Trang trong tổng số 3 trang (30 bài viết)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

VÔ BIÊN TÂM HỒN

Đôi mắt băn khoăn của em buồn,
Đôi mắt em muốn nhìn vào tâm tưởng anh
Như trăng kia muốn vào sâu biển cả.
Anh đã để cuộc đời anh trần trụi dưới mắt em.
Anh không dấu em một điều gì,
Chính vì thế mà em không biết gì tất cả về anh.

Nếu đời anh chỉ là viên ngọc,
Anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh
Và xâu thành một chuỗi
Quàng vào cổ em.
Nếu đời anh chỉ là một đoá hoa
Tròn trịa dịu dàng và bé bỏng,
Anh sẽ hái nó ra để đặt lên mái tóc em.
Nhưng em ơi!Đời anh là một trái tim,
Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó.
Em là nữ hoàng của vương quốc đó,
Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu.
Nếu trái tim anh chỉ là những phút giây lạc thú,
Nó sẽ nở ra thành nụ cười nhẹ nhõm
Và em thấu suốt rất nhanh
Nếu trái tim anh chỉ là khổ đau,
Nó sẽ tan ra thành lệ trong
Và lặng im phản chiếu nỗi niềm u ẩn.
Nhưng em ơi,trái tim anh lại là tình yêu
Nỗi vui sướng,khổ đau của nó là vô biên,
Những đòi hỏi và sự giàu sang của nó là trường cửu.
Trái tim anh ở gần em như chính đời em vậy,
Nhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu.
           Đào Xuân Quý dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

THẦY TU KHỔ HẠNH

Thầy tu khổ hạnh hai mắt nhắm nghiền
Đang tự hành xác trong rừng sâu.
Thầy muốn được lên thiên đường.
Nhưng cô gái hái củi
mang đến cho thầy
những trái cây bọc trong tà áo
và nước suối
đựng trong những cốc làm bằng lá cây.
Ngày cứ trôi đi
và cuộc hành xác
càng trở nên khắc nghiệt
đến nỗi trái cây
thầy cũng không động tới;
và cô gái buồn rầu.

Vị chúa tể của thiêng đường
nghe nói có một người
dám mong được như thần thánh.
Ông đã từng đánh ngã bọn thiên lôi
vốn chẳng kém mình
và đuổi họ ra khỏi vương quốc của ông
Tuy nhiên ông sợ con người
lấy sự khổ hạnh làm sức mạnh
Nhưng ông rất hiểu lề thói của người trần
và âm mưu bẩy cái thứ chúng sinh bằng đất bụi này
ra khỏi cuộc phiêu lưu của họ.

Một hơi thở từ thiên đường
bay xuống
hôn vào tay chân cô gái hái củi
sắc đẹp trẻ trung của cô
bỗng trở nên rạng rỡ
và những ý nghĩ của cô
bỗng rào rào như bầy ong vỡ tổ.

Đã đến lúc thầy tu khổ hạnh phải rời bỏ khu rừng
vào trong hang núi
để hoàn thành cuộc hành xác khắc nghiệt kia.
Khi thầy mở mắt
để tiếp tục cuộc hành trình
thì cô gái hiện ra
như một bài thơ quen thuộc đã quên,
mà một điều mới thêm vào
làm cho kỳ lạ.
Thày tu khổ hạnh đứng lên
và báo cho cô biết
đã đến lúc thầy phải rời bỏ khu rừng.
'Nhưng sao thầy lại tước mất của con
sự may mắn được hầu thầy?'
Nước mắt lưng tròng,cô gái hỏi.
Thầy tu ngồi lại
suy nghĩ hồi lâu,
rồi ở nguyên chỗ cũ.

Hôm ấy,cô gái thức suốt đêm không ngủ
Cô hối hận
và bắt đầu chán uy lực của mình.
Cô ghét chiến công cô vừa có được.
Đầu óc cô bập bềnh trên sóng chiều dào dạt
của niềm vui hỗn loạn,xôn xao.
Sáng hôm sau
Cô đến chào thầy tu khổ hạnh
Xin được ban phước lành
và nói lời từ biệt.
Thầy tu lặng lẽ nhìn cô
rồi nói:
'Thôi,cô đi
và chúc cô mọi điều như ý'.

Thầy tu ngồi lại một mình
năm này qua năm nọ
cho đến khi cuộc hành xác hoàng thành.
Vị chúa tể của những người bất tử
xuống báo cho thầy biết rằng thầy đã được cõi thiên đường.
Nhưng thầy tu nói:
'Đã lâu tôi không cần nó nữa'
Vị chúa tể liền hỏi.
Thầy muốn được phần thưởng nào cao quý hơn.
'Tôi muốn được cô gái hái củi'.
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vanachi

Bạn có nhiều tài liệu hay quá, bạn tham gia vào đây là một may mắn cho Thi viện đấy. :)
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

AI ĐÓ

Ai đó đến thig thầm:
"Em yêu ngước mắt lên nào"
Tôi cáu gắt,nói:"Đi đi"
Nhưng ai đó vẫn không nhúc nhích
Ai đó đứng trước mặt tôi,
Nâng bàn tay tôi.
Tôi nói:"Buông tôi ra."
Nhưng ai đó vẫn không đi.
Ai đó ghé mặt bên tai tôi,
Tôi lườm và nói:"Rõ xấu hổ"
Nhưng ai đó vẫn không động đậy.
Ai đó kề môi tận má tôi,
Tôi run run nói:"Suồng sã quá"
Nhưng ai đó không chút ngại ngùng
Ai đó cài một bông hoa vào mái tóc tôi.
Tôi nói:"Hoa cũng bằng thừa"
Nhưng ai đó vẫn đứng im.
Ai đó lấy vòng hoa ở cổ tôi rồi bỏ đi.
Tôi khóc,lòng tự nhủ:
"Ai đó sao không trở lại".
         Xuân Diệu dịch.
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

NHỮNG CHƯỚNG NGẠI THẬT LÀ DAI DẲNG

Những chướng ngại thật là dai dẳng
Vậy mà khi thử phá chúng đi
ta nghe đau nhói trong lòng
Ta ham muốn tự do,
Nhưng tưởng vọng đến nó
Ta lại thấy mình xấu hổ.
Ta biết chắc
sự giàu sang vô giá là ở nơi ngươi,
và biết ngươi là người bạn quý nhất của ta,
vậy mà ta chẳng lòng nào xua đi
bao rác rưởi đầy ngập cả căn phòng.

Tấm vải phủ trên mình ta
là tấm vải bụi nhơ và chết chóc;
Ta ghét nó;
vậy mà ta vẫn thiết tha ôm nó vào lòng
Nợ của ta khá lớn,
những điều sơ hở thì nhiều,
và nỗi nhục nặng nề,sâu kín;
Vậy mà khi đòi hỏi cho những sự tốt lành
thì ta lại run lên
và sợ lời cầu xin kia được chấp thuận
            khuyết danh.
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

THUYỀN GIẤY

Ngày lại ngày tôi thả những chiếc thuyền giấy của tôi
Từng chiếc một bơi trên dòng nước chảy.
Tôi viết tên tôi và tên làng tôi ở trên thuyền
bằng những chữ lớn màu đen.
Tôi hy vọng rằng một người nào đó
trên một miền đất lạ
sẽ thấy những chiếc thuyền này
và biết tôi là ai.
Trên những chiếc thuyền nhỏ của tôi
Tôi chất đầy những hoa siêuli hái được ở trong vườn
và tôi hy vọng rằng trong đêm tối
những đoá hoa của bình minh này sẽ được mang vào
đất liền yên ổn.
Tôi buông những chiếc thuyền giấy của tôi
rồi nhìn lên trời
và những đám mây nhỏ
đang giong những chiếc buồn trắng phồng toi.
Tôi không rõ người bạn nào của tôi ở trên trời
đã tthả chúng xuống để chạy đua với những chiếc thuyền của tôi!
Khi đêm xuống
tôi úp mặt vào cánh tay,
và mơ thấy thuyền của tôi
đang trôi,trôi mãi
dưới những vần sao khuya.
Những nàng-tiên-giấc-ngủ đang đi trên những chiếc thuyền đó.
và hàng hoá trong thuyền
là những cái rổ đựng đầy những giấc mơ.
                 Đào Xuân Quý dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

THƯỢNG ĐẾ LÀ LAO ĐỘNG

Hãy từ bỏ những vòng tràng hạt
và những lời tụng niệm,hát ca!
Người thờ ai
trong cái xó tối đen,hẻo lánh này
của ngôi đền đóng kín?
Hãy mở mắt nhìn xem
có thượng đế nào trước mặt người đâu:
Thượng đế ở nơi
người nông dân đang cày mảnh đất khô cằn
và nơi người phu đường đang đập đá
Thượng đế ở cùng với họ
trong nắng trong mưa
và quần áo của người
cũng phủ đầy bụi bặm.
Hãy cởi chiếc áo khoát linh thiêng
và như thượng đế,hãy đi vào đất bụi.
Thoát tục ư?
Biết đi tìm sự thoát tục ở đâu?
Thượng đế của chúng ta
đã vui vẻ mang vào mình
những sợi dây của sáng tạo,
Người đã buột chặt với chúng ta
mãi mãi không rời.
Hãy ra khỏi những phút giây trầm mặc,
và hãy dẹp đi tất thảy hương hoa!
Dẫu quần áo có bị rách bươm và hoen ố
thí có gì đáng tiếc?
Hãy tìm đến gặp người
và đứng bên người trong lao động gian lao
mồ hôi ướt trán.
             Đào Xuân Quý dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

EM LÀ MỘT ÁNG MÂY VÀNG

   Em là một áng mây vàng,
Trôi trên trời mộng,mơ màng của anh.
   Mải mê khắc hoạ dáng hình,
Tượng em tạc bởi khối tình của anh.
   Của anh,em của riêng anh,
Em trong những giấc mơ lành vô biên.

   Gót em thấp thoáng đỏ lên,
Trong lung linh lửa tình em mặn nồng.
   Em đi giữa tiếng tơ lòng,
Lượm lời anh hát nhuộm hồng chiều hôm
   Môi em ngọt đắng rượu buồn,
Bởi men đau khổ không lường của anh.
   Của anh,em của riêng anh,
Em trong những giấc mơ lành cô đơn.

   Đắm say chiều đổ hoàng hôn
Màn đêm phủ khắp,lối mòn khoảng không.
   Bóng em rợp giữa mêng mông,
Suốt tầm nhìn chỉ thấy hồng dáng em.
   Yêu em anh bắt lấy em,
Bọc trong lưới nhạc êm đềm của anh.
   Của anh,em của riêng anh,
Em trong những giấc mơ xanh vĩnh hằng.
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

KHÔNG ĐỀ

Đôi ta ở bên nhau
Khi mùa xuân gõ cửa
Hãy để cho tôi vào!

Xuân mang cho lứa đôi
Tiếng thầm của niềm vui
Tiếng nhẹ nhàng rung khẽ
Của mầm non mới hé

Ta đang mãi trầm tư
Em bên xa quay sợi
Mùa xuân dẫn đi xa
Và đột nhiên biến vội
Cùng với những đoá hồng
Nở muộn trên cành hoa

Hỡi em yêu bây giờ
Em không còn đây nữa
Mùa xuân lại gõ cửa
Hãy để cho tôi vào!
Xuân chỉ còn mang đến
Tiếng lá khô xạc xào
Tiếng gù vọng chim câu

Ta ngồi bên cửa sổ
Và một bóng mơ hồ
Ngồi bên ta lặng lẽ
Buồn se những mộng mơ...

Và mùa xuân không còn
Những nỗi đau thầm nữa
Để mang đến cho ta
Mùa xuân mà muôn nhà
Đón tưng bừng vào cửa!
         Nguyễn viết Lãm dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

NHỮNG CON CHIM BAY LẠC ( trích dẫn )

              28
Hỡi sắc đẹp,hãy tự tìm mình trong tình yêu
Chứ không phải trong những lời nịnh hót
của chiếc gương soi.
              78
Sương mù cũng như tình yêu
Chơi đùa trên lòng những quả đồi
Và đem lại những vẻ đẹp huy hoàng đột ngột.
               93
Quyền thế bảo cõi đời rằng:
"Người là của ta".
Và cõi đời đã cầm tù quyền thế
ngay trên ngai vàng của nó.
Tình yêu nói với cõi đời rằng:
"Ta là của ngươi".
Và cõi đời đã để cho tình yêu
được tự do ở nhà mình.
               277
Cõi đời ơi,khi tôi đã chết rồi
thì trong cõi vắng lặng của ngươi
chỉ một lời này còn lại:
"Tôi đã từng yêu".
               279
Hãy để người chết tìm sự bất tử của danh vọng
những người sống tìm sự bất tử của tình yêu.
               283
Tình yêu là cuộc đời trong trạng thái tròn đầy
Như cái cốc có rượu.
                           Đào Xuân Quý dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 3 trang (30 bài viết)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối