TÔI MUỐN VIẾT
Tôi muốn viết... Viết một bản tình ca, bài ca cất lên từ tiếng lòng sâu thẳm, khúc rạo rực cất lên từ tình yêu đối với thiên nhiên, với trần thế. Du dương trong điệu ly tao huyền diệu nơi thiên giới, mê say như tiếng sáo thiên thai vang từ những cánh đồng quê đến nơi cung Quảng...
Tôi muốn viết... Dù không phải là một nhạc sĩ. Tôi chỉ là cô gái muốn hát lời ca mộc mạc của dân tộc mình tôi.
Tôi muốn viết... Viết một câu thơ, câu thơ ngợi ca về cảnh vật, con người quê hương tôi. Bờ đê, mái rạ, đình làng, lũy tre... Đều thắm tươi hồn Việt. Này là những trang sử hào hùng âm vang sông núi , này là những chiến công hiển hách tạc lên dáng hình xứ sở - đất nước tôi. Đâu đây à ơi tiếng ru lòng mẹ... Mỗi câu thơ khắc chạm vào tâm trí, trái tim người đọc. Sống mãi với thời gian, sống mãi theo ngày tháng...
Tôi muốn viết... Dù không phải là một thi nhân. Tôi chỉ là người yêu thơ và muốn viết về dãy núi, dòng suối chứa một phần tuổi thơ tôi…
Tôi muốn viết... Viết bằng cây bút lông: một bức tranh có cánh cò lặn lội trên đồng ruộng mênh mông, dáng mẹ gầy trĩu nặng, bờ vai sờn đi vì mưa nắng. Mây trên trời vẫn trắng, nước dưới dòng vẫn xanh, nụ hoa dại tim tím... Bức tranh vẽ lên cảnh đẹp chân thực nhất từ cuộc sống , từ sản xuất lao động của nhân dân tôi, dân tộc tôi. Gửi gắm trong từng đường nét, màu sắc là trái tim, là tâm hồn tôi đã được chiếu rọi qua lăng kính ánh mắt đến với bao người. Để từ việc chiêm ngưỡng, thấu hiểu được những diệu kỳ ấy, xuyên qua thời đại, bức tranh trở nên vĩnh hằng như tác phẩm tuyệt tác nhất...
Tôi muốn viết... Viết bằng ngòi bút hội họa ,dù không phải là một họa sĩ. Tôi chỉ có bàn tay ngượng nghịu vẽ bông hoa ban và chiếc khăn piêu đội đầu của những cô gái Thái quê tôi.
Tôi muốn viết... viết bằng ca từ thể hiện qua chuỗi âm thanh trong trẻo buổi sớm mai, khúc hát sẽ ngân lên những giai điệu ngọt ngào nhất. Qua những thăng âm, nốt nhạc trầm bổng, tôi truyền cho bạn phút giây nhẹ nhàng, êm ái. Nghe như vị ngọt ngào của hương hoa. Âm nhạc kéo những tâm hồn đồng điệu sát lại gần nhau. Vòng tay kia thân ái tình yêu thương, tình người gần gụi. Giọng ca ngân thánh thót - tiếng diệu kỳ chắt lọc từ sắc màu lung linh của cuộc sống ...
Tôi muốn viết... Bằng chính tiếng hát của mình, dù không phải là một ca sĩ. Tôi chỉ đang hát những lời ca xuyến xao, điệu Khắp “Noọng ơi” quê mình…
Tôi muốn viết... Viết thật nhiều và thật nhiều những xao động của niềm mê say bất tử, những trang văn sẽ chở nắng gió của cuộc đời, chở cả tiếng ca và câu thơ thầm lặng. Sẽ không còn nữa những sáo rỗng, nhạt nhẽo và vô vị. Thay vào đó là bút pháp mới mẻ, độc đáo đầy chất sáng tạo, đầy sức sống của thế hệ tương lai. Để từ những trang giấy, mở ra trái tim tôi, tâm hồn tôi, luôn khát khao giao cảm với mọi người...
Bạn hỡi! Tôi đâu phải là một văn nhân, song tại sao lại không nhỉ? Những ước mơ sẽ chỉ có thể bay trên bầu trời nghệ thuật khi ta bạo dạn chắp đôi cánh thiên thần, tung mình vào cao xanh vô tận để tìm thấy ánh sáng... Thứ ánh sáng của bầu nhiệt huyết chảy tràn trong trái tim nóng bỏng.
Tôi muốn viết... Không chỉ trong phút giây ngắn ngủi, không dễ lụi tàn như ngọn nến lay lắt trong gió đông, không phải một nhã hứng nhất thời thoảng qua như mây...
Và tôi sẽ viết... Viết từ trong ngày hôm qua, buổi hôm nay và cả những sớm mai... Từ khi ánh dương lấp ló lúc rạng đông đến hoàng hôn khi chiều tà khuất bóng...
Tôi sẽ viết… về những điều tôi thấy nơi quê hương. Tôi đi đâu cũng nhớ đỉnh núi mù sương, muốn tìm về gốc gác, nguồn cội. Đau đáu trong tôi là những điều sẽ viết…
Yêu trả góp một kiếp người, anh ạ!
Cũng sống rồi cũng chết cũng hư không...