Bản dịch của Giải NghiêmGửi bởi
hongha83Ngày gửi: 21/04/2009 18:58
Số lần sửa: 1
Lần sửa cuối: 22/04/2009 08:27 bởi
VanachiNgười thợ dệt xin ngài: “Hãy nói về Quần Áo.”
Ngài trả lời:
Áo quần che đậy nhiều cái đẹp, nhưng lại không dấu được những xấu xa.
Dù bạn tìm nơi y phục sự thoải mái của riêng tư, bạn lại gặp yên cương và dây xích.
Giá mà bạn có thể đón mặt trời với gió bằng làn da - hơn là với áo quần,
Bởi hơi thở của sự sống - nằm trong ánh mặt trời, và bàn tay của sự sống nằm trong làn gió.
Có những người trong các bạn bảo rằng: “Chính gió Bấc đã dệt nên quần áo.”
Nhưng thẹn thùng là khung cửi, và cơ bắp nhão mềm - là chỉ dệt của chàng ta.
Và khi hoàn tất việc mình, gió Bấc cười reo trong rừng vắng.
Xin chớ quên rằng - sự đoan trang là lá chắn trước con mắt của kẻ nhiễm ô.
Và khi kẻ nhiễm ô không còn nữa, thì đoan trang là gì - nếu không là chiếc cùm và vỏ bọc của nội tâm?
Và xin hãy chớ quên mặt đất mừng vui khi tiếp xúc với đôi chân trần của bạn, và gió mong đùa cùng mái tóc đó bạn ơi.
Chú thích:Nguồn:
http://nhatientri.kahlilg...bran.googlepages.com/home(Bài viết được gửi tự động)Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook