Trang trong tổng số 82 trang (813 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [71] [72] [73] [74] [75] [76] [77] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

cỏ hoang

nguyentuong đã viết:
nguyentuong gửi vào đây bức chân dung để mọi người vừa uống trà, nói chuyện và vừa ... ngắm nhé:

Từ trong băng tuyết mọc lên
Thích ngồi nói chuyện phiếm bên ấm trà
Tên thì đẹp một loài hoa
Người đâu có kém, xứng là hoa khôi.
Từ đinh hương ngát hương đời
Offline buổi ấy rạng ngời viện thơ
Ba vòng người đẹp ai đo
Không vòng nào chịu nhường cho vòng nào.

Hi hi... quên mất cái smile ôm bụng cười nó như thế nào ấy nhỉ?
Phải nhường lại cái danh thiên hạ đệ nhất nhí nhảnh cho bác Nguyễn Tường mất thôi!
là lá trên rừng, là cỏ dưới đất, là nước Biển Đông...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Eo ơi, quá đáng! Mặc dù bác ấy tả đúng, nhưng nói ra nó mới làm người ta đau khổ làm sao, hic. Thế mà có người nhân danh bạn hiền lại còn định ôm bụng cười cơ đấy!!!
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ hoang

Hoa Xuyên Tuyết đã viết:
...
Năm mươi bảy lần xao xác
Tim loạn nhịp tim
Em thì em chẳng tin
Một lần thôi đã đủ mệt!
...

Xem xong cái này, giơ một cái "thumb up", bạn hiền mình rất khá, bác Nguyễn Tường gặp phải tay đua xứng tầm rồi :D
là lá trên rừng, là cỏ dưới đất, là nước Biển Đông...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

MDnguyen đã viết:
Trả lời bạn thơ Hoang
                Mấy mưoi năm trước Khi MD có chồng cất nhà riêng ở một xã vùng quê, sáng sớm hôm nào  MD cũng thức giấc khi nghe tiếng chim hót "Trả tía tao, trả tía tao", con chim nầy chỉ hót vào lúc trời hừng sáng khi mặt trời lên  thì không nghe nó hót nửa, tức là sớm hơn  nó không hót, trể hơn  nó cũng không hót, đáng tiếc MD không nhớ được sự tích nầy, khi xưa mẹ có kể cho MD nghe ..lâu quá MD quên mất, mẹ đã mất, nhưng để từ từ MD nhớ kỷ lại xem:  Có dịp về vùng quê ở lai ban đêm, sáng dậy sớm, để ý, bạn  sẽ nghe tiếng  chim nầy hót đấy, nó luôn hót nhịp đôi " trả tía tao, trả tía tao",
                              MD
Cảm ơn bạn nhiều. Bao giờ bạn nhớ ra, kể cho bọn mình nghe nhé.
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Thien Nga đã viết:
nguyentuong đã viết:
nguyentuong gửi vào đây bức chân dung để mọi người vừa uống trà, nói chuyện và vừa ... ngắm nhé:

Từ trong băng tuyết mọc lên
Thích ngồi nói chuyện phiếm bên bàn trà
Tên thì đẹp một loài hoa
Người đâu có kém, xứng là hoa khôi.
Từ đinh hương ngát hương đời
Offlion buổi ấy rạng ngời viện thơ
Ba vòng người đẹp ai đo
Không vòng nào chịu nhường cho vòng nào.
Bác đã gửi vào đây rồi sao? Em đang đinh xui loài hoa ấy sang bên bác xem hai thày trò bác tung hứng kẻ đấm người xoa kìa.Ai lại bảo người ta là " Cối xay cùn" ....
Ừ, cái vụ cối xay cùn thì nghe xong mình thấy nổi giận. Vì mình không biết cái cối xay cùn nó như thế nào. Và đồng chí nào bị ví với cái cối xay cùn thế ko biết!
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tường Thụy

Nhân sự kiện thi viện offline đầu xuân nay, nguyentuong xin kể lại câu chuyện sau:

THI HỮU
(Truyện thật ngắn)

Trong số bạn yêu thơ tôi làm quen được trên thi viện có Tuyết Trinh, cái tên thật mỹ miều.
Thoạt đầu, chúng tôi chỉ dám thể hiện lòng yêu quí nhau qua những lời bóng gió, nhã nhặn cài khéo trong các bài viết. Nhưng diễn đàn đâu có phải là nơi bày tỏ lời lẽ yêu thương tha thiết của hai con tim đang thổn thức, lúc nào cũng chực nhảy ra khỏi lồng ngực.
Vì vậy chúng tôi bàn nhau giao lưu bằng cách chat qua mạng. Tôi phải nói thế vì nó có liên quan đến phần tôi tiếp tục kể sau đây:
Có một điều rất lạ là Tuyết Trinh tỏ ra hiểu khá rõ về tôi. Đại loại ngày xưa, tôi lưu ban những lớp mấy, đi học trường Mầm non, cô giáo dạy mãi không biết viết chữ "o,a", mẹ tôi phải "chạy" vào lớp một ra sao. Rồi cả tình trạng hôn nhân của tôi nữa chứ: "Quan hệ vợ chồng anh đang rạn nứt, khó lòng mà hàn gắn..."
Tôi hỏi: 'Tại sao em biết?" Nàng lấp lửng: "Em đọc thơ anh. Thế thôi"
Giời ơi! mấy vần thơ con cóc mà nói lên được cả cái thân thế sự nghiệp chẳng lấy gì làm vẻ vang của tôi ư?. Trong thơ có ma, có quỉ thật sao? Hay nàng là ... người giời!?
Nàng nói đúng. Tôi bỏ nhà lên cơ quan ở đã mấy tháng nay, sau khi cãi nhau với vợ một trận kịch liệt, tới mức suýt nữa thì xưng hô với nhau bằng cô , tôi. Khi đi, tôi buồn rầu bảo vợ: "Em cứ viết đơn, khi nào về qua nhà anh ký. Giải quyết xong, em có thể lấy chồng. Còn anh, anh đã mất hết lòng tin vào phụ nữ, chẳng bao giờ có chuyện lấy ai nữa đâu".
Một hôm, Tuyết Trinh hẹn tôi cho gặp. Niềm vui đến quá bất ngờ. Tôi băn khoăn: "Nhưng làm thế nào để chúng mình nhận ra nhau" "Đơn giản thôi, anh cứ buộc cái khăn trắng vào cổ tay trái là được".
Tôi chọn cái áo sơ mi duy nhất có dưới hai chiếc khuy đứt diện vào người. Đoạn vào nhà vệ sinh cơ quan lấy lọ nước hoa xịt phòng bơm lên đầu. Xong tìm chiếc áo trắng chuyên dùng làm mụn vá, xé một mảnh buộc vào cánh tay trái. Rồi tôi tự tin nhằm hướng điểm hẹn thẳng tiến, miệng huýt sáo "cuộc đời vẫn đẹp sao ..."
Tôi bồn chồn. Lâu lắm, tôi mới lại có cái cảm giác được chờ đợi. Nhưng tôi không phải chờ lâu.
Vợ tôi xuất hiện:
- Anh đợi Tuyết Trinh?
Nàng nhìn chằm chằm vào cánh tay trái tôi như là xác minh lại vật chứng lần cuối, tránh để oan người vô tội. Rồi nàng ấn lá đơn xin ly hôn đã viết sẵn vào tay tôi:
- Anh ký vào đây. Rồi đi mà tìm cái cô Tuyết Trinh của anh.
Tôi đứng như trời trồng, chợt hiểu ra tất cả. Rồi bắt chước người xưa ngửa mặt lên trời than rằng: "Trời đã sinh ra ta, sao còn sinh ra cái mạng internet".
Giá mà đừng lạc lá thư
Tôi đừng vụng dại, vần thơ đừng buồn


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Hehe. Câu chuyện bi hài, không biết nói là hay hay là không hay nữa. Nhưng túm lại thì em thấy rất may là một số người, như em chẳng hạn, sống trên mạng so với ngoài đời thật khá thật lòng. Nên chắc chắn sẽ không gặp cảnh như bác nhân vật trong truyện. Tuy nhiên, em cũng xin kể câu chuyện thế này.
Một lần lên Thi viện, em thấy có một thành viên mới. Một dạo em có thói quen, cứ có thành viên mới là "soi" ngay, đầu tiên là thắc mắc cái nick, rồi sau đó là chú ý xem họ vào Thi Viện có cảm thấy thoải mái không, vui vẻ hay là khó chịu :P. Thế. Xong rồi em thấy cái nick của thành viên mới ấy nó cứ là lạ, quen quen làm sao. Đọc cái chữ ký cũng thấy quen quen, là lạ. Như người gần mình, mà đôi lúc lại thấy xa. Về nhà, bèn bâng quơ đọc mấy câu ấy cho chồng nghe, thấy chồng giật thót mình một cái.

Đấy, chuyện nó là như thế :D.

Cuối cùng thì cả hai vợ chồng em đều có nick trên TV, thế mới hay chứ!
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Hoa Xuyên Tuyết đã viết:
Hehe. Câu chuyện bi hài, không biết nói là hay hay là không hay nữa. Nhưng túm lại thì em thấy rất may là một số người, như em chẳng hạn, sống trên mạng so với ngoài đời thật khá thật lòng. Nên chắc chắn sẽ không gặp cảnh như bác nhân vật trong truyện. Tuy nhiên, em cũng xin kể câu chuyện thế này.
Một lần lên Thi viện, em thấy có một thành viên mới. Một dạo em có thói quen, cứ có thành viên mới là "soi" ngay, đầu tiên là thắc mắc cái nick, rồi sau đó là chú ý xem họ vào Thi Viện có cảm thấy thoải mái không, vui vẻ hay là khó chịu :P. Thế. Xong rồi em thấy cái nick của thành viên mới ấy nó cứ là lạ, quen quen làm sao. Đọc cái chữ ký cũng thấy quen quen, là lạ. Như người gần mình, mà đôi lúc lại thấy xa. Về nhà, bèn bâng quơ đọc mấy câu ấy cho chồng nghe, thấy chồng giật thót mình một cái.

Đấy, chuyện nó là như thế :D.

Cuối cùng thì cả hai vợ chồng em đều có nick trên TV, thế mới hay chứ!
He he...Vậy là bác Trung nhà ta cũng là member của Thi viện mình à? Bao giờ thế nhỉ? Chị lại phải "soi" lại xem sao!!!:P
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tường Thụy

NT đã xoá
Giá mà đừng lạc lá thư
Tôi đừng vụng dại, vần thơ đừng buồn


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ hoang

Nguyệt Thu đã viết:
Hoa Xuyên Tuyết đã viết:
Hehe. Câu chuyện bi hài, không biết nói là hay hay là không hay nữa. Nhưng túm lại thì em thấy rất may là một số người, như em chẳng hạn, sống trên mạng so với ngoài đời thật khá thật lòng. Nên chắc chắn sẽ không gặp cảnh như bác nhân vật trong truyện. Tuy nhiên, em cũng xin kể câu chuyện thế này.
Một lần lên Thi viện, em thấy có một thành viên mới. Một dạo em có thói quen, cứ có thành viên mới là "soi" ngay, đầu tiên là thắc mắc cái nick, rồi sau đó là chú ý xem họ vào Thi Viện có cảm thấy thoải mái không, vui vẻ hay là khó chịu :P. Thế. Xong rồi em thấy cái nick của thành viên mới ấy nó cứ là lạ, quen quen làm sao. Đọc cái chữ ký cũng thấy quen quen, là lạ. Như người gần mình, mà đôi lúc lại thấy xa. Về nhà, bèn bâng quơ đọc mấy câu ấy cho chồng nghe, thấy chồng giật thót mình một cái.

Đấy, chuyện nó là như thế :D.

Cuối cùng thì cả hai vợ chồng em đều có nick trên TV, thế mới hay chứ!
He he...Vậy là bác Trung nhà ta cũng là member của Thi viện mình à? Bao giờ thế nhỉ? Chị lại phải "soi" lại xem sao!!!:P

Tỉ tỉ ơi!
Đệ cũng muốn xem cái tay lạ lạ quen quen ấy lấy cái nick gì ;)
là lá trên rừng, là cỏ dưới đất, là nước Biển Đông...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 82 trang (813 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [71] [72] [73] [74] [75] [76] [77] ... ›Trang sau »Trang cuối