Bài thơ được viết bằng tiếng nước ngoài nhưng chưa có nguyên tác, xin mời xem 2 bản dịch.
Nếu bạn có thông tin về nguyên tác của bài thơ, xin mời gửi vào bình luận ở dưới.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 02/12/2017 15:56
Bỗng nhiên bạn nhận thấy là không có gì trong ly của bạn cả; bạn đang đưa lên môi một vực thẳm. Những cái bàn cẩm thạch trôi đi như những tảng băng. Chỉ có những chiếc gương liếc mắt đưa tình với những chiếc gương; chỉ có chúng mới tin vào sự vô hạn.
Đây là lúc để đi, mà không chờ cú nhảy chết người của con nhện. Bạn có thể quay lại vào buổi tối để quan sát, qua những chấn song đã được hạ xuống, lò mổ nội thất ma quái. Những chiếc ghế bị thảm sát và những cái bàn nằm chỏng chơ với những cái chân đâm ngược lên bầu không khí xanh xao.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hảo liễu ngày 02/12/2017 15:57
Café (tiếng Anh)
Suddenly you notice there’s nothing in your glass; you’re raising an abyss to your lips. Marble tables float away like ice floes. Only mirrors make eyes at mirrors; only they believe in infinity.
This is the moment to go, not waiting for the spider’s killer leap. You can come back at night to observe through the lowered bars the ghostly slaughterhouse of furniture. Bestially murdered chairs and tables lie on their backs with their legs sticking into the chalky air.