Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [84] [85] [86] [87] [88] [89] [90] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

phamanhoa

Hương Trâm đã viết:
TÌM VUI TRONG THƠ:

      CÁM TREO HEO ĐÓI
           (Xướng)

Cám chất đầy kho, bị móc meo,
Trong chuồng ọt-ẹt đói bầy heo.
Chủ nhà đóng cửa đi chơi suốt,
Đứa tớ chui rào đứng ngó theo.
Tháng tháng trôi qua trông ốm nhách
Tuần tuần trở lại thấy cà-teo.
Trời sanh vạn vật không bình đẵng
Kẻ thiếu, người thừa, vẫn cứ treo!

                HƯƠNG-TRÂM

MÈO MẢ GÀ ĐỒNG

Mèo mả canh dài cứ gọi meo.
Gà đồng dở chứng động tình heo.
Nôn nao dạ vượn nhanh chân đuổi,
Rậm rật lòng hưu rão bước theo.
Bể ái nhấn chìm thân mảnh khãnh,
Rừng ân nuốt trửng xác tong teo.
Vợ nhà dẫu giận, đành tha thứ,
Cho hưởng khoan hồng, xữ án treo.

phamanhoa

CÀ... ƠI CÀ!
          (Xướng)

CÀ KÊ CÀ CƯỞNG mất thời gian,
CÀ RỞN khi cần phải chỉnh ngang.
CÀ PHÁO mắm tôm qua bữa ngặt,
CÀ CHUA sốt cá ấy ăn sang.
CÀ RÀNG dùng để kê nồi nấu,
CÀ CHỚN coi chừng bị guốc phang.
CÀ RỐT CÀ PHÊ mê đến quán,
CÀ RÀ CÀ RỊT thích CÀ TANG!


                HƯƠNG-TRÂM

ĐÀO...HỠI ĐÀO !

ĐÀO MÕ gạt tình, ấy lũ gian,
ĐÀO SÔNG lắp biển, bậc ngang tàng,
ĐÀO TƠ mơn mởn ham ăn mãnh,
ĐÀO NHÍ mượt mà thích ở sang.
ĐÀO LẲNG chanh chua nhiều kẻ đánh,
ĐÀO THƯƠNG mềm mõng chẳng ai phang.
ĐÀO AO thả cá, đời no ấm,
ĐÀO HUYỆT chôn người, chuyện tóc tang.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

trung30 đã viết:
Tiễn bạn

Lá rụng đường đi, lá rụng đầy
Nắng như hối hả, nắng như say.
Lênh đênh chiều xuống, lênh đênh sóng
Lặng lẽ thuyền trôi, lặng lẽ ngày.
Ly rượu đưa người... ly rượu tủi
Mắt ai tiễn bạn... mắt ai cay.
Bao giờ gặp lại... bao giờ nhỉ?
Để ấm môi mềm, để ấm tay.

TỐNG BIỆT

Rượu rót tràn ly, rượu rót đầy,
Uống cho chếnh choáng, uống cho say.
Mênh mông sông chảy, mênh mông sóng,
Khắc khoải mây trôi, khắc khoải ngày.
Hiu hắt bờ đưa, hiu hắt lạnh,
Sắt se bến tiễn, sắt se cay.
Mong ngày tái ngộ, mong ngày ấy,
Hết lạnh lòng này,hết lạnh tay.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Đoàn Nam đã viết:
                           
TIẾP KHÁCH

     
Tiếp khách hôm nay rượu thật say
Đồng thanh khi rót phải đong đầy
Ly đầu liên tiếp ăn đồ đắng
Chén cuối triền miên uống thức cay
Khi cụng lời tròn trông chẳng dở
Lúc va tiếng méo ngó càng hay
Bạn bè mỗi lúc thêm thân thiết
Tình nghĩa lâu ngày cứ ngất ngây

                                       Đoàn Nam
TIỄN BẠN

Chia tay, hai đứa hãy cùng say,
Quên cõi nhân gian khổ luỵ đầy.
Bạn mãi miệt mài đời mặn đắng,
Ta còn dong ruổi kiếp chua cay.
Người qua bến mới may đâu biết,
Kẻ đứng bờ xưa rủi chẳng hay.
Đất khách xa xôi dù lận đận,
Mong lòng giữ lại chút thơ ngây.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Hương Trâm đã viết:

         CAY NGHIỆT
          (Xướng)

Làm sao hiểu được bụng người dưng?
Chỉ thấy sơ-sơ, chớ vội mừng!
Hẹn hẹn, hò hò, trông mỏi mắt,
Chờ chờ, đợi đợi, ngóng còm lưng.
Bao phen vuốt mặt, đành cam chịu,
Lắm lúc khoanh tay, phải ngập ngừng.
Tức cảnh sanh tình, nay đã muộn,
Thường ăn ớt hiểm, sẽ quên gừng!

                HƯƠNG-TRÂM

!
TU THÂN

Gặp chyện bất bình khó dửng dưng,
Cừu nhân lâm nạn chẳng vui mừng.
Thấy người cô thế đừng vênh mặt,
Trông kẻ oai quyền chớ mọp lưng.
Việc ác,lời thiên luôn phải tránh,
Điều lành,thiệt vạn cũng không ngừng.
Hàng ngày văn võ luôn ôn luyện,
Bỏ hết ngoài tai chuyện muối gừng.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Hương Trâm đã viết:
HƯƠNG-TRÂM GHI NHANH:

TỰ TÌNH THI VIỆN

Mới vào Thi-Viện chẳng rành chi
Xướng họa lu bù cứ gởi đi
Quý hữu xem qua thêm khích-lệ
Tình bằng ngó đến bớt lâm-li
Ngày đêm học hỏi còn trăn-trở
Phút chốc chuyên cần chửa thích-nghi
Gói nỗi-niềm riêng, cam thất lễ,
Chân thành cáo lỗi, tạc lòng ghi!
                  HƯƠNG-TRÂM
                  (Cẩn bút)
LỜI KHUYÊN
KHI MỚI VÀO THI VIỆN

Thơ làm chẳng gởi, để làm chi,
Máy mới mua rồi hãy học đi.
Khởi sự vận hành nên cẩn thận,
Bắt đầu sử dụng phải chi li.
Học con lúc thấy lòng e ngại,
Hỏi vợ khi nghe dạ khả nghi.
Nhờ bạn chỉ thêm nên đải nhậu,
Hết tiền ta cứ uống rồi ghi.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đoàn Nam

phamanhoa đã viết:
Đoàn Nam đã viết:
                           
TIẾP KHÁCH

     
Tiếp khách hôm nay rượu thật say
Đồng thanh khi rót phải đong đầy
Ly đầu liên tiếp ăn đồ đắng
Chén cuối triền miên uống thức cay
Khi cụng lời tròn trông chẳng dở
Lúc va tiếng méo ngó càng hay
Bạn bè mỗi lúc thêm thân thiết
Tình nghĩa lâu ngày cứ ngất ngây

                                       Đoàn Nam

TIỄN BẠN

Chia tay, hai đứa hãy cùng say,
Quên cõi nhân gian khổ luỵ đầy.
Bạn mãi miệt mài đời mặn đắng,
Ta còn dong ruổi kiếp chua cay.
Người qua bến mới may đâu biết,
Kẻ đứng bờ xưa rủi chẳng hay.
Đất khách xa xôi dù lận đận,
Mong lòng giữ lại chút thơ ngây.

phamanhoa
                           
TIẾP KHÁCH BẠN

     
Tiếp khách bạn xưa phải uống say
Gột đi nhung nhớ chứa chan đầy
Chục ly nhấm nháp men không đắng
Tám chén nhâm nhi rượu chẳng cay
Dưới bể vui buồn coi có biết
Trên trời sướng khổ kể cho hay
Tao mày loạn xạ càng thân thiết
Ngắm thử hai bà cũng ngất ngây

                                          Đoàn Nam
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Hương Trâm đã viết:
TRI NGỘ XIN CẢM ƠN TIẾP KHÁCH CỦA ĐOÀN-NAM VÀ TIỄN BẠN CỦA PAH.

         TRI NGỘ
          (Họa)

Chén rượu tâm đồng uống chẳng say!
Bao nhiêu bức xúc trải phơi đầy.
Đừng khen chót lưỡi lời ngon ngọt,
Chớ trách đầu môi tiếng đắng cay.
Trút cạn nỗi niềm ta mới hiểu,
Gởi trao ý tưởng bạn cùng hay
Từ khi có được người tri ngộ,
Tự trái tim mình đã thấy ngây!

                HƯƠNG-TRÂM
GIẢI BÀY

Nhiều khi sân hận nhập cơn say,
Lố bịch bày ra thói xấu đầy.
Chẳng nể người trên, buông giọng đắng,
Không dè kẻ dưới, hạ lời cay.
Bụng no lưỡi nhạt, ăn không ngọt,
Dạ giận lời sai, nói chẳng hay.
Chẳng học người xưa:"Tiên trách kỷ..."
Tự cao tự mãn, hoá ra ngây.

phamanhoa

@ Cám ơn HT nhẹ nhàng góp ý.Nhân tiện xin được các bạn khác bỏ quá cho tánh nóng nảy của PAH.
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

CƠM - PHỞ

Cơm nhà phải nuốt suốt đời nha,
Phở chợ đôi khi nhấm nháp mà.
Cơm đớp không e lời nặng nhẹ,
Phở xơi phải ngại tiếng vào ra.
Cơm thì  béo bở mùi dinh dưỡng,
Phở lại thơm tho vị bánh quà.
Cơm hởi, trăm năm đừng nguội nhé,
Phờ ơi, nóng sốt mãi giùm ta !

phamanhoa

Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Xuân Lộc

         CƠM - PHỞ
Cơm nhà phải nuốt suốt đời nha,
Phở chợ đôi khi nhấm nháp mà.
Cơm đớp không e lời nặng nhẹ,
Phở xơi phải ngại tiếng vào ra.
Cơm thì  béo bở mùi dinh dưỡng,
Phở lại thơm tho vị bánh quà.
Cơm hởi, trăm năm đừng nguội nhé,
Phờ ơi, nóng sốt mãi giùm ta !
                     phamanhoa

         PHỞ-CƠM
Cơm phở song song cứ nhẩn nha
Cùng nuôi ta sống suốt đời mà
Có cơm mươi bữa nghe chừng chán
Vắng phở vài hôm thấy muốn ra
Suốt tháng cơm là nguồn lực chính
Quanh năm phở vẫn chỉ là quà
Luân phiên mềm dẻo cơm và phở
Vui cả hai người lại sướng ta!(ha ha!)                        
                       Xuân Lộc
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quế Hằng

Nguyễn Xuân Lộc đã viết:
         CƠM - PHỞ
Cơm nhà phải nuốt suốt đời nha,
Phở chợ đôi khi nhấm nháp mà.
Cơm đớp không e lời nặng nhẹ,
Phở xơi phải ngại tiếng vào ra.
Cơm thì  béo bở mùi dinh dưỡng,
Phở lại thơm tho vị bánh quà.
Cơm hởi, trăm năm đừng nguội nhé,
Phờ ơi, nóng sốt mãi giùm ta !
                     phamanhoa

         PHỞ-CƠM
Cơm phở song song cứ nhẩn nha
Cùng nuôi ta sống suốt đời mà
Có cơm mươi bữa nghe chừng chán
Vắng phở vài hôm thấy muốn ra
Suốt tháng cơm là nguồn lực chính
Quanh năm phở vẫn chỉ là quà
Luân phiên mềm dẻo cơm và phở
Vui cả hai người lại sướng ta!(ha ha!)                        
                       Xuân Lộc

 
Ý EM

Này lão đừng mơ hãy liệu nha
Nghe đây nhĩn rõ nó nhơ mà
Mạnh an bởi tại cơm đem đến
Bệnh tật cũng từ  phở phát ra
Sao chẳng ru rê thành nhậu chính
Mà đành giấu giếm để xơi quà
Bên kia rửa bát cùng chăm mẹ
Phía nọ kì lưng sướng đó ta

Quế Hằng
Tình anh đẹp như giấc mơ thi sỹ
Em ngỡ ngàng tưởng mình sống trong thơ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [84] [85] [86] [87] [88] [89] [90] ... ›Trang sau »Trang cuối