Trang trong tổng số 1 trang (10 bài viết)
[1]

Ảnh đại diện

Phụng vũ cửu thiên

Em muốn post mấy bài thơ lên đây lưu trữ lại ạ.

Trăng - Mộng 1


Này trời cao kia ơi
Này mây trắng kia ơi
Này gió mát kia ơi
Này vầng trăng kia ơi
Ta cất mình cao vút
Bay lên tận bầu trời.

Xoè rộng ra, bay bằng cánh ánh trăng
Hát vang lên bằng giọng của gió ngàn
Tiếng ai nhấn phím đàn vang cao khiết
Cả trời đêm lênh láng nhạc đầy tràn.

   Tonight we dance
   Like no tomorrow

   (Bailamos - Enrique Iglesias)


Ta bay lên đến tận cội trăng vàng

   Trăng ơi trăng
   Đêm nay chúng ta sẽ
   Cùng là bạn đồng hành

   (Myoe - Cao Ngọc Phượng dịch))


Bay lên thật cao
Giữa trời mây yên tĩnh
Hoà ca cùng ngàn sao.

   Nếu núi là con trai thì bể là phần yểu điệu nhất của quê hương đã biến thành con gái.
   Mỗi đêm hè da thịt sóng sinh sôi.

   (Chế Lan Viên)


Mây và gió kéo căng làn cước
Sóng tràn về ngập nước trăng tan
Núi cao đứng đợi trăng ngàn
Lòng ta thoát khỏi muôn vàn sầu lo.

   Tôi mang chiếc lồng đèn đất ra khỏi nhà mà gọi lớn,
   "Các em ơi, đến đây nào, anh sẽ thắp sáng đường cho các em đi!"
   Đêm vẫn còn ám tối khi tôi trở về, bỏ lại con đường cho tịch mịch, và tôi cất tiếng van lơn,
   "Thắp sáng cho tôi với, Lửa ơi! Vì chiếc lồng dèn đất của tôi đã vỡ tan thành cát bụi rồi!"

   (Tagore - Nhật Chiêu dịch)


Tôi đáp xuống bên dòng sông xuân nhỏ
Gió mát thổi len vào từng chân tóc
Linh hồn tôi chợt mềm như ngọn cỏ
Chợt rủ xuống mà rưng rưng khóc
Nước mắt rơi thành từng giọt sương đêm
Tôi gục xuống, cánh rủ lên cỏ mềm
Đó đây vẫn vọng vang tiếng nhạc.

Dòng suối hát:
Bàn chân ai đi qua
Giẫm lên nước của lòng ta.

   Băng qua vũng nông
   Bàn chân cô gái
   Vẩn bùn lên nước xuân trong

   (Buson - Nhật Chiêu dịch)


Ta bay đi
Trong tiếng hát
Dòng suối xuân thầm thì

Đoá quỳnh nở
Đêm hiên nhà
Ai nỡ bẻ nhành hoa

   Ta hoan lạc,
   Tên ta hãy gọi là vui.

   (William Blake - Nhật Chiêu dịch)
Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phụng vũ cửu thiên

Cỏ 1 - Mộng 2

Êm đềm cỏ ngủ trên đồi
Gió hoang vờn nhẹ cỏ chơi
Cú kêu sương tàn cỏ lạnh
Trở mình cỏ nhớ mặt trời

   Ly ly nguyên thượng thảo
   (Bời bời cỏ mọc trên đồng)

   Bạch Cư Dị


Này trời cao kia ơi
Này mây trắng kia ơi
Này gió mát kia ơi
Này vầng trăng kia ơi
Nép mình vào chốn nhỏ
Cỏ khẽ gọi cuộc đời.

Ôi nước mắt ai rơi?

   Tears! tears! tears!
   In the night, in solitude, tears;
   On the white shore dripping, dripping, suck’d in by the sand

   Lệ! Lệ! Lệ!
   Trong đêm, cô đơn, lệ trào
   Trên bờ cát trắng, nhỏ xuống, nhỏ xuống, thấm dần vào

   Walt Whitman


Tôi là cỏ
Tôi đã nghe người hát
Thanh âm vọng từ trời cao.

Ôi, đôi cánh nguời đẹp biết bao!
Phủ đầy lên tôi một màn trắng đục
Cánh người làm bằng ánh trăng sao?

   Kìa, bạch hạc!
   Cho ta mượn đôi cánh
   Ta sẽ chẳng bay xa...

   Tsangyang Gyatso (Đạt Lai Lạt Ma thứ VI)


Nhưng người đã bay xa
Cánh nguời khuất ánh trăng tà
Còn lại cỏ ôm một màn đêm lạnh.

   Buồn trông nội cỏ rầu rầu

   Nguyễn Du


Người bay đi mất
Chìm vào mộng của người
Ngàn năm cỏ vẫn mọc
Để người hằng dạo chơi.

Cỏ
Cỏ
Cỏ
Trời
Trời
Trời

Cỏ muốn làm vũ trụ
Hay nguời muốn làm tôi?

   Một em bé hỏi Cỏ là gì
   Tôi biết trả lời sao?...

   Walt Whitman


Đêm sương lạnh
Cỏ khẽ chìm vào
Giấc mộng ngàn.

Nhạc vang vang
Rì rào gió vọng
Ánh trăng vàng.

   Đông phương tiệm cao nại lạc hà?
   (Bóng nắng cao rồi, vui mãi sao?)

   Lý Bạch


Mộng
Mộng
Mộng
Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phụng vũ cửu thiên

Gió  - mộng 3

Khi tôi nhẹ nhàng lướt vào mộng
Tôi tìm ai giữa không gian sâu rộng
Tôi lươt nhẹ giữa chân trời mênh mông
Tôi bay cao trên những áng mây hồng
Tôi hoà mình vào bài ca sự sống
Mộng
Mộng
Mộng.

   Life could be a dream
   If I could take you up in paradise up above
   If you would tell me I'm the only one that you love
   Life could be a dream sweetheart

   (Sh'Boom - The Chords)



Này trời cao kia ơi
Này mây trắng kia ơi
Này vầng trăng kia ơi
Ta là làn gió mát
Ta bay từ xa khơi
Ta bay đến đỉnh đồi.

Này Lặng im vĩnh cửu
Ngưới trốn tận góc trăng
Này Cái đẹp vĩnh hằng
Ngươi chôn đầu ngọn cỏ.

Tôi chỉ là làn gió
Tôi bay khắp muôn nơi
Tôi chỉ mong làm cỏ
Đứng lặng im trên đồi.

   Một bức thư gửi đến từ tuổi trẻ của tôi, những tháng ngày đã mất [...] :
   "Hãy đến với ta qua những chặng đường mệt mỏi của tuổi tác tháng năm, băng qua chiếc cổng của cái chết.
   Cho những giấc mơ héo tàn, cho những hy vọng bị vùi dập, những quả chín thối rữa, nhưng ta luôn tồn tại như là một sự thật vĩnh hằng, và người sẽ cứ gặp ta mãi, gặp mãi, trong chuyến hành trình cuộc đời từ nơi này qua chốn khác."

   Tagore - Một bức thư


Hy vọng tàn
Ước mơ mất
Khát khao chẳng thành sự thật

Tôi chỉ im lìm mà bay giữa trăng sao
Tôi chỉ hò reo giữa rừng thẳm đồi cao
Cho thoả đi một thời chẳng nhớ
Cho qua đi cả một thời thơ nhỏ
Để tôi tìm một chân trời bao la.

Nhưng tôi là gió
Tôi là Vĩnh hằng của tự nhiên
Tôi chu du khắp mọi miền
Và thời gian thì cứ vòng vòng đi lại
Làm sao tôi quên những thứ đã là Mãi mãi?


   Có biết chăng trong những ngày ngao ngán,
   Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn
   Để hồn ta phảng phất được gần ngươi,
   -- Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!

   Thế Lữ


Này người ơi, nếu người biết ta giống như làn gió
Vờ vui say qua những nơi này nọ
Để quên về một cánh chim xa xăm
...
Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phụng vũ cửu thiên

Cỏ 2 - Mộng 4

Cỏ muốn làm vũ trụ
Hay người muốn làm tôi?
...

Giữa gió ngản
Giữa ánh trăng bàng bạc
Giữa trời đêm ca hát
Giữa muôn vàn ánh sao
Ta xoè cánh
Bay cao.

Này cỏ ơi
Ta muốn được làm ngươi
Để nằm im trong thinh lặng
Để mà ngủ trên đồi
Để lắng nghe giọt sương tinh khôi
Rơi trên từng kẽ lá
Để hoà vào thanh âm biển cả
Say sưa cùng đàn cá hát ca
Để ta quên: ta là ta.

Ta muốn được cuốn vào vũ điệu cùng gió
Đến đây với ta, ta là ngọn cỏ
Ta chôn giấu Vẻ đẹp vĩnh hằng.

Ta muốn được soi bóng dưới vầng trăng
Muốn được khóc cho lệ mình đẫm sáng
Muốn được vui cho qua cơn mê sảng.

Ta chỉ muốn lặng im như ngọn cỏ
Êm đềm mà ngủ trên đồi
Lặng im mà nhìn vũ trụ
Nhẹ nhàng mà gọi : Cuộc đời ơi.

Thế ra cỏ có biết
Mình là vũ trụ chưa?
Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phụng vũ cửu thiên

Mèo

(Tặng em Meo)

Gió nhẹ nắng hồng em sải bước
Đôi mắt trong soi nước trời xanh
Hồn hoa gờn gợn mong manh
Nhẹ nhàng em cứ vờn quanh bóng đào.

Trời xanh càng rộng càng cao
Đôi con diều sáo lộn nhào tầng không
(Tố Hữu)


Em đi nhẹ bước mênh mông
Cái đuôi em vẫy hất tung gió nào (đoạn này quá dở)
Hoa đào hương thoảng bay cao
Gió ngừng hoa rụng xuống vào mắt em
Gió vờn cánh mỏng dịu êm
Em đưa chạm khẽ hoa mềm hồng tươi.

Trước sau nào thấy bóng người
Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông
(Nguyễn Du)


Này trời xanh
Kia nắng hồng
Này nước trong
Kia mây bạc
Mình em ca hát
Giữa thinh không

Meo meo meo...

Em là con mèo nhỏ
Hồn nhiên cỏ đỡ chân em
Hồn nhiên gió dịu êm
Hồn nhiên hoa rụng qua miền trời xanh
Con mèo nhỏ
Nhỏ mong manh
Như cô gái mới còn đang xuân thì.

Cỏ chờ từng bước em đi
Nhẹ nhàng
Nhỏ nhẹ
Như đầy hồn hoa

Bộ lông gió lộng mượt mà
Như trăng
Như nắng
Như là vần thơ.

Meo meo meo meo
Chú Mèo xinh quá:
Râu dài trên má
Đuôi bông sau lưng

Mèo vội soi gương
Tự khen "Xinh quá!"

(Chị Thuỵ Anh)


Anh cũng muốn làm một con mèo đực
Để cùng em cọ má, để cùng sánh bước
Trên cỏ non xanh rực rỡ ánh thái dương.
Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thu Đường Bách

KHá tốt, truyền cảm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phụng vũ cửu thiên

Cảm ơn Thu Đường Bách đã khen. Cảm ơn mặc dù không hiểu rõ từ "truyền cảm" cho lắm! Truyền cảm: truyền cảm xúc của mình một cách rõ ràng cho người khác?

Bài Mèo, đoạn lục bát giữa giữa chưa được hay lắm. Lúc đầu em nhầm vần, viết một hồi mới phát hiện, sửa mãi nhưng không hoàn thiện được.
Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phụng vũ cửu thiên

Đêm qua tôi mơ thấy hoà bình

Đêm qua tôi mơ thấy hoà bình
Thấy chẳng còn chiến tranh
Thấy cầu Hiền Lương liền một mạch
Thấy sông Bến Hải chẳng còn chia cắt
Thấy gió thổi thẳng từ Lũng Cú về đến Cà Mau
Thấy Trường Sa, Hoàng Sa, Phú Quốc và biển Đông xanh ngắt một màu.

Tôi không còn nghe thấy tiếng bom rơi
Tôi không còn thấy từng mái nhà cháy rụi
Tôi không còn thấy đất trời tăm tối
Bụi mịt mù đen cả rừng cây
Tôi không còn thấy từng cánh máy bay
Xé ngang dọc cả bầu trời Tổ quốc
Tôi không còn thấy những cuộc thảm sát
Cả làng đầy dân máu nhuộm đỏ dòng sông
Tôi không còn thấy những đồng trắng mênh mông
Xác người la liệt ngổn ngang cùng giun dế
Tôi chẳng còn thấy chiến tranh như thế.

Tôi chỉ còn nghe vọng về từ sử cũ
Tiếng bước chân giẫm sóng Lạc Long Quân
Tiếng Âu Cơ thổn thức cả núi rừng
TIếng vó ngựa ông cha đi mở cõi
Tôi nghe tiếng binh đao lửa khói
Nghe tiếng dân ai oán lầm than
Nghe cả Hội Diên Hồng đồng loạt hô vang:
"Nên đánh, nên đánh, nên đánh!"
Rồi tôi nghe tiếng toàn dân hùng mạnh
Trầm ấm oai phong đọc bản Tuyên ngôn
Tôi nghe vọng từ những tuyến đường mòn
Thanh niên tuổi trẻ lên đường theo hồn thiêng sông núi
Tôi nghe thấy tất cả, nhẹ nhàng như sông như suối
Khẽ thoáng qua rồi trôi tuột vào hư không.
Chỉ còn trên kia trời ánh sáng hồng
Vì nước tôi đã hoà bình rồi đấy

Tôi mơ thấy nước tôi hoà bình đấy
Chẳng hiểu sao lại có những đoàn người trốn chạy
Họ trốn ra khỏi thống nhất, hoà bình
Họ tha hương tìm một nẻo u minh
Họ thoát khỏi niềm vui đoàn tụ
Bỗng có người đưa tay lên gọi
"Về đi thôi, về đi thôi
Non sông ta đã về làm một rồi
Tàu hoả có thể chạy dọc từ Sài Gòn ra Hà Nội
Chờ chi nữa, đợi gì nữa, về đi thôi!"

Làm gì có trăm năm mà đơi
Làm gì có kiếp sau mà chờ
(Lưu Trọng Văn)

Người Việt Nam mà đánh người Việt Nam
Máu đỏ đã chảy từ non lên ngàn
Đánh cũng chỉ vì một chữ "thống nhất"
Nay chữ ấy đã thành sự thật
Hận thù chia nữa, về mà thôi
Nước của anh cũng là nước của tôi.

Tôi mơ thấy chẳng còn tranh chấp đất đai
Nước lớn láng giềng không lăm le bờ cõi nước bé bên cạnh
Không xe tăng, không cao xạ, không một trận đánh
Không bom, không đạn, không tiếng trực thăng bay

Tôi chỉ mơ thấy nước tôi hoà bình.

Tôi chỉ mơ thấy nước tôi hoà bình
Tôi chỉ mơ thấy nước tôi chẳng còn chiến tranh
Liệu chỉ là mơ ước trong một cơn mộng buổi trưa hè nóng nực?

Và khi tôi tỉnh dậy, trong đầu oi bức
Đất nước tôi đã hoà bình được ba chục năm rồi.

(Tựa đề lấy cảm hứng từ bản tiếng Anh "Nhật kí Đặng Thuỳ Trâm", bài thơ lấy cảm hứng một phần từ đó và bài báo viết về cây cầu chia cắt hai nửa Triều Tiên)
Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phụng vũ cửu thiên

Sao - Mộng 6

Này là hoa
Kia là gió
Này là cỏ
Đó là cây
Này là ánh trăng vàng chênh chếch khẽ chạm ngọn mây
Kia là đồng lúa xanh nghiêng nghiêng vờn như đợt sóng
Này là anh
Đó là em
Trên đầu chúng ta là cả bầu trời đêm.

Một bầu trời đầy sao chi chít.

Em trốn vào trong tận ánh trăng
Mà khẽ gọi: Đố anh tìm em đó
Anh nhẹ nhàng ẩn vào trong làn gió
Bay lên trời mà ve vuốt thế gian
Mà lượn với vầng trăng dịu dàng
Trên bầu trời, sao vẫn đầy chi chít.

Bỗng ánh trăng vụt tắt
Cho không gian tối mịt
Anh với em bay nhẹ giữa tầng cao
Chẳng còn mùi hương
Chẳng còn tiếng hát
Chẳng còn bất cứ vũ điệu nào
Chỉ còn những ánh sáng vọng về từ quá khứ
Của những vì sao.

Em với anh
Là người
Hay là những linh hồn
Hay là những ý chí
Hay là siêu hình hơn
Em không biết
Em chỉ biết rằng
Ta là một phần của vũ trụ
Ta cũng là vầng trăng
Ta cũng là ánh sáng
Ta cũng là bụi cát
Và có khi cũng là một hạt proton
Anh nghĩ rằng vũ trụ ở bên trong
Cũng có khi ở bên ngoài ta vậy.

Rồi em cười vang
Tiếng cười giòn tan khúc khích
Anh nghe như mình cũng đang cười
Chợt nhận ra sao giọng mình tinh nghịch
Anh là em và em cũng là anh.

Dưới ánh sao băng qua muôn vàn không thời gian
Anh thấy em mờ mịt và trong trẻo
Như photon đang lan tràn mọi nẻo
Em có mặt ở khắp cả không gian
Anh lượn lờ khắp vũ trụ thênh thang
Mà mìm cười: Anh ở trong em đó.

Anh muốn cho cả thế gian này rõ
Anh yêu em
Nhiều hơn vũ trụ này.
Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

sỏi bụi

Không phải hồ điệp

"Em à! vì sao anh yêu em đến vậy?"
E thẹn, ngại ngùng "em ứ biết đâu"

Ta gặp nhau, rồi yêu là định mệnh
Em nói "bàn tay anh nhẹ nhàng quá!"
"Trong tay em, ôi thật dịu êm"

Tóc em dài thả bay trong gió
Quấn chặt hồn anh trong hương cỏ ngát thơm...

Ánh mắt em thân thương
Ánh mắt anh trìu mến...
Yêu nhé! yêu nhau mãi nhé anh!

Nhưng ai đó bảo rằng "tình chỉ đẹp..."
Thế là em xa anh...

(06/08/2011)
Có sanh nhất định có diệt...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 1 trang (10 bài viết)
[1]