Trang trong tổng số 3 trang (30 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]

Ảnh đại diện

Vanachi

Cảm ơn bạn, nếu bạn có thể đăng dần những bài còn lại mà bạn có thì hay quá :-)
Mình tìm chưa thấy có những bài thơ đó trên mạng.
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mito

NGƯỜI ĂN CẮP GIẤC NGỦ (Trăng Non)

Ai đã ăn cắp giấc ngủ trên đôi mắt bé ?
Ta phải biết mới được.
Mẹ ôm vò đi lấy nước ở làng bên,
Đang lúc giữa trưa.
Giờ chơi của các em đã vãn,
và bọn vịt cũng yên lặng ở trong ao.
Chú mục đồng nằm ngủ dưới bóng đa
Con sếu đứng trang nghiêm, yên tĩnh trong đầm
bên rừng muỗm.
Trong lúc đó thì tên ăn cắp giấc ngủ đã đến
và cuỗm luôn giấc ngủ trên đôi mắt bé bay đi.
Khi mẹ về, mẹ thấy bé đã ngao du bằng cả bốn chân tay trong khắp gian phòng.

Ai đã ăn cắp giấc ngủ trên mắt bé của ta ?
Ta phải biết mới được,
Ta phải tìm cho ra và trói hắn lại,
Ta phải nhìn vào trong hang tối,
nơi có dòng suối con róc rách nhảy qua
những hòn cuội và những hòn đá dữ.
Ta phải sục vào trong bóng mơ màng của rừng Bakula
nơi bồ câu vẫn gù trong xó quen của chúng,
Và những chiếc vòng của những nàng tiên
kêu lanh canh trong những đêm sao yên tĩnh.
Bổi chiều, ta sẽ nhòm vào trong sự im lặng rì rào
của những rừng tre, nứa,
nơi đom đóm tha hồ tung ánh sáng
ta sẽ hỏi bất cứ kẻ nào ta gặp :
"Ai có thể nói giùm ta
tên ăn cắp giấc ngủ ở nơi nào ?"

Ai đã ăn cắp giấc ngủ trên đôi mắt bé ?
Ta phải biết mới được
Nếu ta mà tóm được hắn, ta sẽ cho hắn một bài học nên thân
Ta sẽ xông vào trong tổ hắn
và xem hắn đã cất giấu nơi nào
những giấc ngủ hắn đã từng ăn cắp,
Ta sẽ chiếm tất và sẽ mang tất cả về nhà
Ta sẽ buộc đôi cánh hắn thật chặt
Và sẽ đặt hắn lên bờ sông
Và để cho hắn chơi trò câu cá
với một cây sậy giữa đám cói và lùm hoa súng
Khi chiều xuống và chợ đã tan
Và trẻ con trong làng đã ngồi lên đùi mẹ
thì những con chim đêm thét vào tai hắn
những lời mỉa mai chế giễu :
"Giờ, ngươi sẽ đánh cắp giấc ngủ của ai nào ?"
Thu đi, Đông tới, lại Xuân qua
Ngàn sao đan áo đượm sắc hoa,
Dịu dàng ve hát, hè âu yếm
Ngơ ngác đưa tay với bóng xa.
Gió nam nũng nịu, nào quen biết
Cớ sao đòi kể chuyện tháng ba ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mito

BUỔI SƠ KHAI (Trăng Non)
Bé hỏi mẹ :
"Mẹ ơi, con từ đâu đến vậy.
Mẹ đã nhặt được con ở tận nơi nào ?"
Mẹ ôm chặt bé vào lòng, và trả lời
nửa cười, nửa khóc :
"Con ơi con, con đã được giấu kín trong lòng mẹ
như chính những thèm khát, ước mơ của nó,
Con ở trong con búp bê của những món đồ chơi tuổi nhỏ của mẹ,
Và mỗi buổi sáng khi mẹ lấy đất sét nặn ra
hình ảnh Chúa Đời của mẹ
thì mẹ đã nặn đi nặn lại con rồi.
Con đã ở trên ban thờ nơi thờ vị thổ thần
Và khi thờ thần đó, đồng thời mẹ cũng thờ con.
Con đã sống trong tất cả niềm hy vọng, thương yêu trong đời mẹ,
và trong cuộc đời của mẹ mẹ nữa kia.
Con đã được nuôi dưỡng từ đời này qua đời khác
trong lòng của vị thần linh bất từ đã ngự trị ở nhà ta.
Khi, trong thời con gái, trái tim mẹ nở xoè như một đoá hoa
Con đã lượn quanh nó như một mùi hương phảng phất.
Vẻ tươi mát nhẹ nhàng của con
nở trên chân tay non trẻ của mẹ
như một ánh hồng
trên trời cao
trước buổi bình minh.
Con là đứa con cưng của Thượng đế
là anh em sinh đôi với ánh bình minh,
Con đã theo dòng nước trôi xuống cuộc đời trần tục này
và cuối cùng con đã được đặt vào lòng mẹ.
Khi mẹ ngây nhìn khuôn mặt của con
mẹ như bị ngập trong bao điều bí ẩn;
Và con, vốn là của chung của tất cả mọi người
đã trởi thành của riêng của mẹ.
Sợ mất con đi, mẹ đã siết chặt con trên ngực mẹ,
không biết điều kì diệu nào
đã chiếm lĩnh cái kho vàng trên cõi thế
và đặt vào đôi tay mảnh khảnh của mẹ đây ?"
Thu đi, Đông tới, lại Xuân qua
Ngàn sao đan áo đượm sắc hoa,
Dịu dàng ve hát, hè âu yếm
Ngơ ngác đưa tay với bóng xa.
Gió nam nũng nịu, nào quen biết
Cớ sao đòi kể chuyện tháng ba ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mito

BAO GIỜ VÀ VÌ SAO (Trăng Non)

Con ơi, khi mẹ mang đến cho con những đồ chơi có nhiều màu sắc.
Mẹ hiểu vì sao chúng có nhiều màu như vậy trong nước, trong mây
Và vì sao hoa cũng được tô bao nhiêu màu sắc,
Vâng, khi mẹ mang cho con những đồ chơi lắm sắc con ơi !


Khi mẹ hát cho con nhảy múa,
mẹ mới thực sự hiểu vì sao có nhạc trong cành lá,
và vì sao nước lại gửi những bản đồng ca
cho lòng đất lắng nghe -
Vâng, khi mẹ hát cho con nhảy múa
Khi mẹ đưa những của ngọt ngào vào bàn tay ham hố của con
mẹ hiểu vì sao trong cái cốc của hoa có mật,
và vì sao trái cây kín đáo chứa đầy vị ngọt bên trong.-
Vâng, khi mẹ đưa những của ngọt vào bàn tay ham hố của con

Khi mẹ hôn con để làm con cười, con yêu quý của mẹ oi
Mẹ hiểu chắc chắn niềm vui nào
tự trời cao chảy xuống ánh bình minh
và nỗi khoái lạc nào
làn gió nhẹ mùa hè đã mang đến cho thân thể mẹ
Khi mẹ hôn con để làm con cười, con của mẹ ơi.
Thu đi, Đông tới, lại Xuân qua
Ngàn sao đan áo đượm sắc hoa,
Dịu dàng ve hát, hè âu yếm
Ngơ ngác đưa tay với bóng xa.
Gió nam nũng nịu, nào quen biết
Cớ sao đòi kể chuyện tháng ba ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mito

NGƯỜI PHÁN XỬ (Trăng Non)

Anh muốn nói gì về nó, tuỳ anh,
nhưng tôi hiểu những chỗ yếu của con tôi
Tôi yêu nó không phải vì nó ngoan nó giỏi
mà vì nó là đứa con nhỏ của tôi,
Anh làm sao hiểu được nó đáng quý đến chừng nào,
khi anh muốn đặt lên bàn cân
nhưng nết hay và tật xấu của nó.
Khi tôi trừng phạt nó
thì nó lại càng trở nên một phần của bản thân tôi.
Và khi tôi làm cho nó khóc
thì lòng tôi cũng khóc cùng với nó.
Chỉ tôi mới có quyền rầy la và trừng phạt
Bởi vì chỉ ai thương
thì người đó mới có quyền trừng phạt.
Thu đi, Đông tới, lại Xuân qua
Ngàn sao đan áo đượm sắc hoa,
Dịu dàng ve hát, hè âu yếm
Ngơ ngác đưa tay với bóng xa.
Gió nam nũng nịu, nào quen biết
Cớ sao đòi kể chuyện tháng ba ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mito

CẢM TÌNH (Trăng Non)

Nếu con chỉ là một con chó con
chứ không phải là bé của mẹ,
và con muốn đến ăn trong đĩa ăn của mẹ
thì, mẹ yêu quý ơi, mẹ có sẽ bảo con :
"Không, không được đâu".
Mẹ có sẽ xua con đi, và bảo con :
"cút đi, cái con chó con quỷ quái này"
Thế thì, mẹ ơi, mẹ đi đi, đi đi !
Con sẽ không bao giờ đến khi con nghe mẹ gọi
và sẽ không bao giờ để mẹ cho con ăn nữa.

Nếu con chỉ là một con vẹt nhỏ,
màu xanh
chứ không phải là bé của mẹ,
thì, mẹ yêu quý ơi, mẹ có sẽ cột con lại
để con khỏi bay đi không ?
Mẹ có sẽ đưa ngón tay lên doạ con, và bảo :
"Cái thứ chim khốn khổ, vô ơn kia !
Suốt ngày đêm nó cứ gặm cái dây cột nó" ?
Thế thì, mẹ ơi, mẹ đi đi, đi đi !
Con sẽ bay vào tận rừng xa
Và sẽ không bao giờ
để mẹ giữ được con trong tay nữa.
Thu đi, Đông tới, lại Xuân qua
Ngàn sao đan áo đượm sắc hoa,
Dịu dàng ve hát, hè âu yếm
Ngơ ngác đưa tay với bóng xa.
Gió nam nũng nịu, nào quen biết
Cớ sao đòi kể chuyện tháng ba ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mito

KHUYNH HƯỚNG (Trăng Non)

Buổi sáng, khi kẻng đánh mười giờ,
tôi đi theo con đường nhỏ đến trường
Ngày nào tôi cũng gặp người bán dạo
Anh ta rao :
"Vòng đây, vòng thuỷ tinh đây !"
Chẳng có gì thúc giục anh ta,
Anh ta chẳng phải theo một con đường nào cả,
cũng chẳng phải đến một nơi nào,
và cũng chẳng phải về nhà theo một giờ giấc nào.
Tôi ao ước được như một người bán dạo,
tiêu phí ngày giờ trên đường cái
và rao :
"Vòng đây, vòng thuỷ tinh đây" !

Lúc bốn giờ chiều, khi tôi ở trường về,
tôi có thể nhìn qua cổng nhà kia
Thấy người thợ làm vườn đang cuốc đất
Với cái cuốc, anh ta muốn làm gì thì làm
Quần áo anh ta lấm bụi,
anh ta bị cháy nắng, hay bị mưa ướt đẫm
cũng không ai quở trách,
Tôi ước ao được như người thợ làm vườn
cuốc vườn mà không bị ai ngăn chặn.

Khi trời sẫm tói, mẹ bảo tôi đi ngủ
tôi nhìn qua cửa số  mở toang
thấy người gác đêm qua lại trên đường.
Con đường nhỏ tối om, vắng vẻ.
Và ngọn đèn đường đứng đó
như một bác khổng lồ
có một con mắt đỏ.
Người gác đêm đung đưa chiếc đèn lồng
Anh ta đi.
Với chiếc bóng của mình bên cạnh
và trong đời anh,
chưa bao giờ được ngủ một lần
Tôi ao ước được như người gác đêm
đi suốt đêm trên đường
với một chiếc đèn lồng
xua hết những bóng đen.
Thu đi, Đông tới, lại Xuân qua
Ngàn sao đan áo đượm sắc hoa,
Dịu dàng ve hát, hè âu yếm
Ngơ ngác đưa tay với bóng xa.
Gió nam nũng nịu, nào quen biết
Cớ sao đòi kể chuyện tháng ba ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mito

MÓN QUÀ (Trăng Non)

Con ơi, ta muốn cho con một thứ gì
Bởi rồi đây chúng ta sẽ bị cuốn đi
theo dòng sông trần thế.
Cuộc đời của chúng ta rồi sẽ bị tách ra
và tình ta sẽ rơi vào quên lãng.
Nhưng ta không điên rồ đến nỗi
Hy vọng có thể dùng những món quà
Để mua trái tim con.
Đời của con còn trẻ
Đường của con còn dài,
Và mối tình ta mang đến cho con
Con uống luôn một ngụm,
Rồi con bỏ chúng ta mà quay lưng đi thẳng
Con có những trò chơi và bạn bè của con
Nếu con không có thì giờ tưởng nhớ đến ta
thì cũng chẳng có gì đáng trách.
Còn chúng ta, tất nhiên, trong tuổi già
Chúng ta có đủ thời giờ nhàn rỗi
Để đếm những ngày trôi qua
Và để ôm ấp trong lòng ta
Những thứ mà tay ta đã mất đi mãi mãi.
Dòng sông vừa chảy xiết vừa ca
Và đập tan hết những thứ gì ngăn cản.
Nhưng núi thì ở lại, nhớ mong
Và nhìn theo dòng sông
Với tấm lòng trìu mến.
Thu đi, Đông tới, lại Xuân qua
Ngàn sao đan áo đượm sắc hoa,
Dịu dàng ve hát, hè âu yếm
Ngơ ngác đưa tay với bóng xa.
Gió nam nũng nịu, nào quen biết
Cớ sao đòi kể chuyện tháng ba ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thiensuaotrang

tho tagor that tuyet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Song Minh

Tôi nhớ có 1 bài của Tagore mà hai câu đầu tôi dịch từ bản English ra là:

... Nếu em chẳng nói gì với anh thêm nữa
Anh sẽ lặng im như đêm tối cúi đầu

Hình như là bài số 19 trong tập "Người làm vườn", mấy năm lang thang chuyển nhà mất mất tập giấy quý giá ấy... Bạn nào có nhớ bài ấy post lại cho tôi với. Được nguyên cả bản tiếng Anh thì quá quý !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 3 trang (30 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]