Trang trong tổng số 5 trang (43 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Đặng Quang Long

Con thuyền không bến đã viết:
Cô láng giềng 1

Đây những loài hoa nở muộn màng
Trong vườn chầm chậm bước đông sang
Mùi hương ai giấu trong làn áo
Để khiến hoa buồn chẳng nói năng

Bên kia hàng xóm nắng vàng hoe
Gió cuốn hương thơm rải trước hè
Cô gái ngưng tay ngừng dệt lụa
Nhẩm tính…hai mươi đã cận kề

Cô vẫn má đào, tóc xõa vai
Ấy vì cô chửa nhớ thương ai
Đêm nay có lẽ cô đan áo
Đợi cái đông mùa nó mối may

Đông qua lạnh lắm giai nhân ạ
Tôi vẫn cô đơn mãi thế này
Ướm chừng mấy bữa mưa ngơi ngớt
Kiếm cớ sang chơi lấy một ngày

Cô ơi, tôi vốn là thi sĩ
Một mảnh hồn chung một mảnh thơ
Nhà tôi vườn rộng, hoa thiên lý
Hoa lý tôi thơm cả bốn mùa

Có những đêm rằm cô ngước lên
Ngắm ánh trăng buông sững trước thềm
Tôi đã làm thơ và tôi đã
Đề rằng : « Tặng khách láng giềng bên... »

Lấn ná lâu rồi, tôi chẳng sang
Chẳng dám mơ duyên lấy một lần
Thân là thi sĩ hai tay trắng
Dẫu mấy tương tư vẫn ngại ngần

Tình suông bạc lắm giai nhân ạ
Đời vốn nổi chìm một kiếp hoa
Ngày mai đông hết, xuân xanh lại
Cô sẽ sang sông, bỏ lại nhà

Khi ấy loài hoa đã tạ tàn
Trong vườn xào xạc gió đông sang
Mùi thơm ai nỡ mang đi hết
Để khiến mưa buồn mãi dãi giăng

Cô ạ, tôi là một khách thơ !
Chỉ biết yêu thương và mộng mơ
Bấy nhiêu ngần đó...e chưa đủ
Bởi cái nhân duyên mấy hững hờ.

Rét 2010.
----------------------------------------------------------------
@ Con thuyền không bến !

Đọc bài thơ này,bạn viết làm cho mình nao lòng nhớ đến thi tài Nguyễn Bính quá.


 NHỚ NGUYỄN BÍNH.

Bồng bềnh một áng thơ say,
Bâng khuâng một nỗi lòng đầy nhớ thương,
Thơ lòng sớm tối chiều sương,
Thơ ai lẻ bước trên đường viễn du.
Ruộng vườn khoai sắn lúa ngô,
Áo nâu sứt chỉ vườn thưa phơi rào.
Thương con châu chấu,cào cào,
Bờ đê,vạt lúa,trăng sao,hội hè.
Ôi chàng thơ thẩn nhà quê,
Thuốc lào không đủ hút mê cuộc đời,
Vườn khuya trăng rụng sao rơi,
Mà lòng ông vẫn đầy trời vàng sao.
Hoa soan rụng ở thôn nào.
Mà tình ông cứ ngọt ngào hoa soan,
Đâu rồi khung cửi dệt màn,
Dệt tơ,dệt lụa đêm tàn chưa vơi,
Cho em may áo lụa sồi,
Đừng cài khuy bấm đau người tình chung.
Cứ là chiếc áo tứ thân,
Cứ là yếm thắm chơi xuân hội làng.
Thôi đừng lỡ bước sang ngang,
Cho lòng đau quặn lỡ làng cả hai.
Bướm vàng đậu giậu mùng tơi,
Cho thơ quặn thắt buông rơi sân đình.
Mưa rơi trĩu nặng đầu cành.
Triền đê cỏ mục đau tình mà em.
Mình đi biệt xứ trăm miền,
Sao đành canh cửi nằm yên giữa làng.

                    19-12-2010.
                      ĐQL.
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=aQM2hIhQurHSD6OLGRNWgw&Page=100"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường –Thơ Đường- tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=1nPi_YLwNjj6jqJJ5OtTPg"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường Thơ mới - tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hạ Du 09

Mình cũng ham thơ Nguyễn Bính nữa.Thiết nghĩ, cần có ai đó viết tiếp những vần thơ ấy

Cô láng giềng (2)

Gió ơi! Quấn quít nắng vàng
Con bươm bướm trắng khẽ khàng gọi đông
Thu mùa sót lại bên song
Hơi may rải khắp cánh đồng cỏ may
Hơi may rải tới chốn này
Người đi nắm lấy đầy tay gió mùa…

Tôi về, em vẫn còn chưa
Mắt đen lay láy cũng vừa chớm duyên
Cái ngày xưa vẫn còn nguyên
Vườn sau hai đứa hồn nhiên trốn tìm
Những chiều đông đến đầu tiên
Tóc em trải gió suốt miền cỏ may
Ngại ngần chẳng dám cầm tay
Và em thủ thỉ ”Thế này nghe anh…”

Bây giờ
Khi tóc em xanh
Khi môi em thắm…em thành của ai?
Tôi đi biết mấy năm dài
Đã quên gần hết tháng ngày rã riêng
Con sông nước chảy muộn phiền
Chiều nay lại cuốn triền miên sang mùa
Đường về ký ức ngày xưa
Heo may ngày đó…bây giờ nhớ ai?

2010.
Tôi là ai mà yêu quá đời này?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hạ Du 09

Không đề 37

Em cong như một nửa đường tròn
nằm co quắp
úp mặt vào lòng
không điểm tựa

Anh méo như một nửa đường cong
xộc xệch
lếch thếch
lăn đi chệch choạc

Em trở mình
ngửa một nửa
lên trời,
thở...
nhè...
nhẹ...
Anh tìm em
không thấy
-thấy chưa?
-vẫn chưa thấy!
nửa thế kỷ nay rồi...
hằng đêm
tiếng thở nào
dẫn lối
anh lăn đi?

2010.
Tôi là ai mà yêu quá đời này?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đặng Ân

hai nửa

một ấu

một hồng

nắng trơ mưa trẽn

buông

thòng lọng nhau



cho ai

ai lấy nghẹn ngào

nửa thế kỷ rỗng

hanh hao

riêng

mình



trời nào chẳng muốn bình minh

thấp

cao

mọc

lặn

ấy,

tình tính tang
muốn làm cuộc đời mình dài thêm thì cứ làm cho nó u buồn...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đặng Ân

mấy nay bận wá ko vào thăm cả nhà được.. cáo lỗi cáo lỗi

EM.
Ngắc ngứ tình yêu mềm cuống lưỡi

Lời dối gian rũ tiếng em xưa

Em nịt Vú mong ngày tròn lại

Để bán mua những tháng năm thừa.
muốn làm cuộc đời mình dài thêm thì cứ làm cho nó u buồn...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hạ Du 09

THÁNG MƯỜI ƠI
Chùm thơ tháng Mười


Tháng mười ơi!
Cảm xúc cũ kỹ như mắt em
Ngước mãi phía mùa thu vàng lá cỏ
Còn không bờ môi xưa hở nhỏ?
Hôn thầm lên trang viết tuổi mười lăm

Tháng mười ơi!
Một ngày mưa, quá đỗi xa xăm
Em tóc kết đuôi sam, đôi môi hồng e lệ
Bước chân vào giảng đường hò hẹn
Với chàng trai tên- Mối tình đầu
(Không phải tôi)

Tháng mười ơi!
(Chàng trai kia cởi áo qua cầu)
Bảo: không chia xa
ai ngờ xa thật
Bảo: không quên
ai ngờ quên mất
Để lại những đêm dài nước mắt chảy về tim…

Tháng mười ơi!
(Chị ơi! em ơi! Và ai đó ơi!)
Sao không ai gọi tên tôi:Minh ơi! hay Duy ơi! nhỉ?
Ngày 21, 22, 23… cứ trôi về đâu thế?
Con đường nào ta mất dấu chân nhau!?



()/
Tôi là ai mà yêu quá đời này?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hạ Du 09

CHỊ TÔI
Chùm thơ tháng Mười
Tặng người chị gái tôi yêu!


Ta trao cho em ký ức đầu thu
Con cào cào cuối cùng đã rời bỏ phố
Xa lộ vắng tênh, nỗi buồn cũng vỡ
Và ta quên những buổi đi về

“Mẹ đừng giục con lấy chồng làm chi
Con mới có 25 thôi mà mẹ!
Con gái mẹ vẫn còn rất trẻ
Để theo chồng và hát ru con”…

Ta trao cho em ký ức đầu đông
Chiếc lá bàng rụng đánh “cạch” xuống nền nhà loang lổ
Đồng hồ -tháo pin những đêm dài không ngủ
Sáng ra mắt vẫn tròn xoe

“Chẳng phải là người ấy con chê
Chỉ là những buổi tối cà phê – con thu mình cô độc
Trong vỏ ốc – người ta cố khều con ra- không được
Con muốn đập vỡ tan cả giấc mơ mình”

Ta trao cho em ký ức đầu xuân
Con chim sẻ tóc xù của mùa đông- đã chết
Bay về đây, một bầy chim én
Ta đặt tên ta cho con én đầu tiên

“Mẹ đừng trách con khiến mẹ phiền muộn thêm
Hai lăm năm vẫn thơm mùi con gái
Cái mùi gấy gấy tê tê mẹ cho ngày ấy
Đã bao lần con trót đa mang…”

Ta trao em khi mùa hạ sang
Tất cả ký ức của ta, giữ giùm ta em nhé!
Em có chịu không? Em đừng trách chị!
Chị nó hôm qua về lúc giao mùa…


()/
Tôi là ai mà yêu quá đời này?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hạ Du 09

BÀN TAY VỤ GẶT
Chùm thơ tháng Tám


Tháng tám, quê ta vụ gặt
Lúa ơi lúa hãy nằm ngoan!
Ở trong bàn tay lửa chín
Để thôi mắt người băn khoăn

Quanh năm cơ cực lam làm
Đến ngày mạ đòng óng sữa
Chờ hạ ban giọt trần mưa
Đắp đập be bờ nước nữa

Bàn tay làm lên đất tơi
Bàn tay nẩy mầm vun xới
Bàn tay làm lên lúa ơi!
Buổi chiều rạ bùn thơm khói

Bởi người chín nắng mười sương
Giọt mồ hôi ba dành dụm
Trẻ con muôn đời biết thương
Biết nâng niu bầu sữa mẹ

Hò ơ…
Xình xịch xình xịch
Tuốt lúa cho nhanh
Gồng gánh cho nhanh
Những yêu thương hãy viết thành ca dao…


()
Tôi là ai mà yêu quá đời này?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hạ Du 09

CHÂN TRẦN
Những bài thơ tháng Tám


Bàn chân trần của ba
Từng hành quân đánh giặc
Bàn chân trần của mạ
Của một thời trẻ trung
Bàn chân dẫm xuống bùn
Chở mùa lên phơi phới

Bàn chân trần của em
Trắng thon từng ngón nhỏ
Chưa bao giờ biết quen
Với gánh gồng bỡ ngỡ
Chưa bao giờ biết nhớ
Với nỗi buồn ca dao…

Em hỏi phải làm sao
Để yêu màu của lúa
Để hiểu màu của mây
Để vui màu xứ xở
Để tìm về tuổi thơ
Nơi có dòng sông nhỏ

Chảy xanh lòng bao dung.

()
Tôi là ai mà yêu quá đời này?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hạ Du 09

XIN LÀ CON GÁI THÊM MÙA NỮA


Chị em con gái tuổi tròn trăng
Mười tám, đôi mươi mẹ bảo rằng:
"Lấy chồng, thiên hạ theo nhau cả
Con là con gái nhớ hay chăng!"

"Con là con gái thêm mùa nữa
Đợi nốt thu sang gió lạnh mùa
Cài nốt hoa vàng lên mái tóc
Chờ nhìn thêm những hạt mưa thưa"

Mưa thưa xuống phố không hò hẹn
Vướng tóc, bình yên đến dại khờ
Chị ơi, con gái không thò thẹn
Không cả tình yêu lẫn đợi chờ

Đợi chờ một gã giai đêm ấy?
Chợt đến bên phòng gõ cửa, ra
Chợt thấy trong tim toàn đá sỏi
Cửa phòng chưa để bước ai qua

Hãy đem mái tóc giấu vào đêm
Giấu nụ cười xinh, giấu cả nhìn
Chớ để ai qua đường biết được
Sẽ đến rêu rao mộng ái tình

"Con là con gái thêm mùa nữa
Đợi nốt đông về, nép cửa hoa
Ngồi nghe gió buốt, đan thêm áo
Tóc xõa nghiêng đầu chợt nhớ ra"

Tương tư nhiều lúc không tròn trịa
Nỗi nhớ đem ra để gối đầu
Nửa đêm thức giấc, nghe lời mẹ
Để thấy tim ngoan đã biết sầu

Tim còn ngoan lắm, áo còn thơm
Trái đã sang mùa, thấy chín hơn
Mà chim ngoan hót sau vòm lá
Nó hót: "Sao em mãi cứ buồn!"

Nó hót. Đi tìm sớm hôm trước
Nó hót. Đi tìm sớm hôm nay
"Tình yêu, không kiếm, không tìm được!
"Vẫn thấy yêu sao cuộc sống này!

*
Em sợ mùa xuân sớm dậy thì
Tóc thề, chị cắt lúc vu quy
Gói trong tâm sự, ngoài tâm sự
Đem gửi trao ai một tiếng "vì..."

"Xin là con gái thêm mùa nữa
Xin là con gái thêm mùa nữa
Xin là con gái thêm mùa nữa
Xin

con
gái
thêm
mùa
nữa..."

<>
Tôi là ai mà yêu quá đời này?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 5 trang (43 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ›Trang sau »Trang cuối