Trang trong tổng số 18 trang (173 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [13] [14] [15] [16] [17] [18] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Quang Tri

BIỂN MAI HỒNG

                 Hòn Bà ngắm sóng trầm tư
                 Đồi Dương ửng nắng liễu ru ven bờ
                 Sương lam sực tỉnh hồn mơ
                 Chao mình theo gió lượn lờ cùng mây.
                 Cỏ xanh, mượt trải đất dày
                 Dã tràng xe cát lạnh gầy dấu chân
                 Bay cùng cánh mộng bâng khuâng
                 Tình thơ ý nhạc như lần tuôn ra.
                 Tiếng lòng xưa vẫn mặn mà
                 Ồ sao gờn gợn âm ba nỗi mình
                 Lặng lờ rùa biển đinh ninh
                 Nghìn năm hóa kiếp đọng tình rong rêu.
                 Dạt dào biển dậy niềm yêu
                 Lung linh khói sóng phiêu diêu mộng lòng.
                                                                 LA THUỴ
QUÊN ĐỜI THỰC MƠ
Quên đời cỏ rối vô tư,
Nghe xao chút gió mùa ru chạm bờ.
Ngỡ tìm vào chốn thực mơ!
Ngu ngơ sống chết lửng lờ giữa mây,
Đem so trời mỏng đất dày,
Hồn càng trống vắng guộc gầy đôi chân.
Đã bâng khuâng càng bâng khuâng,
Thở dài bao bận vẫn lần chẳng ra.
Lở lầm trót dại thôi mà,
Sao đời đã trót phong ba lởm mình,
Tin người nên mãi đinh ninh,
Hẹn thề lỡ mất như tình trên rêu.
Đùa đau vì chút lời yêu,
Như đi tìm chiếc lá diêu dối lòng.
Út xe ôm
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

MỘT ĐỜI TRẦN AI

Đêm cô tịch ru hồn băng giá,
Ngẫm đời nghiêng phiêu lãng nhạt nhoà.
Cho tơ cuốn rối nhàu hoa,
Phai môi nhạt mắt mù loà con tim.
Đừng gặp gỡ ngừng ngay hò hẹn,
Để tình yêu chút lỗi đủ đau.
Dù khi ta đã xa nhau,
Vẫn đâu đây vọng những câu ân tình.
Đường lối cũ màu môi nhoè nhạt,
Gốc tường vi khoe nụ hồng hoa,
Bờ đê dốc đá cây đa,
Bến xưa hò hẹn dấu nhoà đá phai.
Em còn đó tay bồng tay bế,
Vai áo nhầu tóc lệch ngôi thưa,
Còn chi một thuở đón đưa,
Để bâng khuâng ngắm hạt mưa bên trời.
Thì thôi nhé thế thôi là thế,
Còn chi rồi cũng thế mà thôi.
Xót xa chỉ để gượng cười,
Trăm năm thấp thoáng một đời trần ai.
Nhatthuyh
1/10/14
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

ĐÔNG NGHÈO

Đông lại đến mang theo gió bấc,
Buốt từng cơn tựa cắt da người.
Đâu đây vọng lại tiếng cười,
Của đời no ấm không lời than van.
Đâu cần biết tiếng đời ai oán,
Sống âu lo cay đắng đắng cay.
Chỉ mong qua được một ngày,
Đói no cầm cự là may lắm rồi.
Cùng một mẹ phận đời sướng khổ
Cũng là do cái số trên đời
Gian nan khổ cực ngậm ngùi!
Rủi may được mất phận người duyên ta.
Đâu dễ biết ngày mai chăng tá
Cuộc đời mình danh giá sang hèn!
Mong rằng ân trả nghĩa đền,
Tâm hồn thanh thản vẹn bền đời ta.
Nhatthuyh
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

TÌNH DANG DỠ

Em quay đi có nhớ hôm nào!
Bến bến vắng nghẹn ngào đưa tiển
Cầm tay nhẹ nói lời nguyền,
Vì yêu ta sẽ vẹn bền duyên tơ.
Tình ngỡ chặt không ngờ gãy cánh.
Môi duyên tơ lấp lánh sao trời.
Đùa chi hò hẹn cợt người,
Trăm năm hạnh phúc chỉ lời gió bay,
Ly rượu đắng uống vào chát ngấy,
Ngày vui sao chỉ thấy buồn đau,
Ai theo ai bước qua cầu,
Để ai cúi mặt đem sầu về theo
Lòng tự hiểu bởi nghèo đành vậy,
Nhìn người ta biết lấy phận mình.
Dù ai kia đã yên bình,
Thời gian nhoà nhạt sao tình chẳng phai.
Nhatthuyh
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

MỘNG TƯỞNG

Người ngàn dặm trông về cố lí,
Cõi lòng sầu nhụt chí giang hồ.
Dòng sông quê chảy lửng lờ,
Trôi trong tâm tưởng nhạt mờ ý thơ.
Ôi tuổi trẻ mộng mơ phi lí,
Muốn phiêu du phung phí thời gian.
Đôi khi ngồi ngắm mây ngàn,
Rồi thương nhớ lại mơ màng chốn xưa,
Buổi hò hẹn nắng mưa chờ đợi.
Lời nguyện thề nói vội bên thềm.
Lòng nghe suối chảy ngọt mềm,
Ngỡ chùng chân để sống yên một đời,
Bên mâm rượu vui cừơi với bạn,
Mộng giang hồ vang vọng theo men,
Đời trai êm ấm là hèn,
Tung hoành ngang dọc mới nên kiếp người.
Vậy là quyết một lời cùng bạn,
Sẽ lên đường tạm bỏ chén tình.
Biết đâu đời nhục hay vinh,
Mơ theo mây gió phiêu linh xa vời.
Công chẳng thành mếu cười muốn khóc,
Và tình xưa bỗng chốc ngậm ngùi,
Người đi xa vắng theo người,
Thề xưa vụn vỡ xa vời như mây!
Tình chỉ đẹp xây bằng thực tế,
Những lời yêu chỉ để cho thơm.
Cuộc đời với nợ áo cơm,
Không là hoa lá chưng đơm giữa đời.
Vậy là mộng xa vời đành chịu,
Viễn du rồi sao níu tình chi,
Để cho lòng lại sầu bi,
Mãi lưu luyến vết chim di của mình.
Út xe ôm
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

NỢ
Nợ đôi quang gánh mẹ tôi
Trả bao nhiêu vẫn chưa vơi nợ nần
Nợ đôi chân đất đầu trần
Qua bao giông tố vũ vần khổ đau
Nợ vai áo vá bạc màu
Bước chân sấp ngửa trắng đầu trắng tay
Sống nhờ xuơng thịt cỏ may
Cầm trên tay cứ ngỡ đầy hoá vơi
Giờ đôi guang gánh mẹ tôi
Bỏ quên nằm giữa đất trời gió sương.
  Lương thế Phiệt
Xuân Đan

NỢ ĐỜI

Nợ người tức chính nợ tôi,
Bao ân với nghĩa nợ vơi đến nần,
Làm người giữa chốn hồng trần,
Xin chia sẻ hoạ đôi vần nghẹn đau.
Tóc kia giờ đã phai màu,
Mà sao nợ cứ trên đầu đến tay,
Cố làm mong rủi hoá may,
Biết đâu trả hết ân đầy sẽ vơi.
Xót lòng tôi lại thương tôi,
Đi trong mưa bão khi trời mờ sương!
Út xe ôm
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

KHỞI ĐẦU MỘT CHUYỆN TÌNH

Ngôi nhà nhỏ ba gian hai chái,
Nép bên sông nắng trải mưa tuôn.
Luống cà,ao cá ,mảnh vườn.
Cũng vừa hai bữa rau tương qua ngày.
Nuôi dưỡng đủ một trai một gái,
Sống thuận hoà dưới mái tranh nghèo.
Cố noi gương tốt mà theo,
Dùi mài kinh sử học điều nghĩa nhân.
Yêu thương nhau chuyên cần học tập,
Để mai sau tự lập giữa đời.
Mong cha với mẹ mĩm cười,
An tâm con trẻ thành người nghĩa nhân.
Đôi mắt biếc tuổi xuân vừa thắm,
Mái tóc dài say đắm bao người,
Nếu nghe nàng khẻ nói lời,
Thì lòng xao xuyến dệt đời sánh duyên.
Có phải đó là tiên giáng thế,
Nên sắc tài chẳng thể ai hơn.
Vành môi mọng chút dỗi hờn,
Cho ong với bướm bay vờn quanh hoa.
Chân dài bước thướt tha yểu điệu,
Nhìn xa trông dáng liễu trang đài.
Chắc là có một ngày mai,
Sáng tươi rạng rỡ khoe tài nước non.
o0o
Một buổi sáng véo von chim hót.
Mừng khách xa bước lạc về chơi.
Xuân nồng hoa nở khắp nơi,
Cỏ non xanh biếc tiếng người rộn vang.
Lòng cứ ngỡ thiên đàng dưới thế,
Chốn làng quê lặng lẽ an hoà.
Vui chân theo bước đường xa,
Tránh nơi phố thị hoà vào thiên nhiên.
Quăng đi bớt ưu phiền buồn chán,
Những hội hè đình đám chán chê.
Chàng trai trẻ với bạn bè,
Rủ nhau rời phố về quê giải buồn.
Hay duyên số bắt nguồn từ đấy,
Khiến cho người được thấy mặt nhau,
Ông tơ bà nguyệt nhiệm mầu,
Hướng cho đôi trẻ tâm đầu nên duyên.
(Còn tiếp)
Út xe ôm
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

MỘt chuyện tình làm nên câu chuyện,
Phải làm sao lưu luyến cho người,
Lâm li bi đát cuộc đời,
Chia li ,tan vỡ ,khóc cười ,khổ đau.
Cũng phải hận chờ nhau cay đắng,
Những nghi ngờ ,lo lắng quan tâm.
Từ khi gặp gỡ chiều hôm,
Đã sinh lưu luyến thương thầm đến ai,
Làng quê hết những ngày an lạc,
Con tim người đã khác ngày qua,
Ôi tình đã khiến người ta,
Bỏ ăn mất ngũ mặt hoa úa nhàu.
Nghe lá đổ ngỡ đâu người đến!
Thấy trời chiều lại khiến sầu dâng.
Ra vào chẳng biết bao lần,
Bỗng nghe tiếng nói nửa mùng nửa lo.
Xa cách mặt lòng tơ ý tưởng,
Lắm nghi ngờ khó cưởng hờn ghen.
Bên chàng nhiều bạn thân quen,
Những nàng kiều nữ mến duyên lâu rồi,
Dù nghe thề thốt nặng lời,
Biết đâu nông nỗi một đời là xong.
o0o
Đất nước thịnh một lòng dựng nước,
Kết bạn bè sau trước chung đường.
Bởi cùng chủ nghĩa chính trường,
Giúp nhau đánh đuổi bao phường sài lang.
Có ngờ đâu biển vàng nổi sóng,
Ngỡ anh em lật giọng ngang tàn.
Xua quân đánh cướp tan hoang,
Lòng dân sôi sục lên đàng chiến chinh,
Lũ lang sói ẩn mình chờ chực,
Khi ngọt ngào ngoài mặt tươi vui,
Khi thì o ép biển khơi,
Khi thì lấn dất đem người ào sang.
Cây muốn lặng nhưng càng nín nhịn,
Ỷ nước giàu chẳng tín nghĩa gì,
Lúc thì ve vuốt cho chi,
Chờ khi sơ hở cướp đi của người.
o0o
Chàng tuổi trẻ tiếp lời sông núi,
Xếp bút nghiên nguyện nối đời trai
Lên đường nghĩa vụ hai vai,
Đánh quân cướp nước ,thi tài cùng non.
Luôn ghi nhớ cha ông thuở trước,
Đã giữ gìn từng thước đất đai,
Phận mình con cháu hôm nay,
Sao cho xứng dáng với ngày hôm qua.
Sóng Bach Đằng đỏ pha màu máu,
Của quân thù giày xéo quê hương.
Chi Lăng hồn giặc còn vương,
Ống đồng chui rúc mà thương tướng người,
Sử chép ghi miệng đời phỉ báng,
Kẻ ô danh chẳng đáng làm người,
Danh danh lợi lợi một đời ,
Làm sao xoá hết tiếng cười ngày sau!!!
Hỡi những kẻ cúi đầu trước giặc,
Làm tay sai cầu được giàu sang.
Sướng chi một chút bạc vàng,
Ngàn năm ghi khắc phủ phàng cháu con
o0o

Nàng ở lại hoá hồn tượng đá,
Thành vọng phu băng giá cõi lòng.
Ai đi vào giữa muôn trùng,
Biển khơi ,hải đảo chập chùng hiểm nguy.
Ngày tiển bạn chia li đau đớn,
Mắt nhìn theo cứ thẩn thờ hoài.
Gượng cười lệ thắm chảy dài,
Lòng đau ruột thắt mà cay đắng cười!
Sầu chín trái một đời thiếu nữ,
Mãi ngậm ngùi nức nở chờ nhau.
Anh ơi ,mây đã qua cầu,
Phòng đơn gối chiếc đan sầu nằm mơ.
o0o
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

Chăn đơn lẻ đang chờ thiếu nữ,
Giọt mưa rơi mà ngỡ chân ai!
Chao ơi nỗi nhớ đêm dài,
Phòng loan lẻ bóng mơ hoài chàng ơi!
Rồi một ngày tin nơi chiến trận,
Bóng quân thù đã tản xa rồi.
Mai này môi thắm nở cười,
Anh về nối lại chuyện đời dỡ dang.
Bao thiếu nữ lòng mang hi vọng,
Mắt chờ trông chiến sĩ của mình.
Chiều về gió thổi qua mành,
Vò chăn đếm lá níu cành đếm sao.
Ôi chờ đợi sao đêm dài quá,
Tiếng dế buồn lạnh giá con tim.
Ngày qua chờ đợi dài thêm,
Trông từng giây phút nỗi niềm riêng mang.
Rồi hình bóng chàng đâu chẳng thấy,
Chỉ nghe tin đâu đấy rồi thôi,
Chờ nhau sao chỉ ngậm ngùi,
Chàng theo duyên mới với người xứ xa.
Bao hi vọng nhoà theo nước mắt,
Con tim đau uất nghẹn  mà đau.
Ngờ đâu ai có ngờ đâu!
Lòng xa mặt cách để sầu rụng rơi.
Nơi biên giới ai vui ân ái,
Để cho ai ôm mãi đớn đau.
Đùa chi anh hởi về mau,
Câu thề còn dội đôi trầu vẫn tươi.
Người hỡi người hẹn hò đùa cợt,
Như mật đường ngào ngọt bờ môi.
Thế thôi em gắng gựơng cười,
Chúc ai trọn vẹn bên người ...người ta.
Nhatthuyh
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

TIỂN EM THÁNG TƯ
Tháng tư
nhớ
lại vờ quên.
Nỗi sợ đến
hoang mang đêm
lạc đường.
Em chào sao tôi lại thương,
Xuống tàu sao mắt cứ
rưng rưng buồn.
Khơi xa chẳng rõ ngọn nguồn.
Vẫn đi dù biết
sóng cuồng cuôn xa.
Hình như cứ ngỡ hôm qua.
Mất biệt dạo ấy,
xót xa cũng đành!
Tiển nhau tiển cõi lòng mình,
Nhờ em
nhớ nhé
mang tình ta theo.
Bốn mươi năm
chiếc lá
vèo!
Nơi đâu
em có nhớ
chiều tháng tư.
Nhatthuyh
5/4/15
Tháng tư
nhớ
giả đò quên
Nỗi đau còn mãi cái đêm
lên đường
Chào em lòng trĩu bi thương
Thuyền đà rời bến càng
vương vấn buồn…
Quê người nào rõ ngọn nguồn,
Một đi phó thác
sóng cuồng xa xa
Bao năm như mới hôm qua,
Người đà tăm cá
xót xa phải đành!
Buồn nào hơn tiễn chính mình?
Nhờ ai
giữ hộ
chút tình mang theo…
Bốn mươi năm ấy
vút vèo!
Biết ai còn nhớ
một chiều tháng tư ?
Ngày 06/4/2015 _ Điều Giản Dị
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 18 trang (173 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [13] [14] [15] [16] [17] [18] ›Trang sau »Trang cuối