêu việt của Đức Phật xuyên suốt thời gian và đã đi cùng ước mơ muôn thuở của loài người.

Đây mới chính là niềm vui lớn, một niềm vui hạnh phúc cao cả, chân thật. Vui thay Đức Phật Đản sinh. Vui thay ánh sáng chính pháp của Ngài đến với nhân loại. Vui thay có những người luôn âm thầm thực hiện những lời dạy khai mở tiềm năng tuệ giác đó. Vui thay chúng ta biết nghĩ và biết sống trong tình thương không biên giới, vô giai cấp. Một niềm vui xuất phát từ trong tâm thế bình đẳng.

Đại đức Thích Giác Thiện
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

Tuấn Khỉ đã viết:
Thông điệp của sự hạnh phúc

Bài đăng trên Đại Đoàn Kết (03/05/2012)

Thời gian cứ dần trôi theo quy luật của tạo hóa, lại một mùa Khánh Đản nữa lại về trên dải đất hình chữ S thân thương. Đã trải qua 2636 năm kể từ cái ngày ấy, cái ngày mà cả thế giới đều rung động để chào đón sự xuất hiện của đấng Đại Giác Ngộ. Tuy Ngài đã nhập diệt nhưng chánh pháp vẫn được lưu truyền mãi trong thế gian như là một con đường đưa chúng ta thoát khỏi sự khổ đau để tìm về bờ giải thoát.

http://daidoanket.vn/Pictures/bao%20tuan/_2012/124/2012_124_T7_anh.jpg
Đức Phật dạy: "Người con Phật vì lòng từ bi
mà làm việc phóng sinh và khuyên bảo người khác làm.
Nếu thấy người đời sát sinh thì nên tìm cách cứu
cho chúng được thoát khỏi nạn khổ”

Sự Vĩ Đại Giản Đơn

Hơn hai ngàn năm trăm năm tồn tại
Chỉ vì một điều vĩ đại giản đơn:
Không có gì có nghĩa trong thế giới
Ngoại trừ yêu thương, yêu thương và yêu thương.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Tuấn Khỉ đã viết:
Tuấn Khỉ đã viết:
Thông điệp của sự hạnh phúc

Bài đăng trên Đại Đoàn Kết (03/05/2012)

Thời gian cứ dần trôi theo quy luật của tạo hóa, lại một mùa Khánh Đản nữa lại về trên dải đất hình chữ S thân thương. Đã trải qua 2636 năm kể từ cái ngày ấy, cái ngày mà cả thế giới đều rung động để chào đón sự xuất hiện của đấng Đại Giác Ngộ. Tuy Ngài đã nhập diệt nhưng chánh pháp vẫn được lưu truyền mãi trong thế gian như là một con đường đưa chúng ta thoát khỏi sự khổ đau để tìm về bờ giải thoát.

http://daidoanket.vn/Pictures/bao%20tuan/_2012/124/2012_124_T7_anh.jpg
Đức Phật dạy: "Người con Phật vì lòng từ bi
mà làm việc phóng sinh và khuyên bảo người khác làm.
Nếu thấy người đời sát sinh thì nên tìm cách cứu
cho chúng được thoát khỏi nạn khổ”

Sự Vĩ Đại Giản Đơn

Hơn hai ngàn năm trăm năm tồn tại
Chỉ vì một điều vĩ đại giản đơn:
Không có gì có nghĩa trong thế giới
Ngoại trừ yêu thương, yêu thương và yêu thương.

.

http://i739.photobucket.com/albums/xx31/vodanhthi_photos/Xa%20hoi%20va%20cuoc%20song/Nghe%20thuat%20song/Heartswaterridges.jpg

Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

sacsackhongkhong

Hạnh phúc là hành trình, chứ không phải là điểm đến.

Không có một giờ phút nào quý cho bằng… HIỆN TẠI!

Hãy sống và hưởng từng giây phút.
(!)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

nam thanh trường

Hạnh phúc là khi cảm nhận được những giọt nước mắt hãy còn ấm áp, nhạc Rock vẫn còn rất hay và những điều ngớ ngẩn vô cùng hài hước...
Hạnh phúc là khi vẫn còn nguyên vẹn trí tưởng tượng...
Và thật sự Hạnh phúc là biết trí tưởng tượng của mình đang lớn thêm...
Ta không điên được như người
Một hôm hoá đá giữa đời. Dầm mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vịt anh

Hạnh phúc như một hòn cuội,nắm chặt trong tay thì hông sao,nhưng đã ném là có kẻ vỡ đầu :D
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

nam thanh trường

Bu-mê-Răng thì tốt hơn nhỉ?
Ta không điên được như người
Một hôm hoá đá giữa đời. Dầm mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

6.000 bậc thang tình yêu



TT - Theo kế hoạch, sáng nay (4-11), nhiều cặp tình nhân cùng đổ về vùng núi xa xôi, hẻo lánh ở thành phố Trùng Khánh để viết tiếp đoạn cuối cho “chuyện tình đẹp nhất thế kỷ” tại Trung Quốc: một chàng trai hơn nửa thế kỷ đã đẽo 6.000 bậc thang cho người yêu xuống núi an toàn.

http://images1.tuoitre.vn/Tianyon/Cache/Image/664/597664.jpg
6.000 bậc thang tình yêu - Ảnh: Sina



Cụ bà 87 tuổi Từ Triều Thanh trong câu chuyện “6.000 bậc thang tình yêu” này sẽ được hợp táng với cụ ông Lưu Quốc Giang vào ngày 10-11, đúng theo di nguyện của hai cụ lúc sinh thời. Cụ đã qua đời ngày 30-10 vừa qua trong vòng tay của những người thân yêu.

Một cuộc tình kết thúc ngọt ngào, nhưng câu chuyện từng lay động hàng triệu con tim này như vẫn còn mãi... Không phải là một chuyện tình trong tiểu thuyết hay điện ảnh lãng mạn, đây là chuyện thật ở vùng núi Bán Pha Đầu tại thôn Cao Than, thị trấn cổ Trung Sơn, quận Giang Tân, thành phố Trùng Khánh.

6.000 bậc thang tình yêu
Ngày đôi tình nhân này lần đầu gặp nhau cũng chính là lúc cô dâu họ Từ được gả cho một người đàn ông trong thôn. Cụ ông khi ấy vẫn còn là một cậu bé nghịch ngợm đến gãy cả răng cửa. Theo tập tục địa phương, đứa trẻ bị gãy răng cửa chỉ cần được “tân nương” sờ vào miệng thì răng sẽ mau mọc. Lúc được cô dâu Từ Triều Thanh sờ vào miệng, cậu bé họ Lưu ngày ấy như đã mơ hồ cảm thấy cú chạm đầu đời ấy như một định mệnh: “Tớ sẽ cưới một người giống hệt cô Từ làm vợ!” - cậu bé Lưu thường nói với bạn bè. Ngày ấy, ông chỉ mới 6 tuổi.

Cô Từ góa bụa sau khi chồng qua đời vì bệnh. Từ lúc ấy, có một chàng trai mới lớn cứ ngày ngày đến gánh nước, chẻ củi, đỡ đần cho cô. Không ít những lời xì xầm, những cái tắc lưỡi trong thôn.

Thế rồi một buổi sớm tháng 8-1956, người trong thôn phát hiện cô góa phụ họ Từ, khi ấy đã 29 tuổi, cùng bốn đứa con nhỏ bỗng mất tích. Chàng trai Lưu Quốc Giang, lúc này 19 tuổi, cũng bỏ thôn ra đi không lời từ biệt. Họ trốn vào một khu rừng sâu cao hơn 1.500m so với mực nước biển và sống ẩn dật trên đó hơn nửa thế kỷ.

Cho đến năm 2001, một đoàn du lịch thám hiểm vô tình phát hiện hơn 6.000 bậc thang kỳ lạ dẫn lên ngọn núi cao hẻo lánh do một người đàn ông đục đẽo để giúp vợ lên xuống núi an toàn dù chẳng mấy khi bà xuống núi. Suốt 57 năm liền, ngày nào ông cũng lần mò bên những bậc thang và lau dọn sạch sẽ để bà không bị trơn trượt khi lên xuống. Họ sống hơn nửa thế kỷ mà chưa từng rời nhau. Cho đến một ngày cuối năm 2007, người đàn ông bất ngờ qua đời sau cơn bạo bệnh.


http://images1.tuoitre.vn/Tianyon/Cache/Image/665/597665.jpg
Cụ ông và cụ bà lúc sinh thời - Ảnh: Soso.com



Khúc hát dang dở...
Những ngày sống trên núi cao, mỗi lúc rảnh rỗi ông bà thường cùng nhau nhâm nhi ly rượu và đối đáp với nhau bài Thất thập vọng lang. Nhưng khi ông qua đời, khúc hát ấy chỉ vang lên từ một phía và rơi vào im lặng. “Kể từ khi cha qua đời, mẹ khóc nhiều hơn” - người con trai thứ ba Lưu Minh Sinh nói. Không biết đã bao năm tháng anh nhìn thấy nỗi đau đớn hiện lên trên khuôn mặt đã khô cả nước mắt của mẹ mình. “Có đôi lần mẹ vô tình buông những lời trách móc khiến người khác nghe thấy mà nhói cả lòng. “Ông nói ông khỏe, ông trẻ hơn tôi, ông hứa sẽ ở bên cạnh khi tôi qua đời. Nhưng ông nói mà không giữ lời...”.

Đoạn ghi hình cuộc trò chuyện giữa cụ bà và một phóng viên  báo Trùng Khánh Buổi Chiều khiến nhiều người không cầm được nước mắt. “Ngày nào tôi cũng mắng ông ấy sao ông ấy lại ra đi một mình, chẳng thèm để tâm đến tôi. Tôi muốn ông ấy mang tôi theo”. Nói xong bà đưa tay áo quệt những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nhăn nheo.

Ông mất, bà xuống núi với người con trai Lưu Minh Sinh, rời xa cái tổ ấm gắn bó hơn 50 năm trời. Anh Lưu cho biết có hai nơi anh thường hay tìm đến mỗi khi phát hiện mẹ mình “mất tích”. Đó là căn nhà bằng đất nơi ông bà sinh sống hơn nửa thế kỷ. “Cứ mỗi ba hôm, cụ bà lại leo hơn 6.000 bậc thang và ngồi thẫn thờ trong căn nhà cũ trên núi. Có lần mưa to gió lớn, cụ cứ nằng nặc đòi lên núi thăm nhà. Cụ khóc rưng rức khi lôi ra những mảnh chén vỡ và tấm vải cũ từ căn nhà đã bị sập hết một nửa do bão to”. Nơi thứ hai là phía cuối bậc thang dưới chân núi. Cụ bà thường hay đến đó với hai ly rượu, một ly cầm trên tay, ly còn lại rưới lên mộ cụ ông.

Có lần trò chuyện với báo Bắc Kinh Buổi Sáng, cụ bà nói: “Mỗi lúc thấy tôi xót lòng xót dạ vì nhìn thấy “cậu nhóc” lần mò đục đẽo các bậc thang, ông ấy lại bảo bậc thang xây xong rồi tôi có thể xuống núi dễ dàng, và cứ thế lặng lẽ làm tiếp”. Bà vẫn gọi ông bằng cái tên “cậu nhóc” hệt như lần đầu tiên hai người gặp mặt.

Ai cũng có thể xây “bậc thang tình yêu”
Tuy lúc nào cũng đau đáu nhớ cụ ông nhưng cụ bà luôn tỏ ra vui vẻ trước con cháu, đặc biệt là với những cặp tình nhân lặn lội lên núi để được cụ chúc phúc. Ngày qua ngày, số lượng các cặp tình nhân tìm đến ngày càng tăng. “Cụ vui vẻ với mọi người và luôn khuyên những người trẻ tuổi hãy yêu thương nhau chân thành” - tờ Thương Báo Trùng Khánh dẫn lời một bạn trẻ tên Bàng Du từng đến thăm cụ bà cách đây ba năm.

Người ta nói tình yêu của ông bà có sức lay động lòng người, bởi lẽ đây là câu chuyện thật của những con người có thật. “Họ chỉ là những nông dân bình dị với một tình yêu hết sức đời thường. Trên núi không có hoa hồng, cũng chẳng có những bữa tối lãng mạn với ánh nến lung linh, chỉ có những chiếc áo cộc chống chọi với giá lạnh khắc nghiệt và cuộc sống vô cùng gian nan chốn thâm sâu cùng cốc. 6.000 bậc thang tình yêu là biểu hiện của sự hi sinh và lòng vị tha cao cả của hai con người yêu thương nhau chân thành, lặng lẽ, không màu mè, không ồn ào mà họ dành cho nhau” - Báo Chiều Dương Châu viết.

Một bạn trẻ có biệt danh “@it’s my life” viết: “Tình yêu thật sự không phải là yêu sâu đậm bao nhiêu, mà là anh có thể yêu người đó trong bao lâu!”. Báo Tứ Xuyên Online cũng viết: “Tình yêu không phải là việc tặng 999 đóa hoa hồng cho người mình yêu, mà phải được thể hiện trong những năm tháng đời thường bên cạnh người vợ, người chồng của mình”. “Với yêu thương chân thành, bạn cũng có thể tạo được những bậc thang tình yêu trong chính cuộc sống bình thường của gia đình mình” - Báo Chiều Dương Châu viết.

ĐÔNG PHƯƠNG
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Hạnh phúc là khi người ta có thể cười khi nhớ về những điều đã qua...:)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 58 trang (575 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [54] [55] [56] [57] [58] ›Trang sau »Trang cuối