15.00
Ngôn ngữ: Tiếng Nga
4 bài trả lời: 4 bản dịch

Đăng bởi hongha83 vào 19/10/2019 19:10

“Я спросил у ясеня...”

Я спросил у ясеня,
Где моя любимая.
Ясень не ответил мне,
Качая головой.
Я спросил у тополя,
Где моя любимая.
Тополь забросал меня
Осеннею листвой.

Я спросил у осени,
Где моя любимая.
Осень мне ответила
Проливным дождём.
У дождя я спрашивал,
Где моя любимая.
Долго дождик слёзы лил
За моим окном.

Я спросил у месяца,
Где моя любимая.
Месяц скрылся в облаке,
Не ответил мне.
Я спросил у облака,
Где моя любимая.
Облако растаяло
В небесной синеве.

— Друг ты мой единственный,
Где моя любимая?
Ты скажи, где скрылася,
Знаешь, где она?
Друг ответил преданный,
Друг ответил искренний:
— Была тебе любимая, —
— Была тебе любимая, —
— Была тебе любимая, —
А стала мне жена.

Я спросил у ясеня,
Я спросил у тополя,
Я спросил у осени…

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Tạ Phương

Tôi hỏi cây tần bì: “Người yêu tôi ở đâu?”
Chỉ lắc đầu, tần bì không nói.

“Người yêu tôi ở đâu?” - Đến bên cây dương tôi hỏi,
Dương trút lên đầu tôi những chiếc lá thu.

Tôi hỏi mùa thu: “Người yêu tôi ở đâu?”
Mùa thu đáp lời tôi bằng cơn mưa hối hả.

“Người yêu tôi ở đâu?” - Tôi hỏi cơn mưa lạnh giá,
Ngoài cửa sổ phòng tôi mưa nhỏ lệ hồi lâu.

Tôi hỏi vầng trăng: “Người yêu tôi ở đâu?”
Trăng không đáp, giấu mình trong mây xám.

“Người yêu tôi ở đâu?” - Tôi hỏi đám mây u ám,
Mây vội tan trong trời xanh thẳm sâu...

“Người bạn thân duy nhất của tôi ơi, người yêu tôi đang ở chốn nào?”
Hãy nói đi, hẳn anh biết nơi nàng trú ẩn?”

Anh bạn trung thành trả lời tôi chân thật:
“Nàng từng yêu anh, từng yêu anh, nhưng chuyện ấy qua rồi
Nàng từng yêu anh, nhưng nay nàng là vợ của tôi”.

Tôi hỏi cây tần bì
Tôi hỏi cây dương
Tôi hỏi mùa thu…


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Người Kinh Bắc

Tôi hỏi cây tần bì
Người yêu tôi nơi đâu?
Chẳng nói được một câu
Cây lắc đầu im lặng.

Hỏi hàng dương đầy nắng
Người yêu tôi nơi nào?
Chỉ tiếng gió xạc xào
Cây đang mùa lá rụng.

Hỏi mùa thu mơ mộng
Người yêu tôi đâu rồi?
Mùa thu bỗng trả lời
Bằng cơn mưa nặng hạt.

Tôi hỏi mưa rất thật
Người yêu tôi ở đâu?
Mưa tuôn những giọt sầu
Khung cửa buồn tôi đợi.

Hỏi vầng trăng vời vợi
Nơi giấu người yêu tôi
Trăng lặng lẽ xa xôi
Ẩn vào mây biền biệt.

Tôi hỏi mây có biết
Người yêu tôi trốn đâu?
Mây tan biến vào nhau
Lặng im một vòm trời

“Thế còn anh - bạn tôi?
Có biết về cô ấy?
Có vô tình anh thấy
Người yêu tôi một lần?”

Người bạn không ngại ngần
Trả lời tôi chân thật:
“Xưa nàng yêu anh nhất
Nay thành vợ tôi rồi
Sẽ bên tôi suốt đời
Anh đừng tìm nữa nhé!”

Một mình tôi bước khẽ
Đi hỏi cây tần bì...
Hỏi hàng dương thầm thì...
Hỏi mùa thu quạnh quẽ...


31/03/2015
"Bảng lảng mây chiều anh trở lại Bắc Ninh
Thăm con sông xanh chảy quanh câu quan họ..."
24.50
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Tôi hỏi cây tần bì
Người yêu tôi nơi nao
Cây lặng im không nói
Vòm xanh khẽ rì rào.

Tôi hỏi cây phong nhỏ
Người yêu tôi đâu rồi
Lặng im cây chỉ biết
Rắc lá lên đầu tôi…

Tôi lại hỏi mùa thu
Tìm đâu người yêu dấu
Mùa thu chỉ biết dội
Mưa lạnh khắp đất trời.

Tôi hỏi những hạt mưa
Tim đâu người yêu dấu
Mưa giăng ngoài song cửa
Như là lệ tôi rơi…

Tôi tìm hỏi vầng trăng
Tìm đâu người tôi nhớ
Trăng biết đâu nên vội
Lẩn trốn sau đám mây.

Tôi hỏi mây, mây ơi
Chỉ giùm tôi chỗ đó
Đám mây mềm tan biến
Trong bao la trời xanh…

Tôi hỏi anh bạn tôi
Tìm đâu người yêu dấu
Hẳn bạn biết tìm đâu
Nơi nào nàng ẩn náu.

Bạn tôi mới trả lời,
Thành thật, trung hậu nhất:
Nàng từng yêu anh thật
Nhưng nay thành vợ tôi.

Tôi hỏi cây tần bì
Tôi hỏi cây phong nhỏ
Tôi hỏi cả mùa thu….

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Bỉnh

Tôi hỏi cây tần bì: “Người tôi yêu đâu rồi?”
Tần bì nhẹ lắc đầu, không trả lời câu hỏi.
Tôi đã hỏi cây dương: “Người tôi yêu đâu rồi?”
Cây dương ném vào tôi những chiếc lá vàng úa.
Gặp mùa thu tôi hỏi: “Người tôi yêu đâu rồi?”
Mùa thu đã trả lời bằng cơn mưa nước đổ.
Tôi đã hỏi cơn mưa: “Người tôi yêu đâu rồi?”
Mưa khóc mướt suốt ngày ngoài trời bên cửa sổ.
Tôi hỏi vành trăng khuyết: “Người tôi yêu đâu rồi?”
Vành trăng biến trong mây, mà không thèm đáp trả.
Tôi đã hỏi đám mây: “Người tôi yêu đâu rồi?”
Đám mây mau tan biến trong bầu trời lặng im.
Bạn duy nhất tôi ơi: “Người tôi yêu đâu rồi?”
Bạn có biết, bạn ơi: “Nàng náu mình ở đâu?”
Bạn trung thực trả lời, bạn chân thành trả lời:
“Người cậu đã từng yêu, người cậu đã từng có,
Bên cạnh cậu ngày đó, nay đã thành vợ tôi.

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời