Vần T (tiếp theo) :
Trầu này trầu nghĩa trầu tình
Trầu nhơn trầu ngãi trầu mình với ta
Trầu vàng nhá lẫn cau xanh
Duyên em sánh với tình anh tuyệt vời
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà, hái nụ tầm xuân
Nụ tầm xuân nở ra cánh biếc
Em đã có chồng, anh tiếc lắm thay
Thoạt vào anh nắm cổ tay
Sao trước em trắng mà rày em đen
Hay là lấy phải chồng hèn
Cơm sống, canh mặn nó đen mất rồi
Ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh không hỏi từ ngày còn không
Bây giờ em đã có chồng
Như chim vào lồng, như cá cắn câu
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ
Chim vào lồng biết thuở nào ra
Trèo lên cây ớt, rớt xuống bụi hành
Ai chẳng lòng thành, hành đâm đổ ruột
Trẻ khôn ra già lú lại
Trên đầu em đội khăn vuông
Trông xuống dưới ngực, cau buồng còn non
Cổ tay em vừa trắng vừa tròn
Mặt mũi vuông vắn, chồng con thế nào?
Trên rừng mười sáu thứ chim
Thiếu gì loan phượng, đi tìm qua. đen
Qua. đen có của, có công
Còn như loan phượng, lại không có gì
Trên Sài Gòn dưới Mỹ Tho
Đâu đâu thiên hạ cũng nhường cho
Trên sống, dưới khê, tứ bề nhão nhét
Trên trời có đám mây xanh
Ở giữa mây trắng, chung quanh mây vàng
Ước gì anh lấy được nàng
Thời anh mua gạch Bát Tràng về xây
Xây dọc, rồi lại xây ngang
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân
Trên trời có mây hóa kiểng
Dưới biển có cá hoá long
Anh đi lục tỉnh giáp vòng
Tới đây trời khiến đem lòng thương em
Tri nhân, tri diện bất tri tâm
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
Trong làng chẳng có ai bì
Vậy nên em phải ra đi xứ người
Tròn như mặt trăng
Đó là bánh xèo
Có cưới có cheo
Đó là bánh hỏi
Đi đứng mệt mỏi
Đó là bánh bò
Ăn không đặng no
Đó là bánh ít
Giống nhau như hệt
Đó là bánh in...
Trông trăng mà thẹn với trời
Soi gương mà thẹn với người trong gương
Trống treo ai đánh cái thùng
Bậu không dám dở mùng chun vô
Trồng trầu trồng lộn dây tiêu
Con theo hát bội mẹ liều con hư
Trời còn khi nắng khi mưa
Ngày còn khi sớm khi trưa, nữa người
Trời mưa bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng, con ở với ai
Trời mưa cho ướt lá khoai
Công anh làm rể đã hai năm ròng
Nhà em lắm ruộng ngoài đồng
Bắt anh tát nước cực lòng anh thay
Tháng chín mưa bụi, gió may
Cất lấy gàu nước, hai tay rụng rời
Trời sinh ra đã làm người
Hay ăn, hay nói, hay cười, hay chơi
Khi ăn thì phải lựa nồi
Khi nói, thì phải lựa lời chớ sai
Cả vui chớ có vội cười
Nơi không lễ phép chớ chơi làm gì
Trời ơi sinh giặc làm chi
Cho chồng tôi phải ra đi chiến trường
Trời sinh ra kiếp ăn chơi
Sao trời lại khép vào nơi không tiền
Trúc sinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em đứng một mình cũng xinh
Trước kính thăm cô bác, sau thăm nhạc mẫu ở nhà
Dù, trà, khăn, võng gởi mà cho em
Trường giang lồng lộng bất cộng chi tình
Ai kia hờ hững, riêng mình tương tư
Trứng rồng lại nở ra rồng
Hạt thông lại nở cây thông rườm rà
Có cha có mẹ mới có ta
Con nên là bởi mẹ cha vun trồng
Trứng rồng lại nở ra rồng
Liu điu lại nở ra giòng liu điu
Tu đâu cho bằng tu nhà
Thờ cha, kính mẹ hơn là đi tu
Tui đâu có lớn gan lộn mề
Dám chê trai ruộng
Dòm lên ngó xuống
Mình luống bi ai
Tui bưng rổ may
Tìm anh thợ cày
Trúc mai tui xin gắn bó
Cày ban ngày ảnh quản chi sương gió
Cày ban đêm, bộ ván gõ cũng rung rinh
Tui liều, tui thử một phen
Bứng sen Tây Vực, nhổ sen Phù Cừ
Tung tăng như cá trong lờ
Trong ra không được, ngoài ngờ là vui
Tưởng rằng đá nát thì thôi
Ai ngờ đá nát nung vôi lại nồng
Tưởng rằng nước chảy đá mòn
Ai ngờ, nước chảy đá còn trơ trơ
Chờ cho nước xuống phơi bờ
Xem con người ấy nương nhờ vào đâu
Tứ mã phân thây
Voi dầy ngựa xé
Đáng chẻ tét hai
Đán xay thành bột
Tức nước vỡ bờ
Từ đây đào lý chung vườn
Gấm nhiễu cùng rương, phượng yêu thương trĩ
Từ ngày qua với em xa cách đôi đàng
Cơm ăn chẳng đặng, con bạn vàng biết chăng?
Từ rày buộc chỉ cổ tay
Chim đậu thì bắt, chim bay thì đừng
Tửu bất túy nhơn nhơn tị chuột
Uống rượu vô rồi không thuộc đường đi
Sáng ra mất MẠNG buồn rầu
Tối về LINE ổn ngồi chầu "ViệnThi"