Trang trong tổng số 1 trang (2 bài viết)
[1]

Ảnh đại diện

Vanachi

Tên bài thơ: Con cái
Tên nguyên gốc: Children
Tác giả: Kahlil Gibran (Li Băng)
Nhóm bài: Nhà tiên tri
Gửi bởi hongha83
Ngày gửi: 21/04/2009 18:42
Xoá bởi: Vanachi
Lý do xoá: Theo yêu cầu của người dịch



Nguyên bản:
And a woman who held a babe against her bosom said, "Speak to us of Children."

And he said:

Your children are not your children.

They are the sons and daughters of Life's longing for itself.

They come through you but not from you,

And though they are with you, yet they belong not to you.

You may give them your love but not your thoughts.

For they have their own thoughts.

You may house their bodies but not their souls,

For their souls dwell in the house of tomorrow, which you cannot visit, not even in your dreams.

You may strive to be like them, but seek not to make them like you.

For life goes not backward nor tarries with yesterday.

You are the bows from which your children as living arrows are sent forth.

The archer sees the mark upon the path of the infinite, and He bends you with His might that His arrows may go swift and far.

Let your bending in the archer's hand be for gladness;

For even as he loves the arrow that flies, so He loves also the bow that is stable.

(Bài viết được gửi tự động)
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vanachi

Bản dịch của Giải Nghiêm
Gửi bởi hongha83
Ngày gửi: 21/04/2009 18:42
Số lần sửa: 1
Lần sửa cuối: 22/04/2009 08:34 bởi Vanachi



Người phụ nữ ôm con trên ngực, yêu cầu Ngài: “Xin hãy nói về Con.”

Ngài đáp rằng:

Con của bạn không là con của bạn.

Họ là con trai, con gái của giấc mơ Đời - hay khao khát của Cuộc Đời dành cho chính nó.

Con cái đến qua bạn nhưng không từ nơi bạn,

Dù đi theo nhưng không thuộc về mình.

Bạn có thể cho con tình yêu nhưng không thể cho con mình suy nghĩ.

Bởi vì con có suy nghĩ của riêng mình.

Bạn có thể dựng nhà cho hình hài con mình trú ngụ, nhưng không sao ban chỗ trú tâm hồn,

Vì tâm hồn các con ngụ ở ngôi nhà của tương lai, nơi bạn không thể nào thăm viếng, cho dù trong giấc mộng của mình.

Bạn có thể cố cho mình giống chúng, nhưng đừng mong bắt chúng giống như mình.

Vì sự sống không đi lùi trở lại, và cũng không nán lại với hôm qua.

Bạn là những cánh cung - từ nơi đó con cái như những mũi tên gửi đi về phía trước.

Người bắn cung nhìn thấy đích trên con đường của vô biên, và uốn cây cung với sức mạnh của Người để những mũi tên Người có thể đi nhanh và xa tới.

Hãy vui khi uốn nắn mình dưới bàn tay xạ thủ, bởi Người thương mũi tên bay vút bao nhiêu thì Người cũng thương cây cung vững vàng ổn trụ bấy nhiêu.


Chú thích:
Nguồn: http://nhatient...epages.com/home

(Bài viết được gửi tự động)
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài viết)
[1]