Trang trong tổng số 31 trang (310 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 17/01/2009 03:30
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hsg vào 17/01/2009 03:30
Có 1 người thích
Ngày gửi: 17/01/2009 03:34
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hsg vào 17/01/2009 08:47
Có 1 người thích
Ngày gửi: 17/01/2009 03:35
Đã sửa 4 lần, lần cuối bởi hsg vào 07/10/2009 10:57
Có 1 người thích
Ngày gửi: 17/01/2009 03:36
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hsg vào 17/01/2009 08:51
Có 1 người thích
Ngày gửi: 17/01/2009 03:36
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hsg vào 07/10/2009 11:01
Có 1 người thích
Ngày gửi: 17/01/2009 03:56
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hsg vào 17/01/2009 03:57
Có 1 người thích
Ngày gửi: 18/01/2009 08:39
Có 1 người thích
hoansansg đã viết:Mến chào anh !
Chao Eros,
Cám ơn bạn đã chỉ ra chổ sai ở địa danh hồ Eatam..Thực ra thì hồ đã bị lấp rôi..và người ta đã xây nhà kín ở đó từ những năm 90.
Sông kia rày đã nên đồng,
Chổ thì trồng lúa chổ trồng ngô khoai
.....
Eatam số phận không may...
Mười năm vùi lấp ai hay nỗi lòng ?
Tôi yêu địa danh đó vi nhà bạn tôi ở đó.Hồ tuy đã bị lấp nhưng may thay, sông và cầu Eatam vẫn còn. Những ai học ở Đại học Tây nguyên, mà nhà ở trung tâm thành phố nhất định là phải đi qua cầu này.
Còn một chổ sai nữa của bài thơ là Biệt Điện Bảo Đại.Năm 1999, tôi đã có dịp ở đó khi người ta dùng nó làm khách sạn..Khi tôi lên BMT vào tháng 9 năm 2008 vừa rồi thì nó đã bi xoá sổ để xây khách sạn bê tông mới rôi.Cho nên nói "..buồn nghiêng Biệt Điện..." là không còn đúng nữa..Hiên nay chỉ còn Biệt Điện ở hồ Lak thôi.
Nhưng bạn ơi, khi người ta yêu thi "..Yêu người yêu cả đường đi..". Tôi yêu tất cả những gì thuộc về Người.
Còn chuyện buồn cười nữa là tham vọng dùng dây rừng để buộc chân người thương ở lai cao nguyên.Xưa nay bạn chỉ nghe nói người ta dùng dây rừng để săn bắt và thuần hoá voi rừng ở Buôn Đôn và Yok Đôn, phải không? Chứ ai lại buộc chân người thương? Vây mà người ta vẫn ra đi mất, dù đã buộc bằng nhiều sơi tơ lòng, thế có buồn và đau không bạn?
Vì góp ý của bạn nên tôi sẽ chữa lại một chử trong câu thơ.Cầu Eatam thay vì hồ Eatam, bạn có đồng ý không?
Có vài lời chia sẻ với bạn,
Thân quý,
"Hạnh phúc là khi ta :
Có một việc gì đó để làm
có ai đó để yêu
và đôi điều hy vọng.."
Ngày gửi: 19/01/2009 11:18
Đã sửa 4 lần, lần cuối bởi hsg vào 22/08/2009 22:06
Có 1 người thích
eros_destiny đã viết:Cầu Trắng (*)hoansansg đã viết:Mến chào anh !
Chao Eros,
Cám ơn bạn đã chỉ ra chổ sai ở địa danh hồ Eatam..Thực ra thì hồ đã bị lấp rôi..và người ta đã xây nhà kín ở đó từ những năm 90.
Sông kia rày đã nên đồng,
Chổ thì trồng lúa chổ trồng ngô khoai
.....
Eatam số phận không may...
Mười năm vùi lấp ai hay nỗi lòng ?
Tôi yêu địa danh đó vi nhà bạn tôi ở đó.Hồ tuy đã bị lấp nhưng may thay, sông và cầu Eatam vẫn còn. Những ai học ở Đại học Tây nguyên, mà nhà ở trung tâm thành phố nhất định là phải đi qua cầu này.
Còn một chổ sai nữa của bài thơ là Biệt Điện Bảo Đại.Năm 1999, tôi đã có dịp ở đó khi người ta dùng nó làm khách sạn..Khi tôi lên BMT vào tháng 9 năm 2008 vừa rồi thì nó đã bi xoá sổ để xây khách sạn bê tông mới rôi.Cho nên nói "..buồn nghiêng Biệt Điện..." là không còn đúng nữa..Hiên nay chỉ còn Biệt Điện ở hồ Lak thôi.
Nhưng bạn ơi, khi người ta yêu thi "..Yêu người yêu cả đường đi..". Tôi yêu tất cả những gì thuộc về Người.
Còn chuyện buồn cười nữa là tham vọng dùng dây rừng để buộc chân người thương ở lai cao nguyên.Xưa nay bạn chỉ nghe nói người ta dùng dây rừng để săn bắt và thuần hoá voi rừng ở Buôn Đôn và Yok Đôn, phải không? Chứ ai lại buộc chân người thương? Vây mà người ta vẫn ra đi mất, dù đã buộc bằng nhiều sơi tơ lòng, thế có buồn và đau không bạn?
Vì góp ý của bạn nên tôi sẽ chữa lại một chử trong câu thơ.Cầu Eatam thay vì hồ Eatam, bạn có đồng ý không?
Có vài lời chia sẻ với bạn,
Thân quý,
Ban mê từ lâu đã đi vào lịch sử . các thắng cảnh ở đây hẳn in lại 1 dấu rất roc nét trong tim anh . vâng buôn đôn thật nguyên sinh... nhưng giờ thật đáng buồn khi buôn đôn không còn như xưa nữa , các di tích bản địa dần mất đi . khu du lịch thì không được trùng tu . nhưng dù sao ta vẫn tự hào về 1 buôn đôn chỉ nơi ta có . trước đây thì N không biết nhưng cây cầu etam mà anh gọi kia nay đã được thay tên bằng cầu trắng , còn hồ eakao thì vẫn giữ nguyên tên từ hồi nào...
* vẫn mong có dịp đón chào anh lại trở về nơi đã 1 lần làm anh thổn thức nhói đau . ban mê tuy không đẹp nhung lại thắm tình !
chúc anh hạnh phúc !!!
Ngày gửi: 19/01/2009 18:35
Có 1 người thích
Ban mê xanh mướt 1 triền quê
Cầu Trắng
Anh đón em đi học về
Đợi em đi ngang Cầu Trắng
Ban Mê đẹp da dài tóc
Dáng đi dáng đứng điệu đàng
Con gái mà …cao thước bảy!
Nhủ lòng cần một chiếc thang...
Chiều chôn chân nơi Cầu Trắng
Đón bầy chim nhỏ tan trường
Áo tím áo hồng trong nắng
Mùi len thơm ngọt mùi hương
Sáng lên có em trong đó
Vô tư trò chuyện bạn bè
Đâu biết có người đứng ngó
Vô tình cuộn những vòng xe
Ai bảo Ban Mê không đẹp?
Không thế sao lòng vấn vương?
Vàng tay châm từng điếu thuốc
Đêm về rèn giũa văn chương
Con gái Ban Mê ngang ngạnh
Làm ta đau khổ bao lần
Nhưng vẫn cam tâm chịu đựng
Mong ngày tìm được vinh quang
Ban Mê rất hay giận dỗi
Làm thơ xin lỗi trăm bài
Nhung vẫn ỏng a ỏng ẹo
Đành về mượn rượu mà say
Ai bảo em tôi không đẹp?
Không đẹp sao lòng nhớ thương?
Cả khi ngàn trùng không gặp
Lòng này vẫn một tơ vương!
Ai bảo Ban Mê không đẹp?
Cầu Trắng mãi mãi còn kia...
"Hạnh phúc là khi ta :
Có một việc gì đó để làm
có ai đó để yêu
và đôi điều hy vọng.."
Ngày gửi: 21/01/2009 05:14
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hsg vào 23/01/2009 21:21
Có 1 người thích
Trang trong tổng số 31 trang (310 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối